Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1493: Ngục chủ địa ngục đến rồi! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ầm ầm!
Không gian càng trở nên nóng rực.
Kim Liên Yêu Hỏa không ngừng thiêu đốt, từ trong đó có Tiên Cụ bắn ra, đang chạy như bay khắp nơi.
Toàn bộ tiểu đội tiên trù thế gia đều rùng mình, bởi vì bọn họ phát hiện Mê Long Phấn mà bọn họ sử dụng lại không hề có hiệu quả với những thú hoàng này.
Thú hoàng vốn nên ngã xuống đất thế mà tại khoảnh khắc này toàn bộ đều trở nên hung bạo làm cho con người bị thương.
Rống!
Tiếng rống đinh tai nhức óc.
Ngay sau đó là khí tức kinh khủng bùng nổ.
Một đám tiên trù vốn đang bị Tiên Tài và Tiên Hỏa hấp dẫn lập tức hoảng sợ nhìn về phía những thú hoàng kia.
Ông!
Bầu không khí không bình thường.
Đám tiên trù nhanh chóng lấy thái đao ra cầm trong tay. Có thể trở thành tiên trù, thái đao của bọn họ đương nhiên đều không tầm thường.
Thái đao vung vẫy lên, phát động đao khí chém tới những thú hoàng này.
Nhưng thái đao chém lên trên người thú hoàng vậy mà lại không cách nào phá vỡ được phòng ngự của bọn chúng.
Một móng vuốt quét ngang mà tới.
Một vị tiên trù lập tức nổ tung, hóa thành một đám sương máu dày đặc.
Tên mặt thẹo lui ra, hai chân của gã đều đang run rẩy.
Trình độ hung ác của những thú hoàng này đã vượt ra ngoài dự đoán của hắn ta.
Tên mặt thẹo quay đầu nhìn Công Thâu Ban ở đằng xa. Công Thâu Ban rất nho nhã, gió thổi sợi tóc của hắn lay động, hắn từ sau lưng quay đầu lại đối diện với tên mặt thẹo mỉm cười.
Chẳng lẽ Công Thâu Ban đã sớm dự đoán được Mê Long Phấn không có hiệu quả với những thú hoàng này rồi ư?
Trong lòng tên mặt thẹo run lên. Không hổ là thiên kiêu của gia tộc Công Thâu, quả nhiên lợi hại.
Đồng gia cũng có tiên trù chạy thoát trở về, chật vật không chịu nổi.
Những thú hoàng này vẫn như cũ là Nhị Tinh Thú Hoàng, nhưng Nhị Tinh Thú Hoàng này khác hẳn với bình thường. Những thú hoàng này có lực phòng ngự vô cùng cường hãn, lực lượng cường hãn hơn thú hoàng bình thường rất nhiều. Cặp mắt Công Thâu Ban ngưng trọng, mở miệng nói:
- Hẳn là do có Tiêu Hỏa và Tiên Tài… đám hung thú đợi ở chỗ này lâu dài, trãi qua linh khí của Hỏa Tâm Liên Tử vạn năm tưới nhuần, thân thể trong lúc vô thức đã được cải biến, lại có Tiên Hỏa thiêu đốt làm cho sức chống cự và lực phòng ngự mạnh mẽ tăng cường, cho nên Mê Long Phấn mới không có tác dụng…
Tên mặt thẹo lập tức bày ra vẻ mặt như bị táo bón… thật không ngờ lại là vì cái nguyên nhân này, cho nên mới dẫn tới việc bọn họ không có cách nào đối phó với đám thú hoàng kia.
- Chết tiệt! Chẳng lẽ không có cách nào làm thịt đám súc sinh này sao?
Tên mặt thẹo cực kỳ tức giận.
Công Thâu Ban lại im lặng không nói, cặp mắt hắn đang không ngừng lấp lóe, nhìn chằm chằm vào đám thú hoàng đang ra sức gào thét một trảo chụp một tiên trù kia, khóe miệng hơi cong lên.
Dường như tên mặt thẹo nhớ ra gì đó, quay đầu lại nhìn về phía Bộ Phương.
Thế gia của bọn họ tổn thất nặng nề như vậy, giờ phút này chỉ sợ tên đầu bếp người phàm kia đã biến thành một miếng thịt vụn rồi.
Khóe miệng tên mặt thẹo lộ vẻ hung ác, trên mặt gã lộ ra sắc thái chế giễu nhìn sang chỗ Bộ Phương.
Nhưng ánh mắt của hắn ta đột nhiên co rụt lại, vẻ chế giễu trên mặt phút chốc cứng đờ.
Hình ảnh trong tưởng tượng cũng không có xuất hiện.
Bộ Phương cũng không có bị thú hoàng đập thành thịt vụn…
Cảnh tượng giống như trong tranh vẽ dường như có chút vượt ra ngoài dự liệu của tên mặt thẹo.
Bởi vì…
Giờ phút này Bộ Phương vậy mà đang vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve đầu của thú hoàng thuộc loại rắn dữ tợn ở nơi này.
Điều này sao có thể chứ?
Những thú hoàng này kinh khủng ra sao, táo bạo ra sao, gã chính là người rõ ràng nhất!
Rất nhiều tiên trù của bọn họ đều đã chết ở chỗ này, mùi máu tươi tràn ngập trong không khí, nồng đậm đến mức khiến cho người ta có xúc động muốn nôn mửa.
Nhưng ở chỗ của tên người phàm Bộ Phương kia, bức tranh phong cảnh lại có thể ấm áp như thế…
Ấm áp em gái ngươi ấy!
- Chẳng lẽ là do người phàm kia lựa chọn con đường đó cho nên thú hoàng mới không có hung mãnh như vậy?
Ánh mắt tên mặt thẹo lấp lóe, tiếp theo gã càng nghĩ càng cảm thấy có đạo lý.
Thú hoàng mà bọn họ gặp phải cực kỳ hung hãn, vẻ hung bạo tàn ác trong mắt nhiều đến nỗi khiến cho người ta sợ run.
Nhưng con rắn lớn mà Bộ Phương đang đối mặt lại thoải mái híp mắt, để cho Bộ Phương vuốt ve…
Chênh lệch giữa thú với thú sao lại lớn như vậy chứ?
Công Thâu Ban bởi vì tiếng thì thầm của tên mặt thẹo, không khỏi nhìn về phía Bộ Phương, vừa nhìn tới hắn cũng không khỏi cảm thấy giật mình trong lòng.
- Là Bộ lão bản… Hắn vậy mà cũng đi vào trong di tích!
Hiên Viên Hạ Huệ cũng nhìn thấy Bộ Phương. Hắn ta hơi ngạc nhiên, trừng mắt nhìn Bộ Phương, cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa nhìn cái tư thế kia của Bộ Phương hình như cũng không có gia nhập vào tiểu đội tiên trù thế gia.
Chẳng lẽ là hắn tự mình tiến vào di tích này sao?
Nhưng sao hắn có thể đi vào di tích này được chứ? Không thể tin được!
Công Thâu Ban nhìn con thú hoàng dịu ngoan giống như con mèo nhỏ kia, ánh mắt híp lại:
- Có chút thú vị…
Suy nghĩ của hắn khác với tên mặt thẹo, cũng không cho rằng thú hoàng ở con đường kia của Bộ Phương tương đối dịu ngoan.
Chắc chắn là Bộ Phương đã dùng mánh khóe gì đó mà bọn họ không biết.
Đột nhiên… Bộ Phương chuyển động.
Sau khi hắn xoa đầu con thú hoàng kia xong, chắp tay lại, như gió thoảng mây trôi đi ra sau lưng con thú hoàng, mục tiêu chính là Hỏa Tâm Liên Sen vạn năm đang phát ra tiên khí.
Ánh mắt tên mặt thẹo co rụt lại, ngay sau đó, trong mắt gã dấy lên vẻ hung ác!
- Chết tiệt! Sao có thể để cho ngươi đạt được tiên tài chứ!
Trong lòng gã đã có quyết định.
Dưới chân tên mặt thẹo lập tức tuôn ra chân khí, thân thể hắn ta giống như hỏa tiễn từ ở trên bắn ra, nhanh như chớp lao tới chỗ Bộ Phương.
Thú hoàng kia dịu ngoan với Bộ Phương như vậy thì cũng sẽ dịu ngoan với hắn ta.
Tiên tài là của hắn ta, tiên hỏa cũng phải là của hắn ta!
Dường như Bộ Phương cảm nhận được tiếng động ở đằng sau, chân mày tức khắc nhíu lại.
Hắn quay đầu lại nhìn ra sau lưng, lập tức nhìn thấy tên mặt thẹo đang điên cuồng bay nhanh tới. Trong mắt hắn ta đầy vẻ tham lam, gắt gao nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Bộ Phương nhìn tên mặt thẹo, khóe miệng hơi nhếch lên, khẽ thốt:
- Ngu xuẩn…
Ngay sau đó, tên mặt thẹo đang xông lên đột nhiên dừng lại.
Rống!
Thú hoàng loại rắn gào lên, đuôi rắn chặn lại, trong nháy mắt quất vào trên người tên mặt thẹo.
Tên mặt thẹo chắn chắn không ngờ rằng con thú hoàng dịu dàng ngoan ngoãn với Bộ Phương như thế nháy mắt lại mạnh mẽ vùng lên.
Cả người gã bị quất bay ngược ra ngoài.
Tiểu Hoa híp mắt, là Thất Thải Phệ Thiên Mãng, Tiểu Hoa đương nhiên có áp chế thiên nhiên đối với loài rắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận