Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1411: Sự oán hận của Đồng Nguyệt (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mục Lưu Nhi dựa vào tấm ván cửa của Tiên Trù Các. Mỗi người bước vào Tiên Trù Các để chuẩn bị khảo hạch đều sẽ hỏi thăm Mục Lưu Nhi, dù sao cũng là đại nhân của Tiên Trù Các, bọn họ không dám chậm trễ chút nào.
Đối với những người đến chào hỏi này, Mục Lưu Nhi tự nhiên cũng sẽ mỉm cười và gật đầu đáp lại.
Tuy nhiên, ánh mắt của nàng ta lại tập trung hướng về phía xa, những quầy hàng nhỏ được quây thành từng vòng tròn.
Lúc này gian hàng đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Mà nàng ta đối với tình huống này cũng có chút tò mò, thật ra nàng ta biết người của Tiên Trù Các đã ra tay, phàm nhân ở Hạ Giới không có bất kì cơ hội nào.
- Trước đây mình đã nhắc nhở hắn, thế nhưng là hắn không nghe nên mới phải chịu tội.
Chịu tội hay điều gì khác cũng là đáng đời.
Mục Lưu Nhi nhẹ nhàng thở ra một hơi, ánh mắt di chuyển, dự định quay người đi vào trong Tiên Trù Các.
Bỗng nhiên, cơ thể nàng ta vừa cử động trở nên cứng đờ.
Nàng ta đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía xa một cách đầy hoài nghi.
Ở đó, đám đông ồ lên một tiếng, sau đó là một tiếng lôi đình nổ.
Hai thân ảnh trần trụi bị ném ra từ trong đám đông và rơi xuống đất một cách đầy xấu hổ, tạo ra một tiếng động nhẹ.
Tình huống gì đây?!
Mục Lưu Nhi mở to mắt, nàng ta cảm thấy có chút khó tin.
Người bị ném ra ngoài, đến cả quần áo cũng bị lột sạch không phải ai khác, chính là hai vị cường giả Tiên Trù Các...
Làm sao họ có thể bị lột sạch y phục và bị ném ra ngoài một cách xấu hổ như vậy?
Như đang nghĩ tới điều gì đó, hơi thở của Mục Lưu Nhi đột nhiên ngưng trệ.
Ngay sau đó, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào đám đông.
Nếu như nàng ta không nghe nhầm thì...
Chắc chắn, có một tiếng hét như muốn xé toạc bầu trời, ngay sau đó, một thân thể Xích Quả bị ném ra khỏi đám đông một lần nữa, rơi xuống bên cạnh hai vị cường giả Tiên Trù Các.
Lúc này, vẻ mặt của Mục Lưu Nhi có chút suy ngẫm...
Bởi vì người bị lột sạch quần áo trên người không phải ai khác mà chính là Đồng Nguyệt vô cùng kiêu ngạo trước kia.
Nhìn Đồng Nguyệt vô cùng xấu hổ và hoảng sợ, Mục Lưu Nhi không biết nên khóc hay nên cười.
Cái chính là nàng ta không ngờ rằng kết cục lại như thế này, có vẻ hơi khác so với những gì mà nàng ta tưởng tượng.
Tên phàm nhân kia... sao lại dám lột sạch đồ của Đồng Nguyệt vốn là con cháu thế gia mà ném ra ngoài?
Tên phàm nhân này không sợ thế gia báo thù sao?
Địa vị của Đồng gia ở Tiên Thành cũng không tầm thường, thậm chí còn xếp trên rất nhiều thế gia.
Mặc dù lột sạch đồ một đệ tử cũng không có nghĩa là đắc tội tới thế gia, thế gia cũng không vì chút chuyện nhỏ này mà gây phiền phức cho Bộ Phương, thế nhưng...
Nếu có thì sao?
Nếu thế gia thật sự đến gây rắc rối thì sao?
Một khi bị gia tộc nhắm tới, kết cục của phàm nhân đó... Sẽ rất thê thảm.
- Phàm nhân vừa mới bước vào Tiên Trù Giới, nhưng vẫn còn thiếu sự kính sợ đối với thế gia Tiên Trù Giới..."
Mục Lưu Nhi thở dài rồi nói.
Chuyện này thì nàng ta không có khả năng giúp được Bộ Phương.
Xa xa.
Trên mặt Đồng Nguyệt đầy vẻ kinh hoàng cùng với hai vị cường giả Tiên Trù Các vội vã chạy về, mặt đỏ bừng như màu gan heo.
Trong lòng họ đều vô cùng nghẹn khuất.
Làm thế nào mà cục sắt có lôi đình đó có thể mạnh như vậy?
- Địa Tiên Khôi?!
Trong lòng Đồng Nguyệt càng thêm hoảng sợ, bởi vì nàng ta cảm giác được dường như có một luồng khí tức quen thuộc trên khôi lỗi đó đang không ngừng tăng cường.
Đó là khí tức của Địa Tiên Khôi.
Địa Tiên Khôi là một loại khôi lỗi được yêu thích, trong Tiên Trù giới, một số đầu bếp không giỏi chiến đấu, cho nên sẽ chuyển sang chế tạo Địa Tiên Khôi.
Thường thường Địa Tiên Khôi sẽ giúp bọn họ chiến đấu.
Tất nhiên, cũng có một số người dùng chúng đơn thuần chỉ để mua vui, trong Tiên Trù Giới, việc so sánh Địa Tiên Khôi đã trở thành sở thích của một số con cháu thế gia.
Giống như Đồng Trình thiếu gia của Đồng gia, chính vì Địa Tiên Khôi của hắn đã bị một phàm nhân ở dưới Hạ Giới đập nát, lửa giận ngút trời, hạ lệnh cho cả thành truy tìm những phàm nhân đó.
Đủ để có thể thấy được sự quý giá của Địa Tiên Khôi.
Chỉ là một tên phàm nhân ở Hạ Giới làm sao lại có thể sở hữu một Địa Tiên Khôi được chứ? Trong này chắc chắn có nguyên nhân kì quái nào đó!
Nếu như cẩn thận suy nghĩ, Đồng Nguyệt có thể sẽ nghĩ đến thứ gì đó.
Thế nhưng vào giờ phút này, quần áo trên người đã bị tên lưu manh kia sai khôi lỗi đấy lột sạch hết, đầu óc rối tung cả lên, không thể nào nghĩ đến những chuyện lộn xộn kia nữa.
Đồng Nguyệt cùng hai vị cường giả Tiên Trù Các chạy như bay vào trong Tiên Trù Các.
Đồng Nguyệt cảm thấy cả người đều nóng bừng, mặc dù không được ưa nhìn nhưng vóc dáng vẫn rất nóng bỏng, vì vậy khi nàng ta bị lột sạch đồ, ánh mắt hừng hực của những người xung quanh khiến nàng ta có cảm giác như mình đang ở trên giàn hỏa thiêu.
Dưới ánh mắt căm ghét của Mục Lưu Nhi, Đồng Nguyệt nhanh chóng chui vào Tiên Trù Các.
Mà hành động nhắm vào cái quán ăn nhỏ lần này của Tiên Trù Các đương nhiên cũng thất bại.
Nhìn quầy hàng nhỏ bắt đầu mở cửa trở lại, lòng hiếu kỳ của Mục Lưu Nhi đột nhiên bùng phát.
Nàng ta chắp lấy hai tay rồi bay nhanh về phía quầy hàng nhỏ của Bộ Phương.
Vừa đến gần, liền có một mùi hương thơm nức mũi tỏa ra.
Bây giờ nàng ta thật sự rất tò mò, muốn biết chính xác Bộ Phương đang nấu món gì, quán ăn nhỏ này bán cái gì?
Ánh mắt Tiểu Bạch lấp lóe, sau khi lột sạch đồ của Đồng Nguyệt và cường giả Tiên Trù Các, liền đứng ở sau lưng Bộ Phương.
Nhưng Bộ Phương không quan tâm, ra hiệu tiếp tục buôn bán.
Điều này nhất thời gây nên một cuộc bàn tán xôn xao của mọi người.
Chủ nhân của cái quán ăn nhỏ này, thật sự dám đắc tội với Tiên Trù Các sao?
Chẳng lẽ là do có chỗ dựa sao?
Các thực khách nhìn nhau, sau đó tiếp tục khôi phục sự nhiệt tình của mình.
Khói từ nồi lẩu sôi sùng sục vẫn tiếp tục bay lên...
Bộ Phương quay trở lại bếp, bắt đầu chế biến các nguyên liệu nấu ăn.
Long Cốt Thái Đao trong tay hắn liên tục di chuyển, cắt những miếng rau củ còn dính những giọt nước thành từng lát...
Mục Lưu Nhi đi vào trong quán ăn nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận