Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2458: Cẩu gia! (2)

Notice: Undefined offset: 167
Nhưng bây giờ lại có Hắc Bạch nhị lão can thiệp vào, khiến cho ý nghĩa của chuyện này đã nâng cấp lên một cấp độ khác.
Đương nhiên những người ở đây đều cảm thấy Bộ Phương không thể trốn được.
Dù cho có một Hắc Cẩu kỳ quái xuất hiện đi nữa.
Một con chó sao có thể đưa Bộ Phương trốn khỏi truy sát của Hắc Bạch nhị lão?
Giết Mặc Pháo, phế Đế Tử, giết Mặc Ngân…
Toàn bộ Triều Đô Thần Triều sợ là không còn đất dung thân cho Bộ Phương.
Trước kia Thần Trù Cung có lẽ có thể che chở cho Bộ Phương, nhưng bây giờ… các tòa cao lầu của Thần Trù Cung đều bị sụp đổ, bản thân còn khó bảo toàn cứ đừng nói đến việc bảo vệ Bộ Phương.
Tiểu Hồ nhìn thấy Cẩu gia liền từ trên bờ vai Bộ Phương nhảy xuống, rơi vào bên người Cẩu gia.
Cẩu gia duỗi cẩu trảo ra, ôn nhu vỗ nhẹ đầu Tiểu Hồ.
Sau đó mắt chó liền đưa sang, nhìn Bộ phương.
“Đã lâu không gặp, thật là nhớ.”
Miệng chó của Cẩu gia giật một cái.
Bộ Phương thì lại kinh ngạc đánh giá Cẩu gia.
Đã lâu không thấy, Cẩu gia lưu lạc bôn ba lâu như vậy, thịt mỡ trên người lại không giảm đi chút nào, thật đúng là kỳ tích.
- Cẩu gia ta còn việc phải làm nên đến muộn một chút, nhưng may là vẫn còn kịp.
Cẩu gia hé miệng, ngáp một cái rồi nói.
- Cẩu gia ta bảo Tiểu Hồ đến trước giúp ngươi, vẫn là quyết định đúng.
Cẩu gia vác theo một khúc xương, đi đến bên cạnh Bộ Phương.
- Rất lâu không được ăn Túy Bài Cốt mà tiểu tử Bộ Phương nấu, mau nấu cho ta một phần nào, để khiến Cẩu gia đỡ thèm.
Cẩu gia thè lưỡi ra, dường như không thể đợi thêm nữa mà nói.
Túy Bài Cốt sao?
Khóe miệng Bộ Phương giật nhẹ một cái, nhưng lại không cự tuyệt.
Dự định nấu luôn một phần Túy Bài Cốt ngay tại chỗ.
Nhưng Hắc Bạch nhị lão trên bầu trời sẽ không để cho Bộ Phương làm đồ ăn.
Bọn họ thân là Hắc Bạch nhị lão, nghĩ là bọn họ không cần mặt mũi sao?
Hành vi của Bộ Phương chính là đang coi thường bọn họ.
Hắc Bạch nhị lão sống nhiều năm như vậy rồi, sao có thể chịu được trào phúng như vậy.
Lập tức há mồm gầm lên.
Âm thanh lập tức nổ vang trên bầu trời, tạo nên một trận nổ tung.
- Giết gia chủ Mặc gia ta, tội đáng muôn chết!
Hắc Bạch nhị lão lạnh lùng nói.
Hai người, kẻ xướng người họa, mỗi người nói nửa câu, vô cùng ăn ý.
Vừa dứt lời, khí tức trên thân Hắc Bạch nhị lão lập tức sôi trào lên.
Lúc đối mặt với Hạ Thiên họ hoàn toàn không nghiêm túc, nhưng bây giờ họ đã thật sự nghiêm túc.
Dù sao bọn họ cũng là trưởng bối Mặc gia, dù đã trải qua nhiều đời gia chủ Mặc gia, nhưng trơ mắt nhìn một vị gia chủ chết thảm trước mặt mình như vậy, tất nhiên bọn họ không thể nhịn được.
Ầm!
Hắc bào lão giả như hóa thành một đạo lưu quang hắc sắc, mạnh mẽ từ trên bầu trời áp chế xuống.
Gần năm trăm đạo Pháp Tắc Chi Lực bao phủ, hư không trên đỉnh đầu bị Pháp Tắc Chi lực chống đỡ đến vặn vẹo.
- Chết đi!
Hắc lão rít lên, râu tóc dựng đứng lên, trong tay hắn ta hiện ra một thanh kiếm màu đen.
Hắc Bạch nhị lão, Hắc Bạch Nhị Kiếm.
Thanh kiếm này đã làm bạn với bọn họ rất nhiều năm, tâm thần của bọn họ và kiếm đã hợp thành một thể.
Chém ra một kiếm.
Trên Thiên Khung như có kiếm ý khủng bố bao phủ.
Vô số kiếm ý như lưu tinh từ trên Thiên Khung rơi xuống, vô cùng đáng sợ.
Bạch lão lơ lửng trong hư không, chắp hai tay, lạnh nhạt nhìn.
Hắc lão xuất thủ thôi là đủ rồi.
Cho dù con chó kia có lĩnh ngộ Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, khi đối mặt với Hắc lão dùng toàn lực ra tay cũng sẽ trở thành một con chó chết.
Huống hồ, chỉ là một con chó…
- Hahaha…
Bạch lão cười nhạt một tiếng.
Tính sẵn trong lòng.
Kế tiếp chỉ cần xem Hắc lão diễn mà thôi.
Khí tức đáng sợ trong nháy mắt bao phủ toàn bộ.
Những người ở đây đều cảm thấy hô hấp ngừng lại. Trung Đẳng Thần Chi đỉnh phong, gần như đã bước nửa bước vào cảnh giới Thượng Đẳng Thần Vương, vừa ra đã vô cùng đáng sợ!
Đây mới là thủ đoạn lôi đình thực sự!
Đại biểu cho chiến lực mạnh nhất trong Triều Đô Thần Triều.
Có lẽ ngoài Thần Hoàng ra thì cũng chỉ có Hắc Bạch nhị lão này là lực lượng đỉnh phong!
Trường kiếm màu đen bao phủ cả Thiên Địa.
Trảm thẳng về phía Cẩu gia.
Bởi vì Cẩu gia đã giết chết Mặc Pháo.
Cho nên Hắc lão liền lấy Cẩu gia làm mục tiêu thứ nhất.
Đương nhiên là do Hắc lão không thèm để Bộ Phương và Tiểu Hồ vào mắt.
Tuy Bộ Phương có thể thắng Đế Tử, đối đầu với Hoàng Phi, nhưng trong mắt Hắc lão thì vẫn chỉ là con kiến cỏn con như trước.
Về phần Tiểu Hồ, Tiểu Hồ đã suy yếu, lại càng không cần lo đến.
Cho nên chỉ có mỗi Hắc Cẩu mới xuất hiện này.
Trảm Hắc Cẩu, tất cả đều sẽ kết thúc.
Ầm ầm!
Hắc Kiếm bao phủ.
Màu trời biến sắc.
Cuồng phong cuốn đến, kiếm khí trùng thiên.
Lông toàn thân Cẩu gia đều dựng ngược liên, vác bạch cốt, ngẩng đầu lên.
Nó nhàn nhạt liếc nhìn Hắc lão khí thế trùng thiên, bĩu môi chó.
Cẩu gia vừa xuất hiện, sự tự tin của Tiểu Hồ cũng tăng lên, kiêu ngạo ngẩng đầu kêu lên một tiếng.
Bộ Phương nhìn Cẩu gia, dường như đang muốn hỏi gì đó.
- Nghĩ gì thế? Chỉ là một lão đầu, Cẩu gia ta chỉ cần một cốt đầu là có thể quật ngã…
Cẩu gia ôn hòa nói.
- Tiểu tử Bộ Phương, nhớ làm Túy Bài Cốt đấy, Cẩu gia ta đi một lát sẽ trở lại…
Vừa dứt lời.
Cẩu trảo của Cẩu gia liền vỗ xuống mặt đất.
Bước từng bước duyên dáng như mèo lập tức bay vút lên trời.
Lưng lắc lư một cái.
Khúc xương trong suốt rơi xuống, rơi vào trong cẩu trảo của Cẩu gia được Cẩu gia cầm theo.
Đập vào trường kiếm màu đen đang chém xuống kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận