Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2864: Bộ Phương… phi thăng rồi (2)

Notice: Undefined offset: 188
Sao Bộ Phương có thể làm được như vậy chứ?
Bây giờ Bộ Phương có tu vi gì rồi?
Dưới lốc xoáy màu vàng.
Bộ Phương chắp tay ra sau lưng, hắn ngưng trọng mà nhìn lốc xoáy màu vàng trên bầu trời kia.
Lốc xoáy truyền ra lực hút cực lớn khiến Bộ Phương cũng suýt thì bay vào trong đó.
Hắn cảm giác giống như thoát xác phi thăng vậy.
Bảo sao Hỗn Độn Vũ Trụ không có Thiên Thần, hóa ra Thiên Thần đều phi thăng hết cả rồi.
- Thanh niên Bộ Phương... Ngươi... Ngươi...
Minh Vương Nhĩ Ha khiếp sợ mà há hốc mồm.
Bộ Phương hơi nhếch khóe miệng mà nhìn Minh Vương Nhĩ Ha.
- Ta cũng là Thiên thần.
Vừa nói dứt lời.
Bộ Phương lập tức mở Trù Thần Chi Nhãn ra.
Ầm ầm...
Lúc này, dường như toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ đều rung chuyển.
Cùng lúc đó.
Tại Tiên Linh Thần Triều, Tiếu Yên Vũ đang bế quan đột nhiên mở mắt ra, vẻ mặt phức tạp mà nhìn về phương xa.
Tại Hạ Ấp Thần Triều, Hạ Ấp Thần Hoàng cũng hít sâu một hơi.
Trong một góc khuất của tinh không.
Đang câu cá cùng Hạ Thiên trong tinh không, Mộc Hồng Tử bỗng cười khẽ.
Nên tới cuối cùng vẫn phải tới.
Ầm!
Lốc xoáy màu vàng xoay tròn.
Lốc xoáy càng ngày càng lớn, cuối cùng, nó vặn vẹo hoàn toàn, một cảnh tượng dần dần hiện ra ở trung tâm cơn lốc xoáy.
Đó là một mảnh thiên địa rộng lớn mênh mông!
Lực hút to lớn bùng nổ, vô số đá vụn vỡ nát thành bụi mù!
Bộ Phương nhấc mày lên, lực lượng mạnh thế này, quả thật người thường không thể nào vào được.
Dù có là Thần Vương mà muốn vào, sợ là cũng sẽ bị nghiền thành bụi!
Bộ Phương đạp chân nhảy lên trời.
Bộ Phương được ánh sáng tạo thành một con đường dẫn dắt đi đến hư không vô tận.
Vào giờ khắc này, âm thanh của Thần lượn lờ bên tai, ánh sáng của Thần tràn ngập bốn phía, tuyệt đẹp kinh khủng.
Bộ Phương bước trên đó tựa như một tiên nhân cô đơn giữa hư không bao la rộng lớn.
Thật sự nhìn khá giống thoát xác phi thăng.
- Nhĩ Ha... Mau tới đây!
Bộ Phương nói.
Bộ Phương phất nhẹ tay, nồi Huyền Vũ bay vùn vụt mà ra.
Nồi Huyền Vũ xoay tròn rồi trở nên lớn lên.
Ngay sau đó, đó đột nhiên biến thành một chiếc nồi đen khổng lồ, Minh Vương Nhĩ Ha ngẩn ra, hắn ta đã bị nồi Huyền Vũ hút vào bên trong.
Nồi Huyền Vũ đưa hắn ta chạy như bay rồi chui vào trong hư không.
Bộ Phương chắp tay ra sau lưng, mái tóc dày rậm tung bay theo gió, sợi dây nhung buộc tóc đột nhiên đứt đoạn rồi rơi xuống hỗn độn, ung dung lao vùn vụt xuống phía dưới.
Minh Vương Nhĩ Ha há to miệng, khiếp sợ mà nhìn cảnh tượng trước mắt!
Nội tâm hắn ta lại có chút kích động.
Vừa khiếp sợ, Nhĩ Ha vừa không quên lấy thêm que cay nhét vào miệng.
- Tình yêu của ta... Ta tới đây!
Minh Vương Nhĩ gào thét trong lòng, đôi mắt hắn ta càng trở nên kiên định hơn!
Ầm!
Thiên địa tựa như chấn động
Vào giờ phút này, vô số nơi trên Hỗn Độn Vũ Trụ đều xuất hiện dị tượng!
Cách xa trăm triệu năm ánh sáng, Niết Bàn Tinh bất chợt lan tỏa linh khí dồi dào, tinh hạch bên trong Niết Bàn Tinh đều lan tràn ra…
Toàn bộ hành tinh đều chìm trong linh khí mạnh mẽ và nồng đậm này.
Mọi đứa trẻ vừa sinh ra tại Niết Bàn Tinh tựa như được chúc phúc, cả người đứa trẻ sáng lên như được Thần rửa tội, thất khiếu (*) nhanh nhẹn.
(*) thất khiếu: bảy bộ phận trên mặt, gồm hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng
Tại Triều Đô của Hạ Ấp Thần Triều.
Thần Hoàng chắp tay ra sau lưng mà đi ra khỏi hoàng cung, hắn ta ngẩng đầu cảm khái mà nhìn tinh không vật đổi sao dời kia.
- Bộ lão bản... Cũng đi mất rồi.
- Những người trở thành Thiên Thần rồi cuối cùng đều phải đi về nơi Hỗn Độn đó…
- Thiên Thần đương thời của Hỗn Độn Vũ Trụ không xuất hiện, Thiên Thần Thượng Cổ cũng biến mất, bí mật này chắc chắn có liên quan đến Hỗn Độn, hy vọng Bộ lão bản có thể tìm được câu trả lời cho bí mật này...
...
Ùng ùng!
Cảm giác thoát xác phi thăng cũng không tốt lắm.
Năng lượng màu vàng như muốn chà lau vài tầng da người ta ra.
Minh Vương Nhĩ Ha nằm trong nồi Huyền Vũ, cả người run rẩy, nơm nớp lo sợ, uy áp cực lớn đó làm hắn ta không thể động đậy nổi.
Trên đỉnh đầu, sấm chớp gió giật, ngọn lửa thiêu đốt, nước mưa tưới lên.
Cảm giác như tận thế đang đập đến vậy.
Cuối cùng...
Nồi Huyền Vũ cũng yên lặng lại, không còn chấn động nữa.
- Kết thúc rồi sao?
Minh Vương Nhĩ Ha hơi động trong lòng.
- Đi ra đi.
Giọng nói của Bộ Phương nhàn nhạt vang lên khắp nơi.
Minh Vương Nhĩ Ha nghe thấy vậy, hắn ta thận trọng chui ra từ trong nồi Huyền Vũ.
Hả?
Trước mặt Minh Vương Nhĩ Ha là một cảnh tượng mơ hồ.
Bầu trời màu vàng, trong không khí ẩn chứa linh khí nồng đậm gần như đã hóa lỏng, Nhĩ Ha hít sâu một hơi, linh khí hóa thành chất lỏng làm Nhĩ Ha khó chịu đến muốn hắt xì một cái.
Nơi này là nơi nào?
Minh Vương Nhĩ Ha ngây ngẩn.
- Nơi này gọi là Hỗn Độn...
Một giọng nói yếu ớt vang lên bên người làm Minh Vương Nhĩ Ha giật mình kinh sợ.
Phía xa xa, Bộ Phương quay đầu, chắp tay ra phía sau mà nhìn lại.
Sắc mặt hắn tái nhợt, vô cùng khó coi.
Trên bầu trời, một quả cầu màu vàng lơ lửng trên đó, liên tục tản ra năng lượng bàng bạc...
Quả cầu kia, chính là Hỗn Độn sao?
- Nơi này là chỗ sâu nhất của Hỗn Độn Vũ Trụ, không gian Hỗn Độn… Cũng là bí mật vì sao Thiên Thần không xuất hiện.
- Đương nhiên... nữ nhân của ngươi cũng ở đây.
Bộ Phương nói.
Hắn thu hồi Trù Thần Sáo Trang lại.
Bộ Phương thở dài một hơi, thân thể hắn phát ra ánh sáng, tự động hấp thu năng lượng.
Từ Hỗn Độn Vũ Trụ đến Hư Không Hỗn Độn, Bộ Phương cũng tiêu hao gần hết Thần Lực Thiên Thần của mình rồi.
Mặc dù thân thể hắn có thể tự động hấp thu năng lượng, nhưng nếu muốn khôi phục như cũ, hắn vẫn cần một ít thời gian.
- Vậy chúng ta làm gì bây giờ?
Đây là lần đầu tiên Nhĩ Ha tới chỗ này, hắn ta có chút luống cuống tay chân .
Bộ Phương nhìn Nhĩ Ha, rồi lại nhìn về phía xa xa.
Hắn nhoẻn miệng cười rồi nói:
- Chúng ta đến đây đã khiến rất nhiều người chú ý, lát nữa sẽ có người đến đón chúng ta…
Bạn cần đăng nhập để bình luận