Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1668: Mì Thần Ma Thi và Tiểu Kiều Lưu Thủy (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vì vậy cần phải làm nước dùng.
Hé miệng, một ngọn lửa màu lam nhạt chui ra, tràn vào trong bếp lò, bắt đầu cháy hừng hực lên.
Một cái nồi để trên bếp, bắt đầu làm nước canh.
Mộng Kỳ thành chủ cẩn thận từng tí một bỏ linh dược Tiên Tài vào trong đó.
Lựa chọn Tiên Dược Linh Tài đều vô cùng nghiêm cẩn.
Lựa chọn chất lượng, số lượng đều có yêu cầu nghiêm khắc.
Lọc cọc lọc cọc.
Trong nồi đen, nước canh sôi trào.
Mộng Kỳ thành chủ từng li từng tí làm bọt trên nước canh bỏ đi, sau đó để nguyên liệu nấu ăn vào trong đó, tiếp tục nấu.
Sau khi liên tiếp bỏ năm nguyên liệu nấu ăn vào, nước dùng sôi thì ngừng lại.
Lúc này, nàng ta bắt đầu nấu mì.
Theo thời gian dần trôi, bầu không khí trong sân ngày càng trở nên ngưng tụ.
Mọi người đều cảm thấy dường như tim họ đang bị một tảng đá lớn đè lên.
- Nữ nhân này cũng không tệ lắm. Vậy mà dưới áp lực của Trịnh Cuồng Cửu vẫn có thể bình tĩnh nấu ăn…
Mạc Tu chắp hai tay nói.
- Nhưng mà… cũng chỉ phí công.
Ầm ầm!
Từng đạo mây đen cuốn tới.
Mây đen khủng khiếp mang theo áp lực đáng sợ.
Những đám mây đen như một con quái vật che khuất bầu trời.
Ầm ầm.
Trên đỉnh đầu Mộng Kỳ thành chủ, mây đen kéo đến, trong đó có lôi đình màu xanh đậm đang quấy loạn.
Mà trên đỉnh đầu Trịnh Cuồng Cửu, mây đen giống như vậy cũng đang chuyển động, thế nhưng trong đó lại có lôi đình màu đen nhánh.
Trịnh Cuồng Cửu nóng nảy xào lên, những nguyên liệu nhìn qua vô cùng ghê tởm đều bị hắn ta ném vào trong nồi, bắt đầu xào lên.
Hắn ta không làm mì nước mà làm mì xào.
Trong lúc xào nấu các nguyên liệu nấu ăn, một mùi hương đồ ăn lan ra.
Khi trứng được đổ vào nồi, mùi thơm của rau càng đạt đến mức tận cùng, giống như một quả bom, nổ tung khắp nơi…
Một cơn sóng bao phủ tỏa ra.
Mì sợi huyết sắc được đổ vào trong nồi, tiếp tục xào nấu.
Lôi đình càng thêm áp lực.
Cả hai bên đều biết, bọn họ sắp làm xong món ăn.
Oanh!
Cuối cùng.
Lôi đình bị đàn áp trong thời gian dài cuối cùng gầm gừ từ trên cao rơi xuống.
Lôi đình màu xanh đậm và màu đen dây dưa, va chạm vào nhau.
Bọn người Địch Thái Giới Chủ nhìn chăm chú lôi đình đang va chạm trên bầu trời.
Đạo lôi đình va chạm đầu tiên là một lần va chạm vô cùng quan trọng,
Điều này liên quan đến sự cân bằng thắng bại của hai món ăn.
Bỗng nhiên.
Đôi mắt đám người Địch Thái Giới Chủ co rụt lại.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy, dưới lần va chạm lôi đình đầu tiên, lôi đình của Mộng Kỳ dường như bị đánh tan nhanh hơn một chút…
Điều này có ý nghĩa, cho thấy sức mạnh của món ăn của Mộng Kỳ, và sự cân bằng thắng bại này đã bắt đầu nghiêng về phía Trịnh Cuồng Cửu.
Rầm rầm!
Một tia chớp, hai đạo lôi đình, ba đạo lôi đình!
Lôi đình đen nhánh không tiếng động xẹt qua bầu trời.
Lôi đình màu xanh đậm cũng rất nổi bật và lấp lánh, xé nát bầu trời, va chạm với lôi đình màu đen.
Vụ va chạm khiến người ta giật mình.
Sau đó tản ra.
Lôi đình va chạm đủ bảy lần, lần sau đều mạnh hơn lần trước.
Càng về sau, nhóm Tiên Trù nhìn lôi đình va chạm, thân thể đều run lên.
Giống như sắp tận thế tới nơi!
- Thất… Thất Trọng Lôi Kiếp!
- Không hổ là Lân Trù đối kháng… Thật đáng sợ!
- Đối mặt với những lôi kiếp đó cảm giác như sắp tận thế vậy!
Nhóm Tiên Trù không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Lục Nhất nhìn chằm chằm Mộng Kỳ thành chủ, trong mắt là vẻ cuồng nhiệt.
Mộng Kỳ thành chủ phong hoa tuyệt đại, cùng hình tượng nữ thần trong lòng hắn đều trùng khớp!
- Nhất định phải thắng!
Lục Nhất siết chặt nắm tay, gào lên một tiếng. Hắn không hy vọng Mộng Kỳ bị đoạt đi tư cách nấu ăn giống hắn, trở thành một phế nhân.
Ánh mắt Bộ Phương cũng chăm chú nhìn.
Đây chính là cấp bậc đối kháng của Lân Trù à?
Mặc kệ là đao công, hay hỏa hầu, hay khí thế và trù đạo chi tâm đều cao cấp hơn Tiên Trù.
Mỗi một điểm đều chính xác đến mức độ tinh xảo.
Cả hai đều không có bất kỳ sai lầm nhỏ nào trong việc nấu ăn.
Gần như hoàn hảo như trong sách giáo khoa!
Sau khi Thất Trọng Lôi Kiếp kết thúc va chạm.
Trịnh Cuồng Cửu đập mạnh thìa lên nồi đen.
Minh khí đen nhánh như ma quỷ đang giương nanh múa vuốt trên món ăn của hắn ta.
Trên đó có ánh sáng màu đen lan tràn.
Nhìn qua vừa quỷ dị vừa buồn nôn.
Nhưng nó lại làm cho mọi người rất thèm ăn.
- Hắc ám mỹ thực… Mì Thần Ma Thi, hoàn thành!
Vừa dứt lời.
Trịnh Cuồng Cửu liền cong ngón tay búng một cái.
Một bát mì xào chậm rãi bay ra, lơ lửng trong hư không.
Tất cả mọi người đều hoảng hốt, nhìn về phía đó, ngửi thấy mùi hương, trước mặt như xuất hiện một chiến trường lớn. Trên chiến trường, âm thanh chiến đấu vang vọng không dứt.
Có Thần Minh quát lớn, có Đại Ma gào thét.
Một vị Thần Ma ngã xuống, thi thể rơi xuống…
Vô cùng chấn động.
Ong…
Một hàm ý kỳ lạ đột nhiên từ chỗ Mộng Kỳ khuếch tán ra.
Ánh dương ấm áp không biết từ đâu chiếu xuống, nàng ta khoanh tay một chút.
Bát nước mì nổi lên.
Lơ lửng ở một bên mì xào của Trịnh Cuồng Cửu.
Từ chiến trường Thần Ma sống động xé ra một thế giới khác. Ánh nắng mặt trời ấm áp, làn gió nhẹ nhàng, cỏ xanh, tiếng nước chảy của con sông nhỏ…
Giống như một vùng đất trong lành trong chiến trường đẫm máu của Thần Ma vậy.
Tiên bào quanh người Mộng Kỳ phiêu đãng, mái tóc xanh bay ra bốn phía, khuôn mặt đầy Tiên Khí lượn lờ, đôi mắt mông lung.
- Mì nước… Tiểu Kiều Lưu Thủy, hoàn thành.
Giọng nói như tiếng chim hót vang vọng bên tai tất cả mọi người.
Giống như một nhát kiếm chém xuống.
Chiến trường Thần Ma trong đầu mọi người cũng bị xé rách ra.
Tất cả mọi người xôn xao lên.
Món ăn của hai vị Lân Trù… đã hoàn thành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận