Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2406: Mộc Hồng Tử hố người (2)

Notice: Undefined offset: 197
Biến cố xuất hiện đột ngột này khiến tất cả mọi người đều bị chấn động, mỗi người đều ngẩng phắt đầu mà nhìn chằm chằm bầu trời.
Ánh mắt của Mặc Pháo nheo lại.
Bộ Phương cũng sửng sốt.
Bên phía của Thần Trù Cung, có một khí tức mạnh mẽ phóng lên tận trời xanh.
Khí tức này khiến tất cả mọi người đều biến sắc.
Thần Trù Cung?
Sao người của Thần Trù Cung lại ra tay chứ?
Sao bọn họ lại dám ra tay được?
Hư ảnh của Mộc Hồng Tử biến mất.
Trong Thần Trù Cung, có một bóng người đạp không đi tới.
Váy dài màu đỏ như máu đang bay phất phới trên không trung.
Phó Cung Chủ của Thần Trù Cung?
Tất cả những người có mặt đều hít vào một hơi khí lạnh.
Những nhân vật cỡ này đều xuất hiện hết rồi?
Sự xuất hiện của Mộc Hồng Tử thế mà lại thu hút được sự chú ý của nhiều cường giả đến như vậy sao?
Bộ Phương cũng hơi ngẩn ngơ, cuối cùng Mộc Hồng Tử có thân phận như thế nào?
Vốn tưởng rằng có lẽ hắn ta chỉ là một đại quan bình thường trong Thần Triều, nhưng bây giờ xem ra không phải vậy... Thân phận của tên này tuyệt đối không hề tầm thường!
Bộ Phương đột nhiên có chút tò mò rốt cuộc danh tính của Mộc Hồng Tử là gì.
Phó Cung Chủ của Thần Trù Cung đang mặc chiếc váy dài màu đỏ như máu, là một nữ tử.
Tuy nhiên lại không thể thấy rõ dung mạo, bởi vì khuôn mặt của nàng ta đã bị che lại bởi chiếc mặt nạ màu bạc.
Chỉ có thể cảm nhận được luồng khí tức đáng sợ phát ra từ người nàng ta.
Ngay khi nữ tử này vừa xuất hiện thì nàng ta đã bước từng bước một đi tới.
Hư ảnh của Mộc Hồng Tử đã bị nàng ta đánh tan.
Trong lòng tất cả mọi người đều sửng sốt.
Chẳng lẽ Mộc Hồng Tử và Thần Trù Cung có khúc mắc gì sao?
Khí tức của nữ tử này vô cùng mạnh mẽ, từ trên đó, Bộ Phương đã cảm nhận được một cỗ trù đạo chi tâm khiến cho Bộ Phương không khỏi nheo mắt lại.
Không nghi ngờ gì nữa, nữ tử này là một đầu bếp, mà trình độ trù nghệ của nàng ta không hề yếu.
- Ta muốn mang người này đi, ai muốn ngăn cản ta?
Nữ tử váy đỏ từ tốn nói.
Giọng nói của nàng ta vô cùng lạnh lùng, không có một chút cảm xúc nào.
Những ngón tay thon dài của nàng ta chỉ ra xa về hướng Bộ Phương.
- Không thể nào!
Mặc Pháo lạnh lùng đáp lại, sao hắn ta có thể để cho nữ tử này mang Bộ Phương đi chứ.
- Tên tiểu súc sinh này nhất định phải chết!
- Ta có hỏi ý kiến của ngươi sao?
Nữ tử váy đỏ lạnh lùng nói, ánh mắt dưới chiếc mặt nạ sắc bén như Thần Kiếm.
Rực rỡ mà lại chói mắt.
Thân hình của nàng ta lóe lên trên không trung, ngay sau đó, nàng ta lướt ngang rồi xuất hiện trước mặt Mặc Pháo.
Một chưởng đập xuống Mặc Pháo.
Bùm!
Mặc Pháo nâng nắm đấm lên chống cự không chút sợ hãi.
Cả hai đều là Thần Vương.
Tiếng ầm ĩ do sự va chạm này gây nên thật đáng sợ.
Hắc Giáp và Bình Dương Vương biến sắc, cả hai đều giải phóng sức mạnh tối cao để bảo vệ dư âm của trận chiến, ngăn chặn khí tức không lan tràn ra.
Phốc phốc!
Tuy vậy.
Vượt ra ngoài dự đoán của tất cả mọi người, trong trận va chạm này, thế mà Mặc Pháo lại phun một ngụm máu tươi ra rồi bay ngược ra ngoài.
Hung hăng rơi vào giữa không trung.
- Chỉ là một tên Thần Vương vừa mới được thăng cấp mà cũng dám mạo phạm Cung Chủ sao?
Nữ tử mặc váy đỏ tỏ vẻ khinh thường mà nói.
Sắc mặt của Mặc Pháo tái mét lại, Pháp Tắc trên đỉnh đầu hắn ta phun trào không ngừng.
Hơn một trăm đạo Pháp Tắc đang chìm nổi bất định.
- Ngươi…
Trong lòng hắn ta có hơi sửng sốt, vốn hắn luôn cho rằng Thần Trù Cung chỉ là một thế lực có tiếng mà không có miếng, nhưng thật không ngờ trong Thần Trù Cung lại có cường giả cấp bậc này toạ trấn.
- Tên tiểu đầu bếp này có liên quan đến nam nhân kia, ta nhất định phải mang hắn đi…
Nữ tử váy đỏ nói, ngược lại giọng điệu của nàng ta có chút oán hận.
Bộ Phương nghe được thì không khỏi rùng mình.
Lời nói của nữ nhân này chắc chắn không hề có thiện ý.
- Không được! Hắn nhất định phải chết!
Mặc Pháo gầm lên.
Pháp Tắc Chi Lực phun trào.
Khi tức đáng sợ như thông thiên diệt địa!
Tại thời khắc này lại muốn hoàn toàn bộc phát ra ngoài...
Nhưng mà.
Nữ tử mặc váy đỏ kia chỉ giơ một bàn tay trắng như ngọc lên.
Bàn tay vỗ xuống như muốn xé rách cả hư không.
Mặc Pháo cứ như vậy mà bị ép ngã xuống mặt đất.
Cả Bình Dương Vương và Hắc Giáp đều hít một hơi thật sâu khi cảm nhận được sự khủng bố từ nữ tử này...
Không biết từ khi nào mà Bình Dương Vương đã tiến đến gần bây cạnh Hắc Giáp, hắn ta nhỏ giọng thì thầm.
- Nghe nói Phó Cung Chủ của Thần Trù Cung chính là muội muội của Thần Hoàng Đương Triều… Cũng chính là Quận Chúa của Thần Triều chúng ta đúng không?
Trong lòng của Bình Dương Vương vô cùng tò mò.
Hắc Giáp là người trong hoàng cung nên cũng sẽ biết nhiều hơn hắn ta một chút.
Hắc Giáp liếc nhìn Bình Dương Vương một cái, ánh mắt như đang suy nghĩ làm thế nào để đánh chết tên nhóc này.
- Ta, Hắc Giáp, cái gì cũng không biết.
Hắc Giáp nói.
Bình Dương Vương sửng sốt.
Ngay sau đó, một bàn tày lửa màu đỏ rực lập tức quét ngang bầu trời, trên đó ẩn chứa Pháp Tắc Chi Lực khiến Bình Dương Vương dựng hết cả tóc gáy lên.
Bình Dương Vương vội vàng nhanh chóng rời đi, trong lòng vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Nữ nhân này... Có vẻ vô cùng nóng tính.
Cứ như thể nàng ta là một thâm khuê oán phụ bị vứt bỏ vậy!
Mặc Pháo ho ra máu, hắn ta không thể đánh lại nữ nhân này... Áp lực mà nữ nhân kia đè lên hắn ta vô cùng tối cao.
Một cảm giác thất bại sâu sắc nổi lên trong lòng hắn ta.
Trong lòng Mặc Pháo như có một ngọn lửa giận dữ bùng lên.
Nữ tử hết lần này tới lần khác rơi xuống.
Cuối cùng đáp xuống bên cạnh Bộ Phương.
Nữ tử nhìn Bộ Phương, con ngươi không có chút rung động nào mà đối diện với ánh mắt của hắn.
Ngay sau đó, nữ tử giơ tay lên, một bàn tay hoàn mỹ không tỳ vết trông như bạch ngọc thu hút ánh nhìn của người khác.
Lòng bàn tay nàng ta đặt trên vai của Bộ Phương.
Sau đó...
Nữ tử này đạp chân lên hư không, mang theo Bộ Phương rồi dịch chuyển, bay nhanh về phía của Thần Trù Cung.
Trong nháy mắt đã biến mất...
Mặc Pháo không cam lòng nhìn theo.
Hắn ta đứng trơ mắt nhìn Bộ Phương bị nữ tử kia đưa vào Thần Trù Cung.
Hắn muốn phản kháng, chỉ là không thể phản kháng được!
- Chết tiệt! Ta muốn bẩm báo với Thần Hoàng! Ta muốn cáo trạng Thần Trù Cung!
Mặc Pháo tức đến mức không kiềm chế được, giọng nói lạnh như băng bay lên tận trời, hắn ta tức giận hù doạ rồi phẩy tay áo bỏ đi!
Chỉ còn lại hai người đang ở đây đưa mắt nhìn nhau.
Đôi mắt của Hắc Giáp lộ ra vẻ đồng tình mà nhìn Bộ Phương bị nữ nhân kia mang đi mất.
Hắn há hốc mồm, không biết phải nói cái gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận