Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3177: Trù Thần và Nữ Vương Nguyền Rủa! (1)

Biến cố bất ngờ xảy ra khiến tất cả mọi người đều chấn kinh. Bọn hắn tuyệt đối không ngờ rằng thế mà lại xảy ra chuyện như vậy! Bên trong quan tài thế mà lại truyền ra một năng lượng khổng lồ hút Bộ Phương vào. Chẳng lẽ là Ý Chí của Nữ Vương Nguyền Rủa?
Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp, Mộc Hồng Tử đều thay đổi sắc mặt. Bọn hắn muốn tới gần ngăn cản nhưng lại bị một sức mạnh cực lớn ngăn cách. Tiểu Bạch nhảy lên một cái, kim sắc trong mắt cơ giới bạo phát hào quang vô thượng, một quyền đập xuống đánh về phía cung Nữ Vương Nguyền Rủa nhưng vẫn bị sức mạnh đó ngăn cản lại.
- Là sức mạnh Nguyền Rủa nguyên thuần.
Ba vị Công Tước cảm nhận được sức mạnh Nguyền Rủa này, cùng nhau cảm thán. Không sai, đây chính là sức mạnh Nguyền Rủa thuần túy nhất khiến bọn họ vô cùng sợ hãi và thán phục. Loại trình độ này bọn họ chỉ từng cảm nhận trên thân thể Nữ Vương Nguyền Rủa.
- Là Nữ Vương Nguyền Rủa!
- Thật sự là Nữ Vương Nguyền Rủa sắp thức tỉnh sao?
- Quá tốt rồi, dưới sự chỉ huy của Nữ Vương Nguyền Rủa thì Thành Hư Vô của chúng ta sẽ quật khởi!
Công Tước, Bá Tước, quý tộc đều vô cùng vui mừng. Nhưng bọn hắn chưa vui mừng được quá lâu thì chuyện phát sinh vừa rồi khiến không ít người rơi vào trầm tư.
Bộ Phương bị cuốn vào trong quan tài vậy có nghĩa là chuyện xảy ra bên trong cũng không phải chuyện tốt đẹp. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Uỳnh!
Sức mạnh của Tiểu Bạch vô cùng lớn. Có thể đối đầu với Hồn Thần thì bây giờ Tiểu Bạch tuyệt đối là sự tồn tại chí cường trong vũ trụ nhưng vẫn không thể nào đánh vỡ được phong tỏa của sức mạnh Nguyền Rủa kia.

Lộc cộc!
Bộ Phương hé miệng, phun ra từng cái bọt khí. Hắn cảm thấy mình như bị chìm dưới đáy biển. Cảm giác áp lực ép tới mức lồng ngực ngạt thở khiến hắn không khỏi nhíu mày.
Uỳnh!
Đột nhiên hắn phát hiện thân thể mình đang hạ xuống, bị sóng biển nhấn chìm. Uỳnh mọt tiếng bụi mù cuộn trào khắp thiên địa. Cảnh vật xung quanh lại biến đổi một lần nữa.
Bộ Phương rơi trên mặt đất, xung quanh là một vùng đất hoang. Giữa đất trời là oán khí và hận khí nồng nặc. Loại cảm giác này khiến Bộ Phương vô cùng không thoải mái.
Phía xa có một gian nhà gỗ nhỏ, Bộ Phương chắp lấy tay đi về phía đó. Hắn không hề sợ hãi, dù sao thì tu vi của hắn chỉ kém cường giả cấp bậc Tổ Thần, nên hắn không hề sợ.
Hắn đi về phía gian nhà kia, đẩy cửa. Chỗ này rất có thể là thế giới bên trong quan tài. Căn cứ vào khí tức bộc phát thì rất có thể là Nữ Vương Nguyền Rủa phát sinh biến dị?
Bộ Phương quan sát bốn phía, không tìm thấy bóng dáng Tiểu U. Hắn tiếp tục đi vào bên trong. Đây là một gian nhà gỗ vô cùng cũ kỹ và rách nát, khắp nơi đều là vẻ bừa bộn nhưng có thể nhận ra rằng nơi này từng có người sinh sống.
Bộ Phương tiếp tục quan sát, có vẻ như hắn phát hiện ra một chuyện rất kỳ quái. Mọi thứ trong ngôi nhà gỗ đều được đánh dấu bằng một đường thẳng đứng lạnh lẽo, chia đôi mọi thứ. Bàn ghế, bát sứ, tường, cửa sổ, sàn nhà… mọi thứ đều có một đường thẳng đứng.
Bộ Phương nhíu mày, vươn tay chạm vào bàn. Cái bàn có phong cách cổ xưa, đầy bụi bặm. Vuốt một đường mà trên tay đã làm một lớp bụi dày, có chút dơ bẩn. Hắn nhíu mày, sức mạnh phun trào, bụi trên tay biến mất không thấy gì nữa.
Là một đầu bếp ưa sạch sẽ, Bộ Phương vẫn chưa từ bỏ thói quen này từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ.
Hắn đi lại chậm rãi bên trong gian nhà, đột nhiên dừng lại vì hắn phát hiện hình như có người đang lén nhìn hắn. Phóng thích Tinh Thần Lực nhưng lại bị sức mạnh Nguyền Rủa nồng đậm bao trùm. Cảm giác khó chịu kia khiến Bộ Phương thu hồi Tinh Thần Lực lại.
Rốt cuộc đây là đâu? Nữ Vương Nguyền Rủa kéo hắn vào đây là vì cái gì?
Bỗng nhiên, trên lầu có một tiếng két nhỏ vang lên. Bộ Phương nhướng mày đi lên trên đó. Vừa mới đi lên cầu thang hắn đã có chút suy tư, không biết cái cầu thang mục nát này có đổ sập xuống khi hắn đi lên hay không. Nhưng chỉ là hắn lo lắng thừa thãi mà thôi.
Lên tới lầu hai thì ở phía xa như có một bóng đen phi tốc lướt qua rồi biến mất. Bộ Phương nhanh chóng đuổi theo. Cái bóng đen kia giống như đang dẫn dắt Bộ Phương, nhưng hắn không thèm để ý, vẫn yên tĩnh đi theo.
Dưới sự dẫn đường cố ý của bóng đen kia thì hắn đã đi vào một hành lang. Không biết vì sao mà hành lang này dài dằng dặc, hai bên treo đầy tranh. Nhưng mỗi bức tranh lại bị một đường dọc chia làm hai.
Rốt cuộc Bộ Phương cũng đi tới điểm cuối cùng. Chỗ giao lộ có một nữ nhân yên lặng đứng nhìn như đang đợi hắn. Nữ nhân kia còn chưa đợi hắn mở miệng đỡ mở cửa rồi quay người bước vào trong đó.
Bành một tiếng, cửa đóng lại.
Ầm ầm…
Trong nháy mắt mà cánh cửa kia đóng lại, toàn bộ gian nhà bắt đầu lay động. Bộ Phương phát hiện sàn dưới chân hắn vỡ ra. Từng miếng mục nát bung ra, ánh mắt hắn co rụt lại ngẩng đầu nhìn về cánh cửa phía cuối hành lang. Bộ Phương không hề do dự mà mở rộng bước chân hướng về phía cánh cửa kia. Tốc độ của hắn rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã vươn tới tay nắm cửa.
Két…
Cửa đột nhiên mở ra, tất cả trước mắt đều biến mất không thấy gì nữa. Bộ Phương phát hiện khung cảnh sau cánh cửa hoàn toàn khác biệt.
Cỏ xanh mướt, bên trên còn đọng lại giọt sương sớm. Phía xa là cây cối um tùm, có thể nhìn thấy một số Linh Thú đang lười biếng nằm ườn. Bầu không khí vô cùng trong lành. Phía xa là núi đồi, bầu trời xanh biếc, dòng sông nước chảy lững lờ còn có thể nhìn thấy những con cá nhỏ đang bơi lội. Một gian nhà gỗ yên tĩnh ở phía xa.
Gian nhà gỗ này hoàn toàn giống với gian nhà khi nãy, chỉ khác là phong cách. Nhà gỗ lúc trước hoang vu, gian nhà gỗ bây giờ thì vô cùng ấm áp tràn đầy sức sống.
Khóe miệng Bộ Phương hơi nhíu lại, có lẽ bí mật nằm ở trong gian nhà gỗ kia.
Bộ Phương đi tới, cánh cửa tự mở giống như hoan nghênh hắn tới. Hắn do dự một chút rồi cũng đi vào. Mùi thơm của thức ăn phiêu đãng, Bộ Phương tỏ ra vẻ nghi hoặc.
Gian nhà được sắp xếp rất ấm cúng. Trong nhà bếp như có một bóng người đang bận rộn.
Bộ Phương nhìu mày, đi vào trong.
- Người về rồi à? Vào ăn cơm thôi.
Trong bếp truyền đến giọng một nữ nhân.
Bộ Phương sững sờ nhìn sang. Hả? Tiểu U?
Trong bếp không phải là ai khác, mà chính là Tiểu U.
Tiểu U đang nấu cơm, đùa sao?
Khóe miệng Bộ Phương giật một cái.
- Rửa tay đi rồi ăn cơm.
Trong bếp lại truyền ra giọng nói của Tiểu U. Bộ Phương sững sờ phát hiện thân thể của hắn bị khống chế đi tới nhà tắm. Hắn rửa tay, yên tĩnh ngồi trước bàn ăn chờ đợi.
Mùi thơm quanh quẩn khiến người ta say mê. Bộ Phương hơi nhướng mày, mùi vị này khiến người ta rung động từ sâu trong linh hồn.
Tiểu U đi từ trong bếp ra, mặc một bộ y phục kiểu dáng ở nhà. Bộ Phương hơi sững sờ quan sát Tiểu U, hắn phát hiện nữ nhân nhà giống Tiểu U, nhưng lại có chút không giống. Khí chất hoàn toàn khác biệt. Hơn nữa, sao Tiểu U lại nấu cơm?
Đồ ăn được bày lên, là những món ăn vô cùng đơn giản. Một đĩa cá kho, một bá canh và một đĩa rau. Mặc dù đơn giản nhưng lại rất thật.
Bộ Phương không nói gì, yên tĩnh ăn. Đồ ăn rất ngon, Bộ Phương cũng không tìm ra điểm không thỏa đáng. Tình cảm ẩn chứa bên trong vô cùng phong phú. Thứ tình cảm đó Bộ Phương không học được.
Hả?
Tiểu U buông bát đũa xuống, cười và nhìn Bộ Phương.
Cười?
Tiểu U thế mà lại cười?
Khóe miệng Bộ Phương giật một cái.
- Bộ dạng kia của ngươi có phải thời gian qua rất hạnh phúc không? Sao không sống như vậy đến hết đời?
Tiểu U nói.
Bộ Phương trùng mắt như nhìn thấy quỷ, sao Tiểu U lại nói ra những lời như vậy? Mọi chuyện không đúng lắm.
Mà điều khiến Bộ Phương kinh hãi hơn là thế mà hắn là mở miệng ra nói chuyện. Nhưng thực ra âm thanh phát ra không phải của hắn.
- Đi tìm trù đạo thật sự vẫn luôn là mục tiêu của ta. Chỉ thiếu một chút nữa thôi, ngươi nên ủng hộ ta.
Âm thanh tang thương từ trong miệng Bộ Phương truyền ra. Bộ Phương có thể xác nhận đây tuyệt đối không phải giọng hắn. Mắt hắn sáng lên như nghĩ đến cái gì đó. Chẳng lẽ bây giờ Bộ Phương đang nhìn dưới góc nhìn của Trù Thần, quan sát tất cả mọi việc đang xảy ra?
- Vậy theo ngươi trù đạo là gì? Hữu tình hay là vô tình? Để đạt tới chí cao, chỉ có vô tình… ngươi có thể vô tình được không?
Tiểu U buông đũa xuống, gấp rút chất vấn.
- Ta tin ta có thể đi tới chí cao của đạo hữu tình…
Trù Thần nói, trong giọng nói mang theo lòng tự tin.
Cuộc đối thoại của hai người vẫn tiếp tục, Tiểu U dường như dần bị thuyết phục. Từng ngày trôi qua, Bộ Phương ý thức được mình dần bị quất ra, đứng ở góc độ người xem quan sát tất cả. Mà Bộ Phương rốt cuộc cũng thấy rõ bộ dáng của Trù Thần. Đó là một nam tử trung niên rất bình thường, không có vẻ ngoài anh tuấn không có gì để người ta khắc cốt ghi tâm. Chính là kiểu người ném giữa biển người sẽ khó nhận ra.
Nhưng một người như vậy lại có thể đi tới đỉnh cao của sức mạnh. Cuộc sống mà hai người kia trải qua quả nhiên là như quyến lữ thần tiên. Mà khí tức trên thân Trù Thần cũng dần đạt tới cực hạn. Giống như một thùng nước mỗi ngày hứng một giọt, thời gian trôi qua rốt cuộc cũng đổ đầy.
Một ngày kia, rốt cuộc Trù Thần cũng đưa ra lựa chọn của bản thân. Tiểu U hoặc cũng có thể nói là Nữ Vương Nguyền Rủa dựa trên cửa nhà gỗ quan sát Trù Thần chậm rãi đạp không mà lên, nàng muốn nhìn đối phương đi tới bước cuối cùng.
Trù Thần nói hắn muốn đi tới đỉnh phong của đạo hữu tình. Mà Nữ Vương Nguyền Rủa cũng rất mong chờ, nàng sẽ từ bỏ tất cả những gì nàng có ở cấp độ như Tổ Thần này. Nàng tin Trù Thần có thể đi tới đỉnh phong, như vậy bọn họ có thể tiếp tục cuộc sống như thế này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận