Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1481: Tiểu đội Tiên trù cố tình gây sự (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lời nói của Bộ Phương, cũng không có nhiều người đáp lại.
Một đôi mắt to tròn ngơ ngác nhìn Bộ Phương.
Điều này khiến Bộ Phương có chút xấu hổ.
- Bộ đạo sư, xin hỏi que cay là gì ạ?
Một nam hài tử nhìn Bộ Phương, tò mò hỏi.
Nam hài tử này tuổi lớn hơn một chút, thoạt nhìn trông cường tráng hơn những người khác một chút.
- Que cay hả? Là một loại mỹ thực vô cùng thần kỳ … là loại khiến người ta muốn ngừng mà ngừng không được.
Bộ Phương sờ sờ cằm mình, nghiêm túc nói.
Rất nhanh Mục Lưu Nhi đã trở về, đem bục giảng mới bày ra trước mắt Bộ Phương.
Nhìn bục giảng đó, Bộ Phương mặt không biểu tình nhìn thoáng quá Mục Lưu Nhi.
Hắn không hỏi tại sao bục giảng mới lại làm bằng đá.
Mục Lưu Nhi rời đi, để dành thời gian cho Bộ Phương.
- Nơi này là Thành Thiên thục, là nơi dậy các ngươi trù nghệ, các ngươi có thể đến nơi này, hẳn là trù nghệ đều rất tốt.
Bộ Phương nói.
- Nếu các ngươi đã bắt đầu dự định học trù nghệ, vậy dĩ nhiên phải thiết lập mục tiêu vì vào được Tiên Trù, cho nên bắt đầu từ hôm nay, các ngươi không phải học những thứ trên văn chương mà chính là thực hành dao thật nồi thật.
Bộ Phương nhìn đám Hùng hài tử nói.
Bộ Phương đi đến bên cạnh Hi Hi, nâng bàn tay lên, trong nháy mắt dịch trứng trên người Hi Hi được Bộ Phương rút ra hết.
Cảm giác dinh dính trên người Hi Hi cũng biến mất khôn thấy gì nữa.
Đôi mắt to tròn đáng yêu nhìn chằm chằm Bộ Phương, vô cùng tò mò.
- Bộ đạo sư, ngươi nói là phải vung thái đao giống như Mục Thọ sao?
Hi Hi lau nước mũi hỏi.
- E là muốn chúng ta cắt một nghìn cây củ cải lớn đấy!
Có một hài tử lớn tiếng nói.
Sau đó, tất cả nhịn không được mà cười ha hả.
Lông mày Bộ Phương nhướng lên, mặt không chút biểu tình nhìn tiểu tử vừa mở miệng kia.
Đây cũng là một nam hài tử, nhưng lớn lên lại vô cùng đẹp, so với nữ hài tử còn đẹp hơn.
- Vừa rồi là ngươi nói sao? Ngươi tên là gì?
Bộ Phương nhàn nhạt hỏi.
Nam hài tử kia nhất thời sững sờ, sau đó e ngại nhìn Bộ Phương một chút, trong lòng hơi sợ hãi.
Hiện tại bọn chúng đều có chút sợ hãi khi bị Bộ Phương hỏi tên.
- Ta … Ta tên là Mục Ưu …
Mục Ưu lớn lên rất giống con gái nói.
- Nhìn dáng vẻ của ngươi, rất muốn đi cắt cây củ cải lớn hả?
Bộ Phương nhếch miệng.
Nhất thời đồng tử Mục Ưu siết chặt, hít sâu một hơi.
Một lúc sau, trong một góc của lầu các….
Vẻ mặt Mục Ưu tràn đầy tức giận nhìn đống cây củ cải lớn bên cạnh mình…
- Được rồi, tiếp sau đây sẽ bắt đầu giảng bài, trước tiên lấy đồ làm bếp của các người ra đây.
Bộ Phương nói.
Đám Hùng hài tử nghe thấy lời này thì đưa mắt nhìn nhau…
Bộn họ không có đồ làm bếp, bọn họ còn quá nhỏ, gia tộc đều không chuẩn bị cho bọn họ đồ làm bếp.
Sau khi Bộ Phương hơi sững sỡ, thì cũng nghĩ thông vấn đề này, lông mày nhướng lên.
Sau đó, trong lòng hỏi hệ thống có thể cung cấp đồ làm bếp hay không.
Hệ thống trầm mặc một lúc lâu mới đồng ý.
Vù….
Tia sáng lóe lên, trước mặt Bộ Phương là lơ lửng những thái đao tinh xảo đẹp đẽ, những thái đao này vừa đủ cho Hùng hài tử nắm chặt, hệ thống có đôi khi vẫn rất là nhân tính hóa.
Nhón Hùng hài tử nhìn thấy những thái đao nhỏ nhắn tinh xảo này, còn có thái đao hình pho tượng Linh thú manh aạnh trắng mập, đôi mắt đều sáng lên.
Nhao nhao tìm thái đao mình thích, vô cùng thích thú mà vuốt ve không chịu buông tay.
Mục Thọ và Mục Ưu đứng từ xa vô cùng hôm mộ nhìn qua đây.
- Hai ngươi trước tiên làm xong việc chính đi đã, thái đao sẽ có, nồi cũng sẽ có…
Bộ Phương nói.
Mục Ưu và Mục Thọ nhất thời vứt bỏ sự tiếc nuối.
Sau đó, Bộ Phương bắt đầu dạy đám Hùng hài tử nấu nướng như thế nào và trọng điểm lúc nấu nướng.
Màn đêm đen dần bao trùm.
Đám Hùng hài tử đều đã rời đi.
Bộ Phương nhẹ nhàng thởi ra một hơi, chắp tay, đi ra khỏi lầu các.
Bên ngoài lầu các, Mục Lưu Nhi đang chờ hắn.
- Làm phiền Bộ lão bản rồi … Yến hội đã được chuẩn bị kỹ càng rồi, hay là ăn xong rồi trở về cũng được?
Mục Lưu Nhi hỏi.
Bộ Phương sững sờ, lắc lắc đầu, hắn đến dạy đám Hùng hài tử này cũng chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ tạm thời của hệ thống mà thôi.
Hắn không muốn cùng Mục gia có quá nhiều việc vướng mắc.
- Nếu Bộ lão bản đã không muốn đi vậy thì cũng không ép buộc nữa, nhưng có vài lời vẫn phải nói.
Mục Lưu Nhi nhìn Bộ Phương.
- Phụ thân ta biết tin ngươi dạy bọn nhỏ, ông ấy cũng không có từ chối, cho nên danh sách số người có thể tiến vào có thể bố trí cho ngươi, mà di tích lần này mở ra, gần một tháng sau … Hi vọng Bộ lão bản có thể chuẩn bị sẵn sàng.
Mục Lưu Nhi nghiêm túc nói.
- Đến lúc đó Bộ lão bản sẽ cùng thành viên của tiểu đội Tiên Trù Mục gia cùng nhau tiến vào, di tích không thể so với Tiên Thành, rất nguy hiểm … Bởi vì mỗi người đều có cơ duyên và tài nguyên, sẽ được chuẩn bị đủ…
Mục Lưu Nhi nói.
Trong di tích có cơ duyên và tài nguyên, đường nhiên cũng sẽ có mối nguy đi kèm.
Cơ hội và nguy hiểm từ trước tới giờ luôn song hành với nhau.
Bộ Phương nhướng mày, gật gật đầu.
Nguy hiểm tất nhiên là nguy hiểm, nhưng cho dù là nguy hiểm hắn cũng muốn đi, dù sao hắn cần Tiên Hỏa.
Mà hắn bên trong tòa Tiên Thành đắc tội Đồng gia, Đồng gia chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội trong di tích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận