Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2452: Cửu Vĩ Tiểu Hồ! (2)

Notice: Undefined offset: 212
Đột nhiên.
Thân ảnh nhỏ kia dừng lại trước người Bộ Phương.
Chín cái đuôi trắng noãn bung ra, đung đưa trong không trung.
Bộ Phương sửng sốt.
Là một Bạch Hồ trắng noãn, Cửu Vĩ Bạch Hồ, bộ lông mượt không dính một hạt bụi, phát ra ánh sáng óng ánh lờ mờ màu trắng.
- Hả? Tiểu Hồ à?
Bộ Phương có chút ngạc nhiên.
Ánh mắt thu hẹp lại, nhìn chằm chằm vào thân ảnh trước mặt.
Tiểu Hồ?
Không đúng… Không phải là Tiểu Hồ.
Tiểu Hồ mới trưởng thành chỉ có ba cái đuôi thôi, hiện tại làm sao có tới tận chín cái đuôi xòe ra như vậy được?
Hơn nữa, khí thế này.
Dường như không hề giống người thường.
Hư không xung quanh Tiểu Hồ đều nứt toạc, trong ánh mắt tràn ra Pháp Tắc Chi Lực.
Nếu không phải Tiểu Hồ, Tiểu Bạch Hồ trước mặt này là ai?
Bộ Phương rơi vào trầm ngâm.
Mà Tiểu Bạch Hồ kia còn tiến đến bên cạnh người Bộ Phương, lông đầu mềm mại, cọ cọ vào hai má Bộ Phương.
- Thật sự là ngươi sao? Tiểu Hồ!
Cảm giác quen thuộc này làm khóe miệng Bộ Phương cong lên, có chút vui vẻ nói.
Tiểu Hồ nhếch miệng, giống như một vị tuyệt thế mỹ nữ, lộ ra nụ cười như có thể làm khuynh quốc khuynh thành.
Vô cùng mê hoặc.
Tiểu Hồ vươn đầu lưỡi, liếm liếm mặt Bộ Phương.
Nó vậy mà lại không nhìn thấy uy thế của Hoàng Phi.
Bộ Phương nhẹ nhàng dụi đầu Tiểu Hồ.
Tiểu Hồ lẽ ra đang ở chỗ của Cẩu gia mới đúng.
Giờ phút này tự nhiên lại xuất hiện trước mặt hắn.
Chẳng nhẽ Cẩu gia đến đây rồi?
Nhớ tới Cẩu gia mập ú, trong lòng Bộ Phương có chút xúc động.
Lâu rồi chưa được gặp Cẩu gia.
Vẫn có chút hoài niệm.
Cẩu gia chắc chắn cũng nhớ hắn, à, nhớ món Túy Bài Cốt của hắn...
Nếu Tiểu Hồ ở đây, vậy Cẩu gia...
Bộ Phương ngẩng đầu, liếc nhìn bốn phía xung quanh, nhìn khắp hư không nhưng căn bản không nhìn thấy Cẩu gia đâu.
Hả?
Bộ Phương nhíu mày, chẳng nhẽ Cẩu gia không xuất hiện.
- Ăn...
Ngay lúc Bộ Phương đang liếc nhìn bốn phía xung quanh.
Giọng nói dịu dàng của một tiểu cô nương vang vọng lên.
Tuy chỉ nói một từ, nhưng cũng đủ khiến Bộ Phương vô cùng ngạc nhiên.
Vậy mà Tiểu Hồ có thể nói được.
Nhìn thấy Tiểu Bạch Hồ màu trắng trước mặt, Bộ Phương kinh ngạc tột bậc.
Tiểu Bạch Hồ nheo mắt, lại lần nữa cọ vào mặt Bộ Phương.
Trên trời cao.
Hoàng Phi nhìn thấy Bộ Phương ở dưới uy thế của nàng, lại xuất hiện thêm một con hồ ly...
Khiến mặt mày nàng trở nên xanh mét.
Đầu bếp này, đúng là không coi Hoàng Phi nàng ra gì.
Rầm rầm...
Thiên Phượng Linh lần nữa trôi nổi trong tay nàng.
Tạo ra tiếng động vang vọng.
Thiên Phượng Linh chậm rãi xoay tròn, cây trâm màu vàng nhọn hoắc bung ra.
Ngón tay búng ra.
Ngay phía trên Thiên Phượng Linh một chút.
Lập tức có một Hỏa Vũ từ phi ra từ Thiên Phượng Linh, như hóa thành sao băng, vụt tới chỗ của Bộ Phương.
Muốn giết chết Bộ Phương ngay lập tức!
Các gia chủ thế gia ở xung quanh đều ngao ngán thở dài.
Cứ tưởng có vị cứu tinh xuất hiện bên cạnh Bộ Phương, hóa ra lại là một con… hồ ly, làm sao có thể đấu lại được Thần Hoàng đang cầm Thiên Phương Linh trong tay đây?
Trận đấu này, không gì có thể trì hoãn được nữa rồi.
Nhưng mà.
Có người để ý thấy sắc mặt của gia chủ Mặc gia vô cùng sửng sốt.
Xa xa.
Gia chủ Mặc gia Mặc Pháo đang lơ lửng trên không, trừng to mắt, toàn thân giống như đang run rẩy dữ dội.
Hắn ta sởn gai óc, đầu không ngừng quay ra ra bốn phương tám hướng.
Giống như đang tìm cái gì.
- Con… con hồ ly xuất hiện ở chỗ kia, con Hắc Cẩu đó… chỉ sợ ở không xa!
Mắt Mặc Pháo trừng lớn.
Hít sâu một hơi.
Trong đầu hiện ra hình ảnh ở di tích Thiên Thần Thượng Cổ.
Con hồ ly và Hắc Cẩu kia, bị một đám Thần Vương vây quanh, thậm chí… đến cả Thượng Đẳng Thần Vương cũng bị đùa giỡn đến mức đầu óc choáng váng.
Hắn ta thực sự không ngờ, con hồ ly này lại xuất hiện ở đây!
Hoàng Phi dùng uy thế của Thiên Phượng Linh, khiến cho hư không bị vây kín.
Nàng muốn một chiêu giết chết Bộ Phương.
Nàng muốn nhân cơ hội này ra một chiêu, giết chết tâm ma của Đế Tử.
Bộ Phương cùng Đế Tử không phải đã cá cược rồi sao?
Cho dù Đế Tử có thua, chỉ cần Bộ Phương bị giết thì tâm ma tự nhiên sẽ biến mất.
Bởi vì nhân quả của Bộ Phương và Đế Tử tan biến rồi...
Rầm rầm rầm!
Hư không nứt ra từng tấc.
Nhiệt độ bắt đầu nóng lên tràn ra khắp nơi.
Trên mặt đất.
Tước vũ bào trên người Bộ Phương bay phấp phới.
Bộ lông trắng trên người Tiểu Hồ cũng bay lên phiêu đãng.
Dường như cảm nhận được vị trí.
Tiểu Hồ nhảy dựng lên trước người Bộ Phương.
Dừng ở trên mặt đất.
Chín cái đuôi tản ra, nó cắn răng chịu đựng.
Bộ lông trên người nó nổ tung, cảm nhận được mối nguy to lớn không gì sánh bằng.
Tiểu Hồ cắn răng chịu đựng, trong mắt toát ra vẻ hung dữ.
Ngay sau đó, nó hé miệng.
Phát ra tiếng rít.
Tiếng rít xé rách màn trời, rung động khắp nơi...
Bộ lông màu trắng của Tiểu Hồ biến hóa, đột nhiên chuyển thành màu máu.
Chín cái đuôi nổ tung.
Trong miệng Tiểu Hồ lộ ra viên thịt bò màu vàng.
Rầm ầm ầm!
Bộ lông Tiểu Hồ nhuốm màu máu.
Trên đỉnh đầu, Pháp Tắc Chi Lực cuộn trào mãnh liệt.
Sau đó, viên thịt bò màu vàng trong miệng phụt ra...
Hóa thành một đạo lưu quang, phi thẳng về phía Thiên Phương Linh đang ở trên trời.
Công kích đáng sợ… Nháy mắt đã va chạm vào nhau!
Nhưng mọi người không ai nhìn rõ được là đang có chuyện gì xảy ra...
Một con hồ ly bình thường sao có thể ngăn lại được uy thế của Thiên Phượng Linh.
Hoàng Phi không hề cố kỵ mà cười lên...
- Con hồ ly không biết lượng sức mình này… Lát nữa nhất định sẽ cạo lông ngươi làm xiêm y.
Hoàng Phi lạnh lùng nói.
Nhưng mà...
Sắc mặt của gia chủ Mặc gia Mặc Pháo lúc này lại biến đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận