Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2505: Để Bộ Phương đội nồi? (1)

Đội Thần Vương giờ không để tâm tới chất lượng nữa à? Một Bán Thần có thể vào được đội sao.
Nhìn Hạ Đẳng Thần Vương kia ngày ngày cao cao tại thượng, con mắt thì để tận trên trời bây giờ lại cười rạng rỡ vươn tay với tên Bán Thần kia.
Trung Đẳng Thần Vương kia ném ngọn cỏ Tiêu Hồn đang ngậm xuống mặt đất. Cho dù là tìm một con kiến hôi cũng tìm một con tốt chút chứ!
Những Thần Chi kia cũng chấn động. Về phần tại sao mà Bộ Phương lại gia nhập được vào trong đội Thần Vương có lẽ sẽ trở thành nghi hoặc vĩnh viễn trong lòng hắn.

Bộ Phương đã thấy người quen. Hắn không ngờ có thể gặp được người quen ở đây, Hạ Thiên. Chính bởi vì có Hạ Thiên ở đây nên Bộ Phương mới gia nhập. Về phần lí do có thể gia nhập được, Hạ Thiên cũng không nói quá nhiều với người trong đội Thần Vương.
Hạ Thiên chỉ nói một câu, đó là Thần Trù, trù nghệ rất mạnh, giỏi về nấu nướng các loại đồ ăn ngon tiếp tế.
Tiếp tế đồ ăn?
Con mắt đám người trong đội Thần Vương đều sáng lên. Cái gọi là đầu bếp tiếp tế tương đương với vú em rồi. Vị trí này vô cùng quan trọng đấy.
Trước đó thì Hạ Thiên cũng nấu nướng một số món ăn tiếp tế nhưng dù sao Hạ Thiên cũng không phải người chuyên nghiệp.
Bây giờ đã có đầu bếp chuyên nghiệp vào đội, nhóm Thần Vương đương nhiên rất hoan nghênh.
Ở bên trong di tích Thượng Cổ Thiên Thần, đầu bếp Thần Trù vẫn luôn được hoan nghênh. Dù cho chỉ là đầu bếp cấp Bán Thần.
- Hoan nghênh người gia nhập.
Thần Vương cầm đầu ôn hòa cười nói với Bộ Phương.
Người này là một vị Trung Đẳng Thần Vương, tuấn lãng, trong đôi mắt như có ánh sao trời sáng lên.
Bộ Phương gật gật đầu, liếc nhìn Hạ Thiên một chút.
- Đi thôi, chúng ta không có nhiều thời gian…
Hạ Thiên không thấy quá ngạc nhiên với việc Bộ Phương tới. Gần đây trong di tích xảy ra rất nhiều chuyện, xác suất xuất hiện xương và máu của Thiên Thần trở nên rất lớn.
Cơ duyên này mà Bộ Phương xuất hiện cũng không có gì là lạ.
Dù sao thì cơ duyên xuất hiện mang ý nghĩa càng nhiều người đi vào di tích.
- Được, này Bộ tiểu huynh đệ. Ngươi đi sau lưng chúng ta đi, không cần người tham gia chiến đấu đâu, chỉ cần nấu ăn thật ngon là được. Đầu bếp Trù Thần, đều đáng tin cậy.
Nam tử kia ôn hòa cười một tiếng, mang đến cảm giác ôn hòa mà tươi mát. Một đoàn người không lãng phí một chút thời gian nào nữa, tiếp tục lên đường.
Bọn họ đi về phía xa, một đoàn có năm người đều là cường giả Thần Vương, thêm Bộ Phương nữa là sáu người. Năm vị Thần Vương một vị Bán Thần… một đội có chút kỳ quái.
Trong đó có hai vị Trung Đẳng Thần Vương, ba vị Hạ Đằng Thần Vương, thực lực của toàn đội rất mạnh, thậm chí còn không kém đội tiến về di tích Thái Thản Thần trước đó.
Trong di tích người mạo hiểm rất nhiều, có cường giả cả đời đều ở trong đó, vì muốn trở thành một tồn tại chí cương. Cho nên cường giả cấp bậc Thần Vương rất nhiều. Quan trọng là trong di tích có khá nhiều nguyên liệu. Rất nhiều bảo bối Cổ Thiên Thần để lại như máu Thiên Thần, xương Thiên Thần, đều có lợi ích rất lớn.
- Hạ Thiên cũng không cần giới thiệu nữa, ba vị này là tam huynh đệ, đều là Hạ Đẳng Thần Vương. Đều có bí pháp, liên thủ có thể thắng Trung Đẳng Thần Vương.
Nam tử dịu dàng kia nói.
- Tại hạ là Điền Thu, chính là người tu hành của đỉnh cấp thế gia Điền Gia trong Thần Triều Hạ Ấp.
Nam tử kia vừa đi vừa nói với Bộ Phương.
Bộ Phương gật gật đầu.
Người kia nói xong thì quay đầu cười ôn thuận với Hạ Thiên.
- Đội của chúng ta khó khăn lắm mới mời được Quận Chúa đại nhân gia nhập, cho nên lần này đương nhiên có thể thu hoạch lớn.
Điền Thu cười nói.
Nam nhân này rất thích cười. Nhưng đối với hắn thì Hạ Thiên lại lạnh lùng quay đầu đi chỗ khác, không thèm để ý.
Sáu người đi ra khỏi căn cứ, Điền Thu thả tay xuống, có một tiếng nổ vang vọng lên. Một chiếc thuyền lơ lửng bay ra.
Chiếc thuyền này nhìn qua có chút hung hãn, có thể còn hung lệ hơn so với những chiến thuyền của các Thần Triều. Có cả vũ khí họng pháo lơ lửng. Bên trên thuyền tràn đầy phù văn.
- Đây là chiến thuyền, là chiến thuyền mà Điền Gia của tại hạ làm.
Điền Thu mỉm cười.
Điền Gia là thế lực thương nghiệp cung cấp chiến thuyền cho Thần Triều Triều Đô. Thế lực của Điền Gia cũng không yếu hơn Triệu Gia và Lạc Gia là bao nhiêu.
Uỳnh!
Bọn người Bộ Phương đi lên thuyền, dưới khống chế của Điền Thu chiến thuyền vang lên. Phun ra khí nóng, mau chóng lao về phía xa. Trong tích tắc đã biến mất không thấy gì nữa.
Bộ Phương ngồi xếp bằng bên trong thuyền, không nói một lời nào. Hắn có thể cảm nhận được sự khinh miệt của những người khác trong thuyền đối với hắn.
Đương nhiên trừ Hạ Thiên, Hạ Thiên biết được nội tình của hắn. Bộ Phương cứ nghĩ Hạ Thiên sẽ đi tìm Mộc Hồng Tử, không ngờ nữ nhân này còn ở trong di tích.
Những người khác, bao gồm cả Điền Thu luôn mỉm cười, Bộ Phương cũng cảm thấy có sự khinh miệt trong đó.
Bộ Phương cũng không thấy lạ, dù sao thì thực lực của mình cũng chỉ là một Bán Thần.
Uỳnh!
Chiến thuyền nổ bắn ra. Vắt ngang bên trong di tích.
Càng lên cao càng gần khu nguy hiểm. Từ vị trí cổ đến trái tim đều là khu nguy hiểm.
Chiến thuyền này vô cùng tốt, chí ít thì tốc độ khá nhanh. Bộ Phương cũng nhìn thấy không ít chiến thuyền đang rong ruổi. Mỗi một chiến thuyền đều để lại dấu vết pha tạp, đó là vết tích sau khi chiến đấu, chính là sự kiêu ngạo của chiến thuyền.
- Bây giờ chúng ta đã đi qua khu an toàn, tiến vào khu nguy hiểm. Ngồi cho vững, tiến vào khu nguy hiểm cho dù ngồi trong chiến thuyền cũng không còn an toàn nữa. Rất nhiều biến ảo khôn lường sẽ xảy ra…
Điền Thu nói ra, khuôn mặt vô cùng nghiêm túc.
Hạ Thiên bĩu môi, quay đầu nhìn ra cửa sổ. Nữ nhân này lúc nào cũng lạnh lùng như vậy.
Ngoài cửa sổ, không gian phi tốc trôi qua. Trên bầu trời có thể nhìn thấy từng đám mây phiêu đãng.
- Mục đích lần này của chúng ta sẽ tới cấm địa… Ta có tình báo trong khu hiểm có khả năng lớn sẽ có xương Thiên Thần…
Điền Thu nói với mấy người trong thuyền, sau đó tập trung tinh thần cao.
Chiến thuyền xuyên qua hư không, phát ra tiếng vang kịch liệt. Bên dưới là từng tán cây đại thụ che trời, có tiếng thú hống truyền ra.
- Vào cấm địa, nguy hiểm chính là khu đỉnh chóp. Tiếp cận khu vực đầu sẽ rất đáng sợ. Cho dù với thực lực của đội ta, xâm nhập vào trong đó vẫn có khả năng bị diệt. Cho nên lát nữa, mọi người phải phối hợp tốt với ta, đặc biệt là Bộ tiểu huynh đệ. Ngươi không nên chạy loạn đâu, đứng cùng với cả đội tiếp tế chúng ta cho tốt.
Điền Thu dặn dò.
Bộ Phương gật gật đầu, cảm thấy nam nhân này vô cùng ồn ào.
Uỳnh!
Rốt cuộc, chiến thuyền cũng dừng lại, lơ lửng trong hư không. Tiếng leng keng vang lên, chiến thuyền mở cửa khoang ra. Mọi người đi ra ngoài. Tất cả mọi người đều trang bị đầy đủ vũ khí.
Ba huynh đệ kia không nói câu nào bước ra khỏi thuyền.
- Ở trên không không nên tùy tiện dùng thần lực, rất dễ gây sự chú ý của các Hung Thú đang bay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận