Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2972: Quán ăn được xác nhận, mở cửa… buôn bán! (2)

Notice: Undefined offset: 127
Ùng ục.
Nước suối Sinh Mệnh đang được đun sôi. Bộ Phương dùng chất thịt tôm Huyết Long Hà cắt thành miếng, rồi cho vào trong nồi nước. Tiếp theo đó là cho sợi mì vào.
Mì sợi xoay tròn, có bọt khí trào lên. Một mùi thơm nồng đậm tản ra.
Tiểu U hít sâu một hơi, vô cùng say mê. Tiểu Ai thì nuốt một ngụm nước miếng.
Bộ Phương lấy ra một bát sứ Thanh Hoa, vớt mì ra. Sau đó đổ nước canh vào, đặt thịt Huyết Long Hà lên, thêm cả một chút nguyên liệu nấu ăn nữa. Rửa qua nồi nước rồi lại cho nóng nồi một lần nữa.
Bộ Phương nắm lấy một quả trứng Linh Thú tròn trịa, đập vỏ, trứng rơi vào nồi. Hắn nắm lấy nồi Huyền Vũ, đung đưa. Mùi thơm của trứng tản ra, mê người.
Muỗng Kỳ Thiên xúc lên, khối trứng chần rơi vào trong bát, bao phủ mất một nửa bát. Một bát mì đơn giản hoàn thành.
Tốc độ của Bộ Phương rất nhanh, cũng không khiến đám người Tiểu U chờ quá lâu.
Tiểu U nhận lấy bát mì, bắt đầu ăn ngấu nghiến như đã đói lâu lắm rồi.
Sụt một tiếng.
Sợi mì mềm mại tinh tế chui vào bên trong miệng Tiểu U.
Tiểu Ai không thể tin nổi mà nhìn một màn trước mắt. U đại nhân thế mà lại không có chút kiêng kị nào với mỹ thực? Phải biết là Nữ Vương Nguyền Rủa vô cùng chán ghét đầu bếp cũng như mỹ thực.
- Đại… đại nhân.
Tiểu Ai có chút lắp bắp.
Bộ Phương bưng lấy một bát mì, ăn say sưa ngon lành. Mặc dù chỉ là một bát mì đơn giản nhưng như vậy mới cho thấy được kỹ thuật của đầu bếp.
- Tiểu Ai, ngươi không ăn à?
Tiểu U nhìn Tiểu Ai có chút kỳ quái.
Bộ Phương cũng nấu cho nàng một bát mì, sao lại không ăn.
- Không… không… Nữ Vương đại nhân không cho phép…
Tiểu Ai vội vàng khoát tay, trên mặt hiện lên vẻ hoảng sợ.
Mỹ Thực là dị đoan! Bị cấm trong Thành Hư Vô!
Loại việc cấm kỵ này đánh chết nàng cũng không dám làm!
Tiểu U nhìn nàng một chút, có mỹ thực còn không ăn, có phải là bị ngốc rồi hay không?
Tiểu U kẹp miếng trứng trần lên, nhẹ nhàng cắn xuống. Bẹp một tiếng, lòng trắng tách đôi ra, lòng đỏ chảy xuôi theo.
Hô hấp của Tiểu U trở nên dồn dập.
Tiểu Ai nhìn thấy một màn kia, sắc mặt đỏ bừng. Phản ứng thế kia có chút xấu hổ mà.
- Nhìn U đại nhân ăn, có vẻ là rất ngon…
Tiểu Ai nắm chặt vạt áo của mình, có chút do dự. Nàng ngẩng đầu lên, đôi mắt to như có hơi nước bao phủ.
Nàng vẫn không dám ăn.
- Không ăn à? Không ăn thì ta ăn hộ ngươi.
Bộ Phương ăn xong phần của mình từ lâu. Cả chặng đường từ khu Bính đánh vào khu Giáp hắn đã sớm rất đói. Tiểu Hồ đang ăn mì, nghe được lời nói của Bộ Phương thì mắt nhỏ cũng dán chặt lên bát mì kia.
Bộ Phương liếc nhìn Tiểu Ai một chút, khóe miệng nhếch lên, vươn tay ra đỡ lấy bát mì.
- Đồ ăn ngon là một loại hưởng thụ, nếu như ngay cả hưởng thụ mỹ thực cũng bị cấm kỵ, thì buộc phải đánh vỡ cái loại cấm kỵ này.
Bộ Phương nói.
Tiểu Ai nhìn thấy tay Bộ Phương không ngừng tới gần bát mì, trong đầu tràn đầy hình ảnh sợi mì mềm mại và lòng đỏ trứng thơm phức kia…
Rốt cuộc nàng cũng không nhìn được mà đoạt lấy bát mì trong tay Bộ Phương. Nàng ngồi xuống góc tường ăn không ngừng. Vừa ăn còn vừa chảy nước mắt.
- Quá… quá ngon!
- Tiểu Ai, phá vỡ cấm kỵ, Nữ Vương đại nhân đừng trách Tiểu Ai. Mì này thực sự quá thơm!
Bộ Phương dựa vào ghế nhìn bộ dạng ăn tươi nuốt sống của Tiểu Ai, khóe miệng kéo lên một cái.
Mị lực của mỹ thực chỉ cần thử một lần sẽ khó mà cưỡng lại được.
Chờ Tiểu Ai ăn xong thì khuôn mặt đã đỏ bừng xấu hổ. Vừa rồi nói không ăn là nàng, mà bây giờ ăn đến quên trời đất cũng là nàng.
- No chưa? Đưa ta đi xem mặt tiền quán ăn đi…
Bộ Phương nhìn Tiểu Ai, nói.
Tiểu Ai trì trệ, liếc nhìn Tiểu U một chút, Tiểu U nghiêm túc gật đầu.
- U đại nhân, chắc chắn không thể mở được. Chỉ cần chúng ta vừa ló đầu ra, thủ hạ của Hồn đại nhân sẽ lập tức tìm tới, mặt tiền quán ăn sẽ bị phá nát. Thậm chí tính mạng của U đại nhân… Hay là chúng ta vẫn nên chờ Công Tước Vân Lan trở về rồi tính?
Tiểu Ai nói, giọng điệu có chút cầu khẩn. Nàng thật sự đang lo lắng cho Tiểu U.
Nhưng mà Tiểu U vẫn kiên định lắc đầu.
- Không sao, bây giờ chúng ta sẽ đi mở quán ăn…
Tiểu Ai không còn cái nào, chỉ có thể dẫn Tiểu U và Bộ Phương ra khỏi cung điện.
Truyền Tống trận vang lên, đi thẳng tới một con phố rộng rãi. Tiểu U và nhóm người Bộ Phương cũng xuất hiện.
- Đây chính là sản nghiệp thuộc về U đại nhân.
Tiểu Ai nói.
Bộ Phương liếc quanh quán ăn một chút, hài lòng gật đầu. Tâm thần nhất động, liên hệ với hệ thống.
- Hệ thống, sửa sang quán ăn.
Bộ Phương nói.
Ngay sau đó, toàn bộ quán ăn có vô số ánh sáng di chuyển, biến hóa phi tốc.
Tiểu Ai há hốc mồm nhìn không gian thay đổi trong chớp mắt.
Tiểu U nhìn phong cách quen thuộc này, trong lòng không khỏi có cảm giác thân quen. Thân thể ban đầu đang căng cứng cũng dần mềm ra.
Phong cách quán ăn quen thuộc mang cho nàng cảm giác ấm áp.
Cây Ngộ Đạo chập chờn. Tiểu Hồ trên vai Tiểu Bạch hưng phấn nhảy một cái. Mắt cơ giới của Tiểu Bạch lấp lóe, bước vào trong nhà bếp, đứng sừng sững trước cửa, làm tròn chức trách của mình. Về phần Tiểu Tôm, ghé vào dưới cây Ngộ Đạo, phun bong bóng.
Bộ Phương rất hài lòng, xoa xoa cằm, rồi quay sang nhìn Tiểu Ai.
- Tiểu Ai, mở cửa… bắt đầu kinh doanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận