Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1486: Đưa Minh Vương về (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Tốt lắm, người ta cũng đã lâu không gặp Minh Vương ca ca…
- Các vị Ngục Chủ, các ngươi không thể đi vào… Minh Vương đại nhân đang nghỉ ngơi!
Thân hình lão Thiết từ sau cửa chui ra, dang hai tay ra, hơi nóng nảy nhìn năm vị cường giả.
Rầm rầm rầm!
Trên mặt Kim Giác dữ tợn rung lên, đi hai bước, mặt đất như đang rung động.
Đi đến trước mặt lão Thiết.
Sau đó duỗi tay ra, một tay liền nhấc hài đồng lão Thiết lên, để ở trước mặt.
- Ngục Chủ bọn ta làm việc, một hạ nhân như ngươi dám ngăn cản? Mau dẫn đường! Bọn ta muốn gặp Minh Vương, có chuyện muốn hỏi hắn!
Lão Thiết sắp khóc đến nơi…
Mẹ nó ông ta cũng không biết Minh Vương đại nhân chạy đi đâu rồi.
Ông ta không ngăn được năm vị Ngục Chủ.
Năm người này là năm Ngục Chủ của Địa Ngục, có thể nói là năm người mạnh nhất, tu vi của mỗi người đều có thể so với Minh Vương đại nhân.
Phụ trách giám sát Minh Vương đại nhân…
Két.
Đại môn bị đẩy ra.
Năm vị cường giả đi vào trong.
Đi theo sau lưng năm vị cường giả, đều là thủ hạ của mỗi người bọn họ, khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Minh Vương cung tọa lạc trong cái khe của thâm cốc, vô cùng tĩnh mịch.
Đoàn người đi dọc theo Thanh Đồng Đại Đạo, chỉ chốc lát sau, đã đến trước cung điện.
Bước vào trong cung điện.
Trên chiếc ghế chính giữa cung điện, có một bóng dáng uy nghiêm đang ngồi xếp bằng.
Nghiêng mặt, nhìn không rõ bộ dáng.
- Các ngươi nhìn đi, ta nói Minh Vương đại nhân đang nghỉ ngơi… Không tiện quấy rầy.
Lão Thiết khó coi cười nói.
Lão giả nắm pháp trượng híp mắt lại, ngay sau đó, đôi mắt liền biến thành màu tím.
- Hừ! Nhóc con này… dám lừa gạt lão tử chờ!
Đông!
Lão giả giận dữ, pháp trượng trong tay bỗng nhiên đập xuống đất.
Lập tức, mặt đất nứt vỡ ra.
Ong…
Một đoàn ánh sáng màu tím liền bắn ra từ trên pháp trượng, đánh về phía thân ảnh uy nghiêm trên ghế cao.
Bành một tiếng.
Thân ảnh này liền nổ tung.
Một tên hề mặt cười từ trong hư không rớt xuống.
Vẻ mặt lão Thiết vô cùng xấu hổ.
Không khí trong nháy mặt lập tức trở nên yên tĩnh.
- Haha! Không hổ là Minh Vương ca ca của ta… Chính là rất thích gây chuyện!
Lạc Cơ nhìn khuôn mặt tươi cười kia, nhịn không được che miệng cười khanh khách, cười đến mức toàn thân đều run lên.
- Quả nhiên đúng như lão phu đoán, Minh Vương lại chạy ra Minh Vương cung…
Giọng nói trầm ngâm của lão giả vang lên.
Lão Thiết đứng trên mặt đất, rúc vào một chỗ, run sợ nơm nớp.
Trong lòng ông ta rất ấm ức, ông ta có thể làm gì chứ, ông ta cũng tuyệt vọng lắm.
Lão giả không nói gì thêm.
Hắc Sắc Pháp Trượng nắm trong tay, đứng nguyên tại chỗ, đôi mắt một lần nữa hóa thành màu tím, ánh sáng màu tim giống như một vòng xoáy khổng lồ không ngừng quay cuồng.
Ngay sau đó, liền tràn vào trong đôi mắt lão giả.
- Vậy mà Minh Vương lại đi Tiên Trù Giới? Thật là một vị chủ nhân không an phận… Lạc Cơ, Kim Giác, hai người các ngươi qua Tiên Trù Giới đưa Minh Vương đại nhân về đây.
Lão giả nói.
Lập tức vẻ mặt Lạc Cơ hiện lên sự vui mừng.
- Thật à? Ứng Long gia gia ta có thể đi thật à?!
Kim Giác thì nhếch miệng lên, trong đôi mắt hiện ra vẻ hưng phấn.
- Ngươi không muốn đi à? Không thì ta bảo U Cơ đi.
Lão giả liếc Lạc Cơ một cái, thản nhiên nói.
Lạc Cơ ngượng ngùng vội khoát tay, nhưng sự phấn khích trong đôi mắt chưa từng tản đi.
Lão giả thản nhiên nói:
- Đi đi… Lão phu ở đây chờ các ngươi trở về, lão phu có việc cùng Minh Vương đại nhân nói.
Kim Giác gật đầu, Lạc Cơ lắc lắc vòng eo của mình.
Sau đó, thân hình của hai người hóa thành một làn khói xanh biến mất không nhìn thấy.

Ong…
Hư không vặn vẹo.
Sau đó, thuyền U Minh đen nhánh từ trong hư không hiện lên.
Minh khí nồng đậm ở trên đó lưu chuyển.
Trên thuyền U Minh, Bộ Phương tò mò nhìn bốn phía, trong đôi mắt nhát thời toát ra chút tinh mang.
- Chỗ này là di tích à? Nơi này có Tiên Hỏa à?
Ở phía xa, từng chiếc Chiến Thuyền kim loại lớn đang phi hành, tản ra khí tức khủng bố, hư không dường như cũng rung động.
Đó là Chiến Thuyền của mỗi thế gia, rõ ràng họ cũng vừa xuyên qua hư không, đi vào trong di tích này.
Bộ Phương đứng trên thuyền U Minh, cúi đầu nhìn xuống.
Bên dưới, là một thế giới lớn.
Đó là một vùng núi, những dãy núi như những đóa liên hoa cực đại.
Liên hoa nở rộ, bên trên mỗi cánh hoa đều có đường vân đang lưu động, nhìn kỹ đường vân này, hóa ra là một dòng sông lớn đang chảy.
Từng chiếc Chiến Thuyền, những đường vân huyền ảo đã thay đổi, bắt đầu hạ xuống thế giới bên dưới.
Tiểu U đứng trên thuyền U Minh, nghiêng đầu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm dãy núi Liên Hoa bên dưới, mày nhăn lại.
Tiểu U nói:
- Có một loại cảm giác kỳ quái… Hình như trong dãy núi Liên Hoa này có thứ gì đó đang hấp dẫn ta.
Hả?
Lời nói của Tiểu U khiến Bộ Phương hơi sững sờ.
- Không có gì… Nếu như là đồ vật hấp dẫn ngươi, vậy thì liền lấy về.
Bộ Phương đứng lên, tước vũ bào trong gió lay động, nhẹ nhàng bay phấp phới.
- Hiện tại… Ta muốn tìm Chiến Thuyền của tiểu đội Tiên Trù Mục gia. Lật long, vậy ta liền khiến hắn lần này đi di tích không có được gì cả…
Bạn cần đăng nhập để bình luận