Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1514: Đồng Nhược Nhất tuyệt vọng! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đông!
Một tiếng vang ầm, Đồng Nhược Nhất khẽ giật mình. Một tiếng thú rống, trong Tinh Thần Hải của Bộ Phương lại một lần nữa nổi lên sóng gió. Chu Tước gáy gọi, Huyền Vũ Thú hống lên.
Huyền Vũ gánh lấy ngọn núi, đôi mắt bắn ra áng sáng, dữ tợn gào thét. Nồi Huyền Vũ nhất thời bắn ra vạn tia sáng.
Uỳnh!
Nồi Huyền Hoàng tam sắc dưới sức mạnh kia dường như run lên nhè nhẹ.
Mặt Đồng Nhược Nhất không ngừng run rẩy, phát sinh thay đổi lớn. Trong đôi mắt hắn có vẻ khó tin trào ra, hắn cảm nhận được linh khí trong nồi Huyền Hoàng… là đang lo sợ!
Nồi Huyền Hoàng tam sắc là Tiên Cụ cao đẳng đấy!
Trong Tiên Cụ có linh khí, thế mà lại sợ hãi! Chẳng lẽ trong tay tên tiểu tử kia có thứ còn cường hãn hơn cả Tiên Cụ là nồi Huyền Hoàng tam sắc?
Trong Tinh Thần Hải của Bộ Phương.
Một con cóc khổng lồ đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt tròng mắt trừng lớn. Thân thể run rẩy nhìn ba hình ảnh đáng sợ trước mắt.
Hoàng Kim Thần Long, Phụ Thiên Huyền Võ, Xích Viêm Chu Tước!
Hắn đang ở cái nơi nào đây?
Đôi mắt Huyền Vũ bắn ra ánh sáng, bàn chân lớn hướng về phía con cóc kia.
Con cóc này là khí kinh của nồi Huyền Hoàng tam sắc. Đối mặt với Huyền Vũ không thể có một chút phản kháng nào mà bị giẫm xuống.
Sau đó, Huyền Vũ thò đầu ra, đột nhiên nuốt chửng lấy con cóc kia.
Ở bên ngoài…
Tiếng xoạt xoạt vang lên giòn tan.
Phía trên nồi Huyền Hoàng, đột nhiên xuất hiện lít nha lít nhít những vết nứt. Vết nứt này lan ra dày đặc trên toàn bộ mặt nồi. Ngay sau đó… ầm ầm vỡ nát, hóa thành vạn khối vụn, bay tán loạn.
Toàn thân Đồng Nhược Nhất lắc một cái, lảo đảo lùi về phía sau mấy bước, trong đôi mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.
Tinh Thần đao, nồi Huyền Hoàng đều bị phá rồi! Phải chăng mọi thứ của hắn đều hỏng bét rồi? Rốt cuộc hắn đã gặp phải tên đầu bếp gì thế này? Mẹ nó… tên này là con riêng của Giới Chủ Tiên Trù giới à? Sao trong tay hắn lại có nhiều Tiên Cụ cường hãn như vậy?
Sau khi đập nát nồi Huyền Hoàng tam sắc, Bộ Phương ngẩng đầu lên, hé miệng, trong miệng không ngừng có ngọn lửa vàng tràn ngập ra.
Một hơi ợ no nê, ngọn lửa tràn ra trong nháy mắt đã bị Bộ Phương nhét lại vào trong!
Tay Bộ Phương nâng đậu hũ Ma Bà nóng hổi, một bên cầm theo nồi Huyền Vũ, Vũ Dực hỏa diễm sau lưng bùng cháy vô cùng thần dị.
Thân thể Đồng Nhược Nhất đang run rẩy. Hắn sắp đặt lâu như vậy, sau có thể vì một đầu bếp nhỏ nhoi mà thất bại!
Hắn không cam tâm, hắn muốn trở thành Lân Trù!
Uỳnh!
Mặt mũi Đồng Nhược Nhất tràn đầy dữ tợn xông ra đánh về phía Bộ Phương, toàn bộ không gian đều lay động.
Công Thâu Ban biến sắc nhìn về phía Bộ Phương, trong mắt tràn ngập vẻ lo lắng.
Đồng Nhược Nhất muốn liều mạng, muốn lấy Tinh Thần Hải cường hãn triệt để áp chế Bộ Phương. Không biết ông chủ Bộ có thể chống đỡ được hay không.
Một cơn chấn động khuếch tán. Ngay sau đó, toàn bộ không gian đều bị bao phủ.
- Nơi này là Tinh Thần Hải của ta! Ở đây ta chính là thần! Ngươi không ngăn cản được ta!
Đồng Nhược Nhất giận đến điên cuồng gào thét lên.
Tinh Thần Hải của hắn cuốn tới nghiền ép về phía Bộ Phương. Hắn định cậy mạnh ép chết Bộ Phương.
Nhưng rất nhanh, hắn phát hiện mình sai rồi. Những trường hợp bình thường thì có thể, nhưng khi tiếp xúc với Tinh Thần Hải của Bộ Phương, trong nháy mắt cả người Đồng Nhược Nhất đều ngây ngốc.
Nhìn thoáng qua, vô cùng rộng lớn, dao động kinh thiên… Ba con Cự Thú che khuất bầu trời.
Một con Thần Long, gào thét phía trời.
Một con Huyền Vũ đang giẫm ép con cóc, muốn nuốt lấy…
Một con Chu Tước, giương cánh gáy gọi, âm thanh vang dội.
- Cái đó là… khí linh của nồi Huyền Hoàng tam sắc?
Nhìn thấy khí linh dần dần bị thôn phệ, sắc mặt Đồng Nhược Nhất trở nên cực kỳ cổ quái… và hoảng sợ!
Uỳnh!
Thần Long rống lên, Huyền Vũ gào thét, Chu Tước gáy gọi.
Cả người Đồng Nhược Nhất run rẩy dữ dội. Ngay sau đó Tinh Thần Hải của hắn nhanh chóng vỡ nát…
- Không! Không!
Đồng Nhược Nhất giống như điên cuồng, hắn gần như tuyệt vọng gào thét. Kết cục này hắn không hề ngờ được…
Tinh Thần Hải của hắn vọt tới Tinh Thần Hải của Bộ Phương, lại như thiêu thân lao vào lửa, dần vỡ nát!
Không gian hỏa diễm bắt đầu sụp đổ!
Thân thể Đồng Nhược Nhất không ngừng run run, tiên khí như mất đi khống chế…
Sau khi Tinh Thần Hải bị Bộ Phương đụng nát, ý thức Đồng Nhược Nhất cũng biến mất.
Khí tức thân thể rút đi, sau đó hóa thành một khối đậu hũ trắng nõn.
Khối đậu hũ này được tiên khí nồng đậm quấn quanh, ánh sáng trắng trùng thiên.
Uỳnh! Hỏa diễm tán đi.
Tước vũ bào trên thân Bộ Phương cũng an tĩnh lại, một lần nữa hóa thành màu đỏ trắng. Mà trên tay Bộ Phương là một luồng Kim Sắc Hỏa Diễn lơ lửng.
Công Thâu Ban trợn mắt há hốc mồm.
Không gian hỏa diễm biến mất, Hiên Viên Hạ Huệ và Công Thâu Vân cũng thìn thấy Bộ Phương và Công Thâu Ban.
- Ca!
Công Thâu Vân nhìn thấy Công Thâu Ban còn sống, kích động, nước mắt rơi xuống.
Công Thâu Ban chết lặng vặn vặn cổ, nhìn thấy Công Thâu Vân thì đôi mắt sáng lên.
Không gian hỏa diễm biết mất, hoàn toàn lộ ra Kỳ Diện Mục.
Chỉ là một đài sen đá rất lớn, ở giữa đài sen có một thân hình héo rũ đang ngồi xếp bằng, dáng người đó có phần giống với Đồng Nhược Nhất.
Phía trên thân ảnh kia có bưng một mâm ngọc, trên đó có một khối đậu hũ. Đậu hũ như ngọc, tiên khí quấn quanh.
Bộ Phương thu hồi nồi Huyền Vũ, tay khẽ vẫy, đậu hũ kia trôi nổi trong tay hắn.
Uỳnh!
Nơi xa, một tiếng nổ lớn phát ra. Tay chó che trời hiện lên. Bộ Phương hơi sững sờ, nhìn về phía kia.
Tay chó quen thuộc kia…
- Cẩu Gia cũng tới?
Bộ Phương ngơ ngác, sau đó khóe miệng kéo lên một cái.
Một tay bưng đậu hũ Ma Bà nóng hổi, một tay nâng một khối đậu hũ trắng như ngọc, đi về phía tay chó kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận