Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1951: Kiếm Oa (1)

Tất nhiên hai tên Bán Thánh chẳng là gì đối với Bộ Phương cả, nhưng mà hắn cũng lười tự mình động thủ.
Vừa đúng lúc thử nghiệm khí linh hộ thể một chút.
Hiệu quả dường như cũng khá tốt, đối phó với hai tên Bán Thánh rất nhẹ nhàng.
Chỉ có điều, dễ dàng cũng là điều bình thường thôi, nếu như đối phó với hai tên Bán Thánh mà cố hết sức như vậy, thế Bộ Phương cần khí linh hộ thể này làm gì nữa chứ?
Dù sao thì tu vi hiện giờ của Bộ Phương cũng đã đạt tới trình độ Bán Thánh rồi.
Lột đồ gì đó, Bộ Phương cũng không quá hứng thú, thật ra loại chuyện này mà để Tiểu Bạch đi làm mới thú vị.
Ngoài cửa.
Vẻ mặt của Đinh béo cùng với hộ vệ hắn ta ngơ ngác mà xoay người ngồi dậy, bọn họ cảm nhận được một cỗ cảm giác mát lạnh từ trên người truyền đến.
Cả khuôn mặt đều hóa thành màu gan heo.
Mà những người khác ở bên ngoài tửu lâu đã thấy nhưng không thể trách từ lâu.
Tình huống lột đồ xuất hiện trong tửu lâu của Đại Ma Vương là việc rất bình thường.
Đương nhiên.
Đối với mọi người bên trong tửu lâu mà nói, tất cả mọi chuyện xảy ra nhanh như chớp vừa rồi đã sản sinh ra sự chấn động vô cùng lớn.
Tiếng cười trong lành thoát tục không làm lố kia, mái tóc màu vàng óng ánh đầy đầu đó, còn có nụ cười hiển hiện trên khuôn mặt của Bộ lão bản vừa rồi…
Nụ cười quái dị!
Vậy mà Bộ lão bản lại nở nụ cười?!
Đây là thao tác gì vậy?
Từ khi nào mà Bộ lão bản lại có thể có nhiều biểu cảm như vậy chứ?
Hi Hi há to miệng, đôi mắt trừng lớn, tràn đầy vẻ không thể tin được.
Đây vẫn còn là Bộ đạo sư ăn nói cẩn trọng, đẹp trai lạnh lùng của nàng sao? Hoàn toàn phá vỡ tam quan của nàng luôn rồi.
Không chỉ có Hi Hi, Tiểu Hoa và Tiểu U cũng mang vẻ mặt đầy hoảng sợ, thậm chí còn có Cẩu gia nữa.
Cẩu gia khiếp sợ đến mức thiếu chút nữa là tiếp tục liếm canh thịt rồi…
- Người các ngươi nhìn thấy không phải là ta…
Bộ Phương nhìn mọi người khiếp sợ đầy mặt, hắn chợt có hơi đau đầu mà nhéo nhéo mi tâm của mình.
Có phải hình tượng của hắn ở trong lòng mọi người đã bị phá vỡ hoàn toàn rồi hay không?
Đám người Tiểu U gật gật đầu.
Lúc bọn họ nhìn thấy Bộ Phương với khuôn mặt lãnh đạm như trước đây thì mới thở phào một hơi.
Đây mới là Bộ lão bản mà bọn họ quen thuộc này.
Canh thịt cũng đã ăn xong rồi.
Sắc mặt Tiểu U cũng trở nên hồng nhuận lên.
Tiểu Hoa uống canh xong thì cũng chạy tới bên cạnh Cẩu gia, ôm lấy bắp đùi hắn ta, vẻ mặt đầy thích ý mà cọ cọ.
Hơi thở trên người Cẩu gia làm cho Tiểu Hoa luôn hưởng thụ như vậy.
Về phần Tiểu U, nàng mang khuôn mặt hồng hào trở về phòng nghỉ ngơi.
Hi Hi ôm bát, vô cùng hưng trí mà chui vào phòng bếp luyện tập trù nghệ.
Sau khi Bộ Phương dọn dẹp xong mọi thứ thì bèn kéo một cái ghế qua, nhàn nhã ngồi ở trước cửa tửu lâu.
Ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống, dịu dàng mà chiếu rọi lên trên người hắn, làm cho hắn cảm thấy thoải mái và thích ý một trận.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Lúc mặt trời xuống núi.
Bộ Phương bèn quay vào tửu lâu rồi đóng cửa lại.
Bên trong phòng bếp, ngọn đèn dầu vẫn sáng rực.
Hi Hi vẫn đang luyện tập kỹ thuật nấu nướng.
Trình độ trù nghệ của nàng đã tăng lên rất nhanh, lúc trước nàng gặp phải khiêu khích ở Tiên Trù Các, chuyện đó đã kích thích tiểu cô nương rất lớn, khiến cho nàng không ngừng chăm chỉ luyện tập.
Giống như là muốn chứng minh điều gì cho mọi người thấy vậy.
Có lẽ, nàng không muốn kéo tên tuổi là đầu bếp học việc của Bộ Phương xuống.
Dù sao thì Bộ đạo sư cũng lợi hại như vậy.
- Luyện tập trù nghệ là một quá trình tiến hành theo tuần tự, cũng phải hiểu kết hợp với nghỉ ngơi.
Bộ Phương bước vào phòng bếp, nhìn thấy tiểu nha đầu đang liều mạng huy động thái đao, luyện tập đao công, hắn không khỏi nhíu mày mà nói.
Hắn xoa xoa đầu của Hi Hi, để nàng kéo băng ghế tới rồi ngồi lên.
Bộ Phương thì lại chế tác ra một ly kem vị quả linh chi rồi đưa cho Hi Hi, để cho nàng nghỉ ngơi một chút.
Hi Hi tò mò mà nhìn loại mỹ thực này.
Sau khi ăn một ngụm, nàng đã hoàn toàn bị hấp dẫn.
Tuy rằng Hi Hi trưởng thành sớm, nhưng dù sao thì nàng vẫn là một tiểu cô nương, không hề có một chút sức chống cự nào với kem ly cả, hoàn toàn bị mỹ vị của kem ly bắt làm tù binh rồi.
Mà nhân lúc này, Bộ Phương cũng vén tay áo lên, chuẩn bị nấu một món ăn.
Món ăn này…
Tên là Kiếm Oa.
Là phương thức nấu ăn mà hệ thống thưởng cho hắn.
Rất ít khi hệ thống thưởng món ăn cho hắn.
Thế nên món ăn này rất hiếm có.
Bộ Phương cũng có hơi nghiêm túc.
Trong đầu hắn đang đọc phương thức nấu nướng về Kiếm Oa, đối với cách nấu món ăn này, hệ thống cũng đã cho ra hướng dẫn ghi chép rất chi tiết.
- Kiếm Oa, chọn Địa Ngục Kiếm Vũ Hạc làm nguyên liệu nấu ăn. Kiếm Vũ Hạc là đặc sản linh thú của thần quật rơi xuống Địa Ngục, tự mang kiếm ý, vô cùng sắc bén, lực sát thương kinh người, sinh sống theo bè lũ, những nơi nó đi qua đều chứa đầy vết kiếm, Kiếm Vũ Hạc Vương trong đó là người lĩnh ngộ được Đại Thành Kiếm Ý… thân hình có thể hóa kiếm.
Giọng nói đứng đắn và nghiêm túc của hệ thống vang vọng trong đầu Bộ Phương.
Giải thích cho Bộ Phương cách thức nấu nướng và lai lịch của Kiếm Oa.
Bộ Phương đứng trước tháo đài mà rơi vào trầm tư.
Hi Hi ở phía xa xa thì vui vẻ ăn kem ly, một bên lại nhìn Bộ Phương với vẻ tò mò.
Đây là Bộ đạo sư lại định nấu món ngon gì nữa sao?
Thời gian trầm tư của Bộ Phương cũng không bao lâu.
Rất nhanh, Bộ Phương mở mắt ra rồi đi tới trước tủ bát.
Hắn mở tủ bát ra, ngay lập tức có kiếm ý khủng bố phụt ra từ bên trong.
Kiếm ý kia vô cùng sắc bén, giống như hóa thành một thanh tiểu kiếm vô hình đang ám sát về phía Bộ Phương vậy.
Chỉ có điều, đối với loại linh thú hệ chim này.
Tất nhiên Bộ Phương có cách áp chế của riêng hắn.
Bên trong Tinh Thần Hải, uy áp của Chu Tước lập tức dung nhập vào trong cơ thể hắn rồi mạnh mẽ khuếch tán ra ngoài.
Áo choàng lông vũ trên người hóa thành màu đỏ đậm, bên trên có quang hoa lưu ly không ngừng hiện lên.
Rầm!!
Một tiếng vang to rõ dội lại.
Bên trong tủ bát kia có kiếm ý táo bạo bùng ra trong nháy mắt.
Bộ Phương vươn tay ra, hắn bắt lấy một con Kiếm Vũ Hạc từ bên trong tủ bát.
Đây là một con Bạch Hạc toàn thân trắng như tuyết, lông chim trên người nó hiện ra màu trắng ngà, sạch sẽ không một hạt bụi nào.
Chẳng qua, đặc sắc nhất vẫn là khí chất của con Bạch Hạc này, tựa như một thanh trường kiếm chưa từng tuốt ra khỏi vỏ vậy.
Mỗi một cái lông chim trên cơ thể nó đều ẩn chưa kiếm ý tựa như mũi tên.
Nếu như kiếm ý thổi quét đến cũng đủ để chém vỡ tất cả mọi thứ rồi.
Kiếm Oa không giống với bất kỳ món ăn nào mà Bộ Phương từng nấu trước kia cả.
Cho nên Bộ Phương cần tiêu tốn càng nhiều thời gian hơn để xem xét.
Chính là bởi vì đã xem xét đủ rồi nên Bộ Phương mới bắt đầu nấu nướng.
Hắn lấy Huyền Vũ Oa ra, làm nóng chảo.
Khiến cho Sinh Mệnh Chi Tuyền sôi sùng sục không ngừng bên trong nồi.
Bỏ Kiếm Vũ Hạc vào bên trong Huyền Vũ Oa, sau khi xử lý xong thì rút máu, nhổ lông, tất cả đều được tiến hành ngay ngắn theo trình tự.
Lông chim của Kiếm Vũ Hạc thật sự giống như từng thanh trường kiếm sắc bén vậy.
Nhổ lông ra rồi ném xuống đất, mỗi một chiếc lồng đều cực kỳ nặng nề, tựa như từng thanh chủy thủ phát ra tiếng leng keng nhỏ nhẹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận