Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1780: Món ăn tế lễ xuất hiện! Sát khí tràn ngập! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thậm chí, còn làm cho vị cường giả kia chú ý...
Tuy rằng vỏn vẹn chỉ liếc mắt một cái, nhưng lại khiến cho đến bây giờ mà Tiểu U vẫn không thể quên được loại khí tức đáng sợ này.
Sau khi trở về từ núi Thần Tuyệt, nàng đã bị lão Minh Vương lưu đày vào trong hư không vô tận với thân phận là U Minh Nữ, phải ngồi trên thuyền U Minh, trôi lơ lửng trên bầu trời.
Nàng cảm thấy việc nàng bị lưu đày, rất có thể là ý của vị tồn tại vô thượng trong núi Thần Tuyệt kia.
Tiểu U thở hắt ra một hơi, bừng tỉnh lại từ trong những hồi ức đã qua, trong lòng cảm thấy có chút phức tạp.
Đôi mắt đen láy của nàng tiếp tục nhìn thẳng về phía chính giữa bàn ăn, ở nơi đó... Đại Tế Ti đã bắt đầu mở nắp đậy ra.
Tâm trạng của đầu bếp Cảnh Diên đã run lên từ lâu rồi, nàng siết nắm tay thật chặt, cắn chặt đôi môi đỏ mọng, cực kỳ căng thẳng.
Đáng lẽ nàng phải hết lòng tin tưởng vào những món ăn của Bộ đầu bếp mới phải, nhưng uy danh của Đại Tế Ti làm cho nàng không dám lạc quan như vậy.
Vù vù
Leng keng.
Quyền trượng bằng vàng dựng lên.
Chín chuỗi vòng vàng trên đó không ngừng xoay tròn và nổi lên, phát ra tiếng leng keng.
Quyền trượng bay lơ lửng đến giữa bàn ăn bằng linh kim, một trận pháp bàng bạc nổi lên ở trên đó.
Trận pháp phóng to ra giữa không trung, xoay tròn theo chiều kim đồng hồ, mà chính giữa trận pháp lại có một trận pháp nhỏ hơn đang quay theo chiều ngược kim đồng hồ...
Trận pháp đó bắn ra từng chùm ánh sáng, chiếu rọi trên người Đại Tế Ti.
Đại Tế Ti hơi hơi lui về sau một bước, gập hai tay đầu ngón tay lại và áp lên trán.
Sau khi niệm một chuỗi những câu có vẻ như rất xa xưa, tiếp tục tiến lên, đi tới phía trước ba món ăn đó.
Hai tay đặt lên trán chợt thả lỏng một cái, đè lên chiếc nắp đậy rồi nhẹ nhàng mở ra.
Vô số tia sáng màu vàng óng từ bên trong bắn ra.
Ánh mắt của mọi người đều bị thu hút, nhìn chăm chú vào món ăn ở phía dưới tay của Đại Tế Ti.
Cuối cùng cũng sắp được nhìn thấy hình dạng thực sự của các món ăn cúng tế rồi.
Vù vù.
Một làn sóng đặc biệt lan rộng ra từ bên trong đó.
Xuân Phong, Hạ Thương, Thu Sáp...
Đây là tên của ba món ăn dùng để cúng tế.
Hành động của Đại Tế Ti rất nhanh, sau khi mở nắp đậy của món ăn đầu tiên ra, vẻ rực rỡ của món ăn vẫn chưa biến mất, tiếp tục mở đĩa thứ hai và đĩa thứ ba ra.
Ầm! !
Từng làn sóng dao động kỳ lạ bất ngờ bắn ra từ trong ba món ăn đó.
Tất cả mọi người đều cảm nhận được một luồng không khí đánh thẳng tới.
Hai mắt đều trừng lớn, nhìn chằm chằm vào ba món ăn đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Xung quanh cung điện, các nhạc công ôm đàn cầm sắt đột ngột khảy một khúc nhạc chương, đây là một tổ khúc dùng để tế lễ, là khúc nhạc đệm cần dùng khi mở ra ba món ăn cúng tế, như thể đang chào đón sự hiện diện của tồn tại bên trong núi Thần Tuyệt.
Phần phật...
Áo choàng trên người Đại Tế Ti tự tung bay lên mà không cần gió.
Khí chất trên người đột nhiên thay đổi vào khoảnh khắc này.
Ngay sau đó, ánh mắt ngưng tụ.
Vầng sáng trên ba món ăn này bỗng chốc biến mất, để lộ ra hình dáng thật sự.
Xuân Phong, đó là một đĩa thức ăn cầu kỳ đẹp mắt được dùng ba mươi hai loại rau xếp chồng lên nhau, từng làn khói cuồn cuộn bốc lên mù mịt ở trên đó, tỏa ra ánh sáng lung linh rực rỡ.
Hạ Thương là một khay thịt, là một rừng thị dùng ba mươi hai loại món thịt xếp lên nhau, mùi thịt tỏa ra ngây ngất.
Thu Sáp là một chén canh, một chén canh đặc giống như nước trong, ở giữa chén canh có một thứ giống như viên đá xanh chiếm giữ.
Ba món ăn mang cho mình ba phong cách khác nhau, là ba món ăn hoàn toàn khác biệt.
Xì xào!
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc khi mà tất cả mọi người đều nhìn rõ dáng vẻ của món ăn đó, đều không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh!
Áo choàng không gió mà bay của Đại Tế Ti cũng đã dừng bay, bầu không khí lúc này đột nhiên trở nên im ắng.
Cảnh Diên nheo hai mắt lại, nhìn Đại Tế Ti với vẻ hoảng sợ.
Nàng cảm nhận được một luồng khí tức đáng sợ hoàn toàn bao trùm lấy nàng trong nháy mắt.
Loại cảm giác đó... khiếncho cổ họng của nàng bị nghẹn lại, không nói nên lời.
Cảnh tượng này rất quen thuộc...
Lần trước... Đại Tế Ti đã giết chết đầu bếp chính của vương tiệc ngay tại chỗ.
Bây giờ, cảnh tượng này... lại xuất hiện thêm một lần nữa.
Trận pháp vẫn đang xoay tròn, cầm sắt vẫn đang tấu nhạc, nhưng tâm trí của mọi người đều trở nên lạnh buốt.
Ba món ăn tỏa ra hơi nóng nghi ngút và hương thơm ngào ngạt, nhưng mọi người đều không hè thèm ăn một chút nào...
Nữ Vương Bích Lạc nhìn ba món ăn kia, sau đó khẽ thở dài một hơi.
Cặp môi đỏ mọng mím chặt...
- Tiểu đầu bếp này thật là to gan lớn mật, lại còn dám sửa đổi cả món ăn tế lễ... Bây giờ, điều mà tiểu đầu bếp kia nên suy tính không phải là có thể vào được núi Thần Tuyệt hay không, mà là nên cân nhắc... tới việc liệu có thể sống sót hay không.
Nữ Vương Bích Lạc lẩm bẩm.
Lời nói rơi xuống.
Đại Tế Ti bất ngờ quay người lại, nhìn chằm chằm lên người Cảnh Diên bằng ánh mắt sắc bén, lạnh lùng vô tình như băng, không mang theo một chút tình cảm nào.
- Kẻ nào đã tự tiện sửa đổi các món ăn dùng để cúng tế hả? Hơn nữa lại còn đổi hết cả món như thế?
Giọng nói của Đại Tế Ti giống như hàn băng vạn năm, lạnh đến thấu xương, khiến cho Cảnh Diên hoảng sợ tới mức cả người run lên bần bật.
Nàng muốn mở miệng, kêu người bưng các món ăn cúng tế đã chuẩn bị sẵn vào, nhưng lại không có cơ hội để lên tiếng.
Nàng chợt nhận ra dưới uy áp đáng sợ này, nàng hoàn toàn không thể phát ra bất cứ âm thanh nào cả.
Đối mặt với ánh mắt khinh thường lạnh lùng và tàn nhẫn của Đại Tế Ti, một bóng đen khổng lồ đã bao trùm trái tim của Cảnh Diên.
Người này... không phải là Đại Tế Ti!
Cảnh Diên không nhịn được muốn quỳ rụp xuống.
Đó là một loại uy nghiêm vô thượng.
Mọi người xung quanh đều đứng dậy khỏi vị trí của mình.
Mỗi người đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Bởi vì lúc này, uy áp kinh khủng đó cũng bao trùm lấy cơ thể của bọn họ.
Dường như có một ánh mắt từ xa xưa phóng ra, đang nhìn chăm chăm vào bọn họ.
Tất cả mọi người đều nín thở.
Tồn tại vô thượng đã nhập vào trên người Đại Tế Ti!
Chỉ thấy bóng dáng của Đại Tế Ti bất ngờ xuất hiện trước mặt Cảnh Diên.
Giơ một tay lên, bàn tay trắng ngần như ngó sen, dường như đang tập trung ánh mắt của cả thế giới, từ từ vỗ vào đầu của Cảnh Diên.
Khí tức kinh khủng lan rộng ra khắp nơi.
Đột nhiên, ngay khi lòng bàn tay đó sắp đập vào trán của Cảnh Diên, một tiếng bước chân rõ ràng chậm rãi truyền đến từ lối vào của hoàng cung.
Một bóng người mảnh khảnh mà gầy gò đang cầm một chiếc đĩa sứ thanh hoa bằng một tay và từ từ bước vào.
Tiếng bước chân đột ngột vang lên khiến một chưởng sắp đánh ra của Đại Tế Ti bất ngờ khựng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận