Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1398: Phàm nhân thì khảo hạch tư cách đầu bếp hạng nhất cái gì chứ, cút! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Có nhân viên Tiên Trù Các đứng tại đài trao đổi và xử lý các dịch vụ khác nhau.
Bộ Phương hơi có chút hoảng hốt, loại náo nhiệt như này đột nhiên lại để cho Bộ Phương có loại cảm giác về tới đô thị Trái Đất ở kiếp trước vậy.
Lắc lắc đầu, Bộ Phương phục hồi tinh thần lại, ở đây vẫn là một thế giới khác, khác hoàn toàn với đô thị kiếp trước.
- Ngươi thật sự là vô dụng, lão tử tốn không biết bao nhiêu Tiên Tinh đào tạo ngươi, ngươi cuối cùng đem một cái danh xưng đầu bếp cao đẳng về cho lão tử!
Một người đàn ông trung niên xô đẩy một thiếu niên, hùng hùng hổ hổ đi ra khỏi Tiên Trù Các.
Loại tình trạng này xuất hiện rất phổ biến ở Tiên Trù Các.
Người trong Tiên Thành rất đông, cho nên số lượng người đến đây để xử lý khảo hạch nghiệp vụ đương nhiên cũng cực kỳ nhiều.
Đợi đến lúc người người tản bớt.
Bộ Phương chậm rãi đi tới trước đài giao dịch.
Ngồi trước quầy chính là một vị phụ nữ trung niên khuôn mặt có chút cay nghiệt,
Người phụ nữ giơ một tay lên, vỗ vỗ trên mặt đài, con mắt đều không có ngẩng lên nhìn:
- Báo cáo tên, nơi ở, trình độ trù nghệ, cùng với trình độ trù nghệ muốn khảo hạch ...
Những lời người phụ nữ đó nói khiến Bộ Phương hơi sững sờ.
Loại cảm giác này thực quen thuộc, cực kỳ giống những nhân viên không kiên nhẫn ở kiếp trước.
- Bộ Phương, Tiềm Long Đại Lục, đầu bếp hạng nhất, khảo hạch... Tùy tiện đi.
Bộ Phương mới thản nhiên nói.
Đầu bếp hạng nhất?
Người phụ nữ trước quầy lập tức sững sờ, về sau ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua Bộ Phương mặt không biểu tình.
Ngay sau đó người phụ nữ đó mới chú ý đến một cái tin tức trọng yếu trong miệng Bộ Phương.
- Tiềm Long Đại Lục?
Lông mi bà ta nhảy lên, nghi ngờ hỏi.
Bộ Phương nhẹ gật đầu.
Ngay sau đó, trong tay người phụ nữ xuất hiện một quả ngọc phù, ngọc phù phóng ra quang ảnh, người phụ nữ duỗi ngón tay thon dài ra tìm kiếm cái gì tại quang ảnh ...
- Trong Tiên Thành căn bản không có địa danh Tiềm Long Đại Lục này... Ngươi nói cho ta biết ngươi có phải báo cáo sai hay không?
Bà ta vỗ một chưởng vào trên mặt quầy, lạnh như băng nhìn thẳng Bộ Phương.
Khí thế trên thân người phụ nữ này tuôn ra, mang ra cảm giác áp bách đáng sợ.
Tu vi người này lại là đạt đến cấp bậc Thánh Chủ.
- Tiềm Long Đại Lục... Chính là Tiềm Long Đại Lục, ta vừa mới thông qua Quang Môn ở Tiềm Long Đại Lục tiến vào Tiên Trù Giới đấy.
Bộ Phương nhíu mày nói ra, thái độ nữ nhân này làm cho hắn có một chút không vui.
Nghe xong những lời Bộ Phương nói, nữ nhân kia lập tức giật mình, về sau lộ ra vẻ cười cân nhắc.
- Hóa ra là phàm nhân Hạ Giới à... Chỉ là một tên phàm nhân cũng dám nói năng ngông cuồng, thế mà dám nói mình muốn khảo hạch đầu bếp hạng nhất, ngươi có tư cách gì để khảo hạch đầu bếp hạng nhất?
Người phụ nữ nói ra, giọng điệu chanh chua.
- Ngươi sắp xếp khảo hạch cho ta là được rồi, có thi hay không, không tới lượt ngươi quan tâm...
Bộ Phương mặt không biểu tình nói. Lời kia vừa thốt ra, đôi mắt bà ta đều híp lên, phàm nhân này, rất ngông cuồng nha.
- Ngươi cái tên phàm nhân này, còn tưởng rằng Tiên Trù Giới là một góc Hạ Giới các ngươi sao? Tiên Trù Giới không phải địa phương ngươi có thể diễu võ dương oai! Là rồng cũng ngậm mồm cho lão nương!
- Ngươi nghe kỹ cho ta! Với tư cách phàm nhân cấp thấp, một tháng kế tiếp ngươi đều đừng có mong khảo hạch Tiên Trù Các!
- Phàm nhân... Thì nên có giác ngộ tư cách phàm nhân! Cút đi!
Nữ nhân lạnh lùng liếc nhìn Bộ Phương, hai tay ôm ngực, thân thể khẽ dựa xuống cái ghế, vô cùng miệt thị liếc nhìn Bộ Phương.
Ngông cuồng, ngươi tiếp tục ngông đi!
Đây là không cho khảo hạch sao?
Bộ Phương híp híp mắt, có chút lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nữ nhân kia.
Chỉ bởi vì chính mình là phàm nhân, nữ nhân này lập tức không cho khảo hạch?
Người Tiềm Long Đại Lục tiến vào Tiên Trù Giới, thật sự khó khăn như vậy à?
- Thật sự không cho khảo hạch?
Bộ Phương nhìn chằm chằm vào nữ nhân kia, gằn từng câu từng chữ nói.
- Có phiền hay không vậy, lão nương đã nói không cho khảo hạch thì chính là không cho, ngươi tìm ai đều không có tác dụng! Có bản lĩnh ngươi khiếu nại lão nương đi, lão nương với tư cách người Đồng gia, còn có thể sợ ngươi một tên phàm nhân hay sao?! Chính là bắt nạt ngươi đấy!
Nữ nhân kia điềm nhiên nói.
Bộ Phương hít sâu một hơi. Bỗng nhiên, ở phía sau, có người lôi kéo tay áo của hắn.
Đó cũng là một cô gái trẻ mặc áo choàng lụa trắng, ăn mặc áo choàng kiểu này đều là người Tiên Trù Các, cô gái kia nháy mắt một cái đối với Bộ Phương.
Hả?
Bộ Phương nhíu mày.
- Nàng là người của Đồng gia thế gia Tiên Thành, lực lượng tại trong Tiên Trù Các rất lớn, ngươi là một phàm nhân cũng đừng có làm ầm lên cùng nàng... Thanh thản ổn định, một tháng sau lại đến, lần sau đến thì trực tiếp tìm ta.
Thiếu nữ lớn lên cũng không tính là đẹp, nhưng là nói chuyện rất dịu dàng.
Nàng dường như cũng bởi vì chứng kiến Bộ Phương kinh ngạc, mà đến nhắc nhở Bộ Phương.
Một tháng sau?
Bộ Phương lắc đầu, hắn chờ không được.
- Không sao đâu, nữ nhân kia đã không để cho ta khảo hạch. Vậy thì không để đi, sớm muộn... Nàng sẽ phải hối hận.
Bộ Phương nói xong nhìn xéo nữ nhân chanh chua, sau đó xoay người hất lên áo choàng lông vũ, đi ra ngoài.
- Được rồi, ngươi nhớ kỹ tên của ta, ta gọi Mục Lưu Nhi, ngươi lần tới đến thì trực tiếp tìm ta là được rồi...
Giọng nói nữ nhân ôn hòa vẫn còn vang vọng sau lưng Bộ Phương.
Nhưng nhìn xem bóng lưng Bộ Phương biến mất, nàng ta khẽ thở dài một hơi.
Phàm nhân... Tại Tiên Trù Giới thật sự là lăn lộn rất khó khăn. Mục Lưu Nhi nhìn thoáng qua người phụ nữ chanh chua kia, nhíu mày, đệ tử thế gia trong Tiên Trù Các... Thật là ngày càng nhiều mà.
Mà Bộ Phương đi ra Tiên Trù Các, giờ phút này sắc mặt lạnh lùng.
Hắn không có khả năng bởi vì một câu của đối phương đã buông tha nghĩ cách mở cửa tiệm.
Huống hồ, Bộ Phương cũng không thể bỏ qua.
Đã nói muốn làm cho đối phương hối hận, vậy thì nhất định phải làm cho đối phương hối hận đến đứt ruột thì thôi!
- Vốn không muốn gây sự, thầm nghĩ an an ổn ổn mở chi nhánh thôi, hiện tại xem ra... Không thể không làm gì đó rồi.
- Đã như vầy... Vậy thì làm thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận