Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2993: Cà Ri Địa Ngục 18+! (1)

Khi thối tới cực hạn, có lẽ sẽ thực sự biến thành mùi thơm. Nhưng không phải là mùi mà hôm nay ngửi được.
Đám quý tộc khu Giáp hôm nay đều bị trùng kích chưa từng có. Thậm chí cảm thấy mỹ thực mà trong cổ tích miêu tả hoàn toàn khác biệt với những gì bọn hắn chứng kiến.
Không phải nói là nó vừa thơm vừa ngon sao? Sao trong hiện thực thứ mà tên đầu bếp này nấu ra là thối như thế, thối đến chấn động tâm hồn. Đại Sư Chân Dũng cũng quá là dũng cảm, thứ này mà còn dám nhét vào miệng. Không hổ là thầy luyện đan, cường giả đỉnh cấp.
Trên thực tế, ủy khuất trong lòng Đại Sư Chân Dũng chỉ có mình hắn mới biết được thôi. Cái muỗng tới càng gần thì tâm hắn càng dao động. Trái tim nhảy lên kịch liệt, giống như muốn vọt lên cổ họng. Cảm giác này đúng là phải dùng cụm từ sống không bằng chết để hình dung.
Sao hắn lại phải tham ra thử thách này chứ…
Hắn nhớ tới việc mình vừa khiêu khích Bộ Phương, lúc này mới có chút hối hận. Vốn dĩ hắn tưởng mình có thể đối diện với toàn bộ mùi thối trong Vũ Trụ này, nhưng cái thứ đồ kia vừa xuất hiện hắn mới hiểu được… hắn còn non lắm.
Vũ Trụ rộng lớn, không thể tưởng tượng được…
Lộc cộc!
Đám quý tộc ở phía xa trừng lớn mắt, nắm chặt tay lại. Bọn hắn thấy Đại Sư Chân Dũng từng chút từng chút một nhét cái thứ kia vào trong miệng.
Vốn dĩ hộp cá trích kia không phải màu đen nhưng sau khi nướng lên thì đã biến thành màu có chút quỷ dị. Ban đầu là chất lỏng sền sệt trong suốt, bây giờ vẫn sền sệt như vậy nhưng trở nên mờ đục…
Stargazy pie, mang theo một mùi vị vô cùng hôi thối. Cộng thêm với hộp cá trích kia khiến mùi vị càng khủng bố hơn.
Ria mép của Đại Sư Chân Dũng đều đang run rẩy.
Phía xa, những người xem cũng nhịn không được mà che miệng quay đi hướng khác.
Trong phường luyện đan, đủ lại tiếng nổ vang lên, theo đó là mùi thối bốc ra. Mùi thối này như bao phủ toàn bộ khu Giáp… Đúng là ác mộng!
Lộc cộc!
Một giọt mồ hôi từ trên trán Đại Sư Chân Dũng trượt xuống, nhỏ dần trên cổ hắn. Ngay sau đó, hắn nhét muỗng vào miệng.
Uỳnh!
Trong khoảnh khắc đó, Đại Sư Chân Dũng chỉ cảm thấy mùi hôi thối lan tỏa bộc phát trong miệng hắn, len lỏi vào trong thân thể hắn, hắn kiềm chế nước mắt không để nó tuôn trào ra.
Đó là bị sặc.
Mùi thối tràn ngập vào xoang mũi, bao trùm vị giác của hắn khiến hắn khó có thể hô hấp. Hắn muốn nếm thử vị của nó một chút nhưng đầu lưỡi vừa cử động thì không thể tưởng tượng ra được mùi vị, vì mùi thối đã bao trùm tất cả.
- Ta…
Tròng mắt Đại Sư Chân Dũng trừng lớn, cố nén nước mắt. Hắn không muốn mình rơi nước mắt ở đây, lúc trước còn nói khoa trương bây giờ sao có thể khuất phục được?
Bẹp bẹp…
Đại Sư Chân Dũng bắt đầu nhai, chất lỏng sền sệt cũng chảy ra. Thực tế thì mùi vị rất ngon, tuy không có mùi thơm nhưng tác động đến vị giác không nghiêm trọng bằng khứu giác.
Thế mà lại… rất ngon!
Nhưng đầu óc của Đại Sư Chân Dũng bây giờ hoàn toàn trống rỗng, hắn chỉ thấy sự tuyệt vọng của mùi thối quanh quẩn trong lỗ mũi.
Đám quý tộc xung quanh nhìn thấy Đại Sư Chân Dũng ăn thứ này thì kích động như gặp thần tiên! Không hổ là Đại Sư! Thứ Hắc Ám Liêu Lý thế này mà cũng có thể chịu đựng được! Phải biết có người chỉ ngửi mùi thối cũng phải chịu thua. Nhưng Đại Sư Chân Dũng lại ăn được…
Mẹ nó, thật sự là ăn rồi!
Bộ Phương cũng hơi kinh ngạc, hắn không ngờ tên Đại Sư kia lại ăn hết một miếng Stargazy pie của hắn.
Đại Sư Chân Dũng thở ra một hơi. Chỉ ăn một miếng thôi mà toàn thân hắn đã ướt đẫm mồ hôi. Vị của nó thực sự rất ngon. So với cái mùi thối kia thì đúng là một trời một vực.
Nhưng mà cái mùi thối kia đúng là không thể chấp nhận được, như tra tấn từ địa ngục vậy.
- Cố lên, ăn được một miếng rồi thì ăn được miếng thứ hai. Ngươi xem, phần này của ngươi chỉ còn lại mấy miếng. Hay là ngươi ăn cả cái đầu cá kia đi, nhìn mắt nó sáng long lanh kia, chắc là đang mong chờ được ngươi nếm thử đấy.
Không biết từ lúc nào Bộ Phương đã tiến tới bên cạnh Đại Sư Chân Dũng, nói.
Quy định thử thách cũng không phải ăn một miếng mà là ăn hết phần của mình. Mặc dù Đại Sư Chân Dũng chỉ ăn một miếng nhỏ nhưng thế cũng là đáng kinh ngạc rồi!
- Cái gì? Sao còn nhiều như vậy!
Đại Sư Chân Dũng trừng lớn mắt. Hắn liếc nhìn Bộ Phương một chút, ria mép đều đang run rẩy. Sau đó lại nhìn về phía Stargazy pie, mấy cái đầu cá đang ngóc lên. Quan trọng nhất là cái mùi thối kia khiến hắn không thể khống chế nổi!
Ọe!
Sau đó hắn lại múc một muỗng bánh nữa. Không ăn còn tốt, ăn một miếng lại thấy được mùi thối. Thứ mùi đấy khiến Đại Sư Chân Dũng như đang ngồi trên cáp treo lơ lửng, sau đó loạng choạng.
Nhìn thấy Đại Sư Chân Dũng ngã xuống, nội tâm Bộ Phương thất vọng.
- Loại! 10 người tham gia không còn một người. Tuy các vị đã thất bại nhưng các vị mãi mãi là dũng sĩ!
Bộ Phương nói. Giọng hắn không lớn nhưng khiến đám quý tộc xung quanh đều đen mặt.
Hoàn toàn thua! 10 người tham gia có không ít Thánh Nhân Đại Đạo thế mà lại bị Hắc Ám Liêu Lý diệt.
Đúng là sỉ nhục! Ai cũng không ngờ không một người nào hoàn thành thử thách! Nhưng thật sự là thối như vậy thì làm sao có thể ăn được?
Không công bằng! Tên đầu bếp này chắc chắn đã biết có kết cục như vậy!
Tử Tước Ngả Hi đang khóc nức nở ở phía xa, Đại Sư Chân Dũng cũng thua rồi, nhất thời cảm thấy trong lòng ổn định hơn nhiều. Ngay cả Đại Sư Chân Dũng cũng thua bởi cái thứ đó thì nàng cũng không tính là mất mặt. Nhưng mà sâu trong nội tâm nàng cũng có chút không phục!
- Tên đầu bếp này nhất định là cố ý gây khó dễ. Thứ mùi thối này vốn dĩ không ai có thể hoàn thành thử thách được!
Tử Tước Ngả Hi nói, đám quý tộc xung quanh cũng nhao nhao gật đầu. Bọn hắn cảm thấy thử thách mà Bộ Phương thiết lập không hợp lí.
Tuy phần thương rất đặc biệt nhưng không ai có thể hoàn thành thử thách, phần thưởng có đặc biệt hơn nữa thì có ý nghĩa gì.
Bộ Phương liếc nhìn Tử Tước Ngả Hi một chút..
- Ngươi không ăn được, nhưng không phải Đại Sư Chân Dũng đã ăn hết một miếng rồi sao? Đúng là bậc nam tử hán.
Bộ Phương nói.
- Thế nhưng ngươi yêu cầu phải để chúng ta ăn hết một phần mà!
Tử Tước Ngả Hi vẫn không buông bỏ, tiếp tục nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận