Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2289: Vô Hình Thần Hỏa, trù đấu bắt đầu. (1)

Tiếng nói của Khí Linh Huyền Vũ như thể tiếng chuông lớn, vang vọng bên tai Bộ Phương.
Làm Bộ Phương đang chú ý đến ngọn lửa bùng lên cũng hơi bất ngờ.
Trong ánh mắt hắn lộ vẻ nghi ngờ.
Như đang ngẫm nghĩ ẩn ý trong lời nói của Khí Linh Huyền Vũ.
Lấy thần lực làm vật dẫn, dung hợp Thần Hỏa?
Ý của Huyền Vũ là muốn mình sử dụng một giọt nước thần lực Trù Thần, dung nhập vào bên trong ngọn lửa kia sao?
Một giọt nước thần lực đó vô cùng quý giá đó, lúc trước Khí Linh tận mắt chứng kiến Bộ Phương lãng phí một giọt nước thần lực kia đã đau lòng đến nhức cả óc. Thật không ngờ, thế mà nó lại vội vàng nói Bộ Phương tiêu hao một giọt nữa.
Điều này chứng minh tính nghiêm trọng của chuyện này.
Dựa vào sự tin tưởng của Bộ Phương đối với Huyền Vũ, hắn cũng không do dự lâu, khẽ động thần niệm.
Tinh Thần Hải đột nhiên cuộn trào, sau đó một giọt nước thần lực bắt đầu bay lên, nhảy vào bên trong Thôn phệ Vạn Hoả Sâm Bạch Sắc.
Ngọn lửa Sâm Bạch Sắc như thể đang sôi ùng ục.
Ngay sau khi giọt nước thần lực kia vào trong ngọn lửa thì lập tức lan rộng, bao phủ lấy cả ngọn lửa.
Giọt nước thần lực khuếch tán, hóa thành các giọt nước nhỏ. Dưới sự đốt cháy của ngọn lửa lập tức bốc hơi, dày đặc như thể mạng nhện bao lấy ngọn lửa.
Rất nhanh ngọn lửa Sâm Bạch Sắc bắt đầu đổi màu.
Không ngừng biến đổi đủ loại màu sắc.
Cuối cùng thì…
Màu sắc ngọn lửa dần dần biến mất, trở nên trong suốt không còn màu gì nữa.
Vô Hình Hỏa Diễm?
Cho dù là chính Bộ Phương cũng bất ngờ, lại nhìn bàn tay trống không không có gì của mình, dùng mắt thường không thể nhìn thấy được ngọn lửa.
Nhưng… thực ra Bộ Phương vẫn có thể cảm nhận được sự nóng bỏng từ bàn tay đang lơ lửng trên không của mình.
Nói cách khác, đã dung hợp tất cả hỏa diễm của Minh Trù Nhất Mạch, cộng thêm một giọt nước thần lực nữa.
Hỏa diễm của bản thân như thể đã tiến hóa, về phần tại sao lại biến thành không có màu sắc mà trở nên trong suốt như vậy chỉ sợ là liên quan đến giọt nước thần lực kia.
Ít nhất thì…
Vô Hình Hỏa Diễm cũng rất bí ẩn.
Thần niệm của Bộ Phương lan rộng, nhưng cũng không cảm nhận được bất cứ thứ gì, giống như trên bàn tay hắn không tồn tại bất cứ thứ gì.
Thao tác này cũng loạn quá đi.
Thần niệm không cảm ứng được hỏa diễm quả là không bình thường cho lắm.
Dù sao cũng đã tiêu hao một giọt thần lực để hỏa diễm tiến hóa, tất nhiên cũng không phải tầm thường.
Trước mặt Bộ Phương là Đại Tráng lơ lửng trong không trung, nở nụ cười khinh khỉnh trên môi.
Vung quanh đều đã bị Thần Chi Lĩnh Vực của hắn bao phủ toàn bộ.
Cho nên hỏa diễm trong tay Bộ Phương dần dần biến mất cũng làm hắn cảm thấy buồn cười.
Tuy rằng không biết tại sao Thôn Phệ Vạn Hỏa của Bộ Phương lại biến mất.
Nhưng Đại Tráng cũng chỉ nghĩ rằng Bộ Phương đã làm gì đó vượt quá khả năng của bản thân nên hỏa diễm của hắn mới biến mất.
Nhiều ngọn lửa thôn phệ như vậy cho dù là Pháp Tắc Chi Hỏa của hắn cũng không thể hấp thụ tất cả.
Chứ đừng nói đến Tiên Hỏa trong tay Bộ Phương.
Nhưng mà Đại Tráng cũng không quá để ý chuyện này.
Mặc kệ hỏa diễm có biến mất hay không.
Chỉ cần Bộ Phương đồng ý trù đấu với hắn là được, mấy thứ khác đều không quan trọng. Bởi vì…
Bộ Phương chọn trù đấu đồng nghĩa với việc chọn cái chết.
Trù Đấu Chi Thần với hắn sẽ phải trả giá đắt, mà cái giá đắt… đó chính là sinh mạng và mọi thứ thuộc về Bộ Phương.
Bộ Phương đang lơ lửng trong không trung kinh ngạc nhìn bàn tay trống không của mình.
Tuy rằng không thể nhìn thấy ngọn lửa nhưng trong lòng bàn tay vẫn cảm giác được có ngọn lửa đang bùng cháy.
Hơn nữa… Nhiệt độ vô cùng nóng bỏng.
Nhiệt độ nóng rực này… vượt xa Tiên Hỏa trước kia.
Tuy rằng không thể nhìn thấy nhưng Bộ Phương có thể cảm nhận được, hơn nữa khi thực hiện, cánh tay như bị điều khiển. Khống chế tốt hơn so với ngọn lửa Sâm Bạch Sắc trước đó.
Điều này có chút thần kỳ.
Huyền Vũ nói đây là Thần Hỏa, ngọn lửa bước vào cảnh giới Thần Chi.
Lúc này Bộ Phương đầy một bụng nghi ngờ muốn hỏi.
Nhưng mà tâm thần hắn chìm vào Tinh Thần Hải, chưa đợi hắn mở miệng hỏi thì Huyền Vũ đã mở miệng nói…
- Tiểu kí chủ, sử dụng sức mạnh Trù Thần làm vật dẫn, dung hợp hỏa diễm thành Thần Hỏa. Thần Hỏa cần Pháp Tắc Dung Hợp mới có thể trở nên mạnh mẽ. Thần Hỏa bây giờ thuần khiết như Bạch Liên Hoa, ngay trong ngày mai kí chủ phải đi tìm Pháp Tắc Dung Hợp. Pháp Tắc Dung Hợp này càng nhiều, sức mạnh hỏa diễm sẽ càng mạnh…
Huyền Vũ nói.
Pháp Tắc Dung Hợp Thần Hỏa?
Sắc mặt Bộ Phương nhất thời vô cùng kỳ quái.
- Đừng hỏi vì sao ta biết… Sống lâu rồi cũng chứng kiến nhiều chuyện thì cũng biết nhiều hơn thôi…
Huyền Vũ lại mở miệng nói chuyện lần nữa, sau đó lại nhắm mắt không nói thêm gì.
Bộ Phương dở khóc dở cười…
Huyền Vũ này nó bị lây bệnh của Bạch Hổ rồi à? Sao mà trở nên kiêu ngạo như vậy?
Nhưng mà Bộ Phương vẫn tin tưởng Huyền Vũ, nếu là Hoàng Kim Thần Long nói như vậy Bộ Phương có thể do dự. Nhưng Huyền Vũ… từ trước đến nay nó luôn vô cùng thận trọng, cho nên Bộ Phương lựa chọn tin tưởng.
Năm ngón tay chuyển động, Vô Hình Hỏa Diễm cũng chuyển động theo giống như tinh linh.
Mặc dù không nhìn thấy nhưng Bộ Phương có thể cảm nhận được.
Mà những người khác không thể nhìn thấy nwhng cũng chẳng thể cảm nhận được…
Tâm thần nhất động.
Vô Hình Hỏa Diễm lập tức quấn quanh cơ thể.
Bộ Phương lơ lửng trên không trung, nhàn nhạt nhìn Đại Tráng phía xa xa.
Tuy rằng uy lực của Vô Hình Thần Hỏa vô cùng lớn nhưng dù sao cũng là sinh ra từ sự dung hợp của Vạn Hỏa. Hơn nữa trong Vạn Hỏa này lại chứa chấp niệm của Minh Trù Nhất Mạch.
Nếu theo như lời Đại Tráng nói thì đúng là có quan hệ nhân quả, dây dưa với Bộ Phương.
Nếu đã là quan hệ hệ nhân quả thì Bộ Phương cũng không thể mặc kệ không quan tâm.
Cho nên, lần Trù Đấu này nhất định phải thực hiện rồi.
Bộ Phương từ từ đáp xuống đất.
Bộ Phương vừa đứng trên mặt đất, chân dẫm nát mặt đất kiên cố giống như có cảm giác an toàn.
Bộ Phương nhìn bốn phía xung quanh, năng lượng vô hình bao phủ lên bốn phía giống như ngăn cách tất cả trong trời đất.
- Đây là Thần Chi Lĩnh Vực, trong trận trù đấu này, chắc chắn ngươi sẽ thua không phải nghi ngờ gì nữa…
Đại Tráng khẽ cười, hắn đã tính toán kỹ càng. Nhìn thấy Bộ Phương thì như thể nhìn thấy một con mồi nhất định phải bắt được.
- Ngươi có biết là thần gì không?
Đại Tráng nói.
Bộ Phương lắc đầu, đúng là hơi khó hiểu.
- Ta chính là Trù Đấu Chi Thần, quản lý trật tự của Trù Đấu… Vị thần lúc đầu Minh Trù Nhất Mạch thờ phụng chính là ta, sau đó phản bội ta cho nên bị ta xóa sổ*.
*Ý là bị bỏ rơi hoặc xóa sổ.
Trong giọng nói của Đại Tráng mang theo sự khinh khỉnh và châm chọc.
- Ngươi đã chọn đấu với Trù Đấu Chi Thần, vậy ngươi thấy ngươi còn có thể sống không?
Thì ra là như vậy.
Bộ Phương gật gật đầu, thế là đã hiểu chân tướng việc Minh Trù Nhất Mạch bị tiêu diệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận