Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2135: Thực đơn Trù Thần (1)

Đại Thánh Cửu Chuyển ám sát Tiểu Thánh sao?
Trên đời này lại có Đại Thánh vô liêm sỉ như vậy hả?
Ở phía xa, các cường giả Địa Ngục vẫn một mực quan sát tình hình của Cấm Hồn Thành đều sợ ngây người.
Hai mắt của Ứng Long Ngục Chủ co rút lại thật chặt.
Mấy người Ngục Chủ Ngân Giác Kim Giác cũng bất giác hít vào một hơi.
Không chỉ có mỗi bọn họ, mà tất cả mọi người ngơ ngác.
Bàn về không biết xấu hổ, quả nhiên Hắc Điện là thế lực vô liêm sỉ nhất...
- Tên Hắc Ma chết tiệt này!
Ứng Long Ngục Chủ vô cùng giận dữ, quyền trượng Hư Không Chi Nhãn đập xuống đất một cách mạnh mẽ.
Ngay sau đó, cả người lập tức bước trên không trung đi ra.
Bay về phía Cấm Hồn Thành, hắn đã theo dõi rất lâu, cuối cùng đã không thể nhịn được mà phải gia nhập vào trận chiến...
Các Ngục Chủ khác đều đứng im một chỗ.
Đôi mắt của U Cơ đầy lo lắng, Tiểu U vẫn đang ở một chỗ với Bộ Phương, mối nguy hiểm của Bộ Phương có ảnh hưởng đến Tiểu U không vậy?
Thế nhưng, với thực lực của nàng, căn bản không có tư cách để gia nhập vào trận chiến.
Cho nên, nàng chỉ có thể ở đây lo lắng vô ích mà thôi!
...
Hắc Ma thật sự không ngờ rằng bản thân hắn lại thất thủ!
Từ kỷ nguyên trước, cho tới kỷ nguyên hiện tại này... hắn chỉ mới ra tay thất thủ vỏn vẹn một lần, cộng thêm lần này nữa là lần thứ hai...
Ngay cả là lần trước, hắn đã đáp ứng với Đại Thánh Minh Ngục Cửu Tộc, ngay tại thời điểm ra tay đánh lén Minh Vương Thiên Tàng mà cũng không thất bại, lại còn làm cho Minh Vương Thiên Tàng bị thương nặng, khiến Minh Vương Thiên Tàng phải bỏ mình dưới sự vây đánh của các cường giả của cửu tộc.
Thế nhưng lần này, chỉ ám sát một tên Tiểu Thánh cỏn con, thế mà hắn lại thất bại sao?
Đây là lần thất bại thứ hai kể từ lúc hắn xuất đạo cho đến nay.
Đến tận bây giờ, hắn vẫn nhớ như in lần thất bại đầu tiên của hắn, người mà hắn ám sát chính là cường giả mạnh nhất đương thời vào kỷ nguyên trước.
Thật là trùng hợp, cả hai đều là đầu bếp...
Nhưng mà, tên đầu bếp trước mặt này làm sao có thể sánh được với gã đầu bếp kia cơ chứ?
Cả hai thực sự chênh lệch giống như trên trời dưới đất vậy!
Mặc dù đã bị trói buộc trung vùng cấm địa trong một kỷ nguyên, thực lực của hắn đã giảm xuống không ít, từ lâu đã không còn là đỉnh phong nữa, nhưng cũng không thể nào mà ám sát một tên Tiểu Thánh Nhất Chuyển vẫn thất thủ đấy chứ!
Đương nhiên, dù sao hắn cũng là đệ nhất thích khách trong Minh Khư.
Sau khi thất thủ, bừng tỉnh lại ngay lập tức.
Trước sự tấn công của ba người Bộ Phương, Tiểu Bạch vàTiểu U, hắn tự nhiên lộ ra một nụ cười lạnh lùng đầy khinh bỉ.
Bộ khôi lỗi sắt vụn kia còn tạm được, ít ra nó cũng có được sức chiến đấu của Tiểu Thánh Cửu Chuyển.
Thế nhưng, tên đầu bếp và nữ nhân kia cái quái gì vậy chứ?
Chẳng qua chỉ là một tên Tiểu Thánh Nhị Chuyển, mà cũng muốn phản kích lại hắn hả?
Ầm! ! !
Chiến đao bằng sấm sét vung ra, bị Hắc Ma nhẹ nhàng giơ tay lên, cong ngón bắn ra.
Thân hình của Tiểu Bạch lập tức lảo đảo lui về sau mấy bước.
Cánh tay Thao Thiết của Bộ Phương đột nhiên nổ tung, cuốn theo một luồng năng lượng uy áp đáng sợ.
Cú đấm này đập vào trên mặt của Hắc Ma một cách mạnh mẽ, nổ bùm một tiếng, phát ra tiếng trầm đục.
Tên Hắc Ma đó nhe răng trợn mắt một hồi.
Tiếng cười gằn tiếp tục vang lên.
- Đây là ngươi đang gãi ngứa cho ta sao?
Hắc Ma nở nụ cười khinh thường, lấy, với tu vi Đại Thánh Cửu Chuyển như hắn, cho dù đứng lại để cho tiểu đầu bếp này tấn công thì cũng sẽ không có bất kí thương tổn nào.
Đôi mắt của Bộ Phương vô cùng lạnh lùng.
Tâm thần khẽ động, định sử dụng Kiếm Oa.
Tuy nhiên, ngay tại thời điểm Bộ Phương định sử dụng, lại bị giọng nói lạnh lùng của Tiểu U cắt ngang.
Bộ Phương hơi sửng sốt.
Hắn quay đầu nhìn sang, chợt phát hiện ra đồng tử của Tiểu U lại hóa thành màu xanh biếc.
Chuyện này. . .
Hai mắt của Bộ Phương đột nhiên co rụt lại...
Cái tát của Tiểu U giáng xuống với tốc độ cực kỳ nhanh.
Bộ Phương rút cánh tay Thao Thiết lại.
Ngay sau đó, một cái tát của Tiểu U bỗng chốc rơi vào trên mặt Hắc Ma.
- Khà khà khà... tiểu nha đầu nhà ngươi cũng muốn tìm chết sao?
Hắc Ma cười lạnh mở miệng, hắn vô cùng tự tin.
Đó là sự tự tin đến từ sức mạnh.
Nhưng mà, những lời của hắn vừa mới thốt ra.
Đùng.
Một tiếng nổ giòn tan.
Tiểu U vỗ ra một cái tát và đáp xuống trên mặt của hắn...
Một cái tát kia khiến cho sắc mặt của Bộ Phương hơi kỳ quặc.
Hửm?
Hắc Ma bất ngờ bị ăn một cái tát, cả người đều lập tức trở nên lạnh toát.
Cảm giác đó khiến hắn cảm thấy có một loại tê dại trào dâng trong cơ thể và tâm trí.
Cảm giác này?
Vù vù vù...
Một vòng màu xanh lục chợt lóe lên trước mặt hắn.
Màu xanh lục...
Hắc Ma bất chợt cảm thấy sởn hết cả tóc gáy, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Tiểu U, như thể nhìn thấy một điều gì đó rất khó tin!
Ầm! ! !
Cả người của Hắc Ma bay ngược ra ngoài, kèm theo một tiếng kêu gào thảm thiết.
Sau đó, rơi bịch trên mặt đất ở đằng xa và lăn lông lốc không ngừng.
Đôi mắt của Tiểu U khôi phục lại như bình thường, cả người hơi có chút ngẩn ra.
Nàng nghi ngờ liếc nhìn bàn tay của mình, dường như có chút không hiểu làm thế nào mà bàn tay của mình lại có sức mạnh khủng khiếp như vậy.
Một cái tát có thể đánh bay Đại Thánh.
Bản thân nàng lợi hại như vậy sao?
Tiểu U nháy mắt một cái, có chút thẫn thờ.
Bộ Phương nghi ngờ nhìn Tiểu U một cái.
Tiểu Bạch vác thanh chiến đao bằng sấm sét đang lập loè không ngừng, bàn tay như rẽ quạt gãi chiếc đầu trọc lóc của mình.
Ầm! !
Một tiếng nổ ầm vang l ên.
Ứng Long Ngục Chủ cầm quyền trượng Hư Không Chi Nhãn từ trên trời đáp xuống, Minh Vương Nhĩ Cáp cũng nhanh chóng đi đến, nhìn lướt qua Tiểu U với vẻ không thể tin nổi.
Từ đằng xa, Hắc Ma trở mình đứng dậy, ánh sáng màu xanh lục tăm tối đang không ngừng lan rộng ra trên khuôn mặt hắn.
Đôi mắt của hắn ta đầy vẻ kinh hoàng, chạm vào khuôn mặt bị quấn đầy vải băng bó của mình, vải băng bó ở trên đó đang rơi ra với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường...
- Lời nguyền! Đây là lời nguyền...
Đôi mắt đỏ tươi của Hắc Ma nhướng lên, nhìn về phía Bộ Phương ở đằng xa, ánh mắt rơi vào trên người của Tiểu U đang đứng bên cạnh Bộ Phương như thể gặp phải quỷ vậy.
Có vẻ như hắn ta có chút dè chừng không thể giải thích được đối với lời nguyền này, như thể gặp phải một điều cấm kỵ lớn nhất trên thế gian này vậy.
Lão gia hỏa này biết lời nguyền trên người Tiểu U sao?
Bộ Phương nhát thời sửng sốt.
Lời nguyền trên người Tiểu U vô cùng bí ẩn, tuy rằng các món ăn của hắn có thể áp chế lời nguyền, nhưng lại không hiểu được nguồn gốc của lời nguyền này.
Thậm chí, ngay cả Minh Vương Thiên Tàng cũng không thể áp chế nổi.
Từ trước tới nay, Bộ Phương đều cho rằng có lẽ phải đi Minh Ngục thì mới có thể biết được nguyên do liên quan đến bí mật về lời nguyền của Tiểu U, dù sao Tiểu U và U Cơ đều được Minh Vương Thiên Tàng mang từ Minh Ngục về.
Thế nhưng, không ngờ được rằng, tên Hắc Ma đến từ vùng cấm địa của Địa Ngục này dường như cũng hiểu được bí mật của lời nguyền này.
- Lời nguyền... thế mà lại là lời nguyền...
Hắc Ma như thể phát điên lên, sau đó, sát ý trong ánh mắt đột nhiên tăng vọt!
- Nguồn gốc của lời nguyền, ngươi là nguồn gốc của sự hủy diệt! Ngươi không nên tồn tại trên thế giới này! Ngươi phải chết!
Dây băng bó trên mặt của Hắc Ma rơi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận