Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1583: Một cọng lông chó (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đồng tử Đồng Vô Địch bỗng nhiên co rụt lại, cảm giác toàn thân mình đang có một luồng áp lực bao trùm, rét run.
Trong mắt hắn, móng vuốt con chó kia như che khuất cả bầu trời, không ngừng phóng đại hướng về phía hắn.
Bên cạnh hắn, bốn vị thành chủ vốn đã vô cùng căng thẳng. Đối mặt với con chó này, bọn họ không dám chủ quan dù chỉ là một chút.
Thân là thành chủ, bọn họ hiểu rõ sự khủng bố của con chó này. Phải biết, con chó này đã nuốt Thiên Đạo của Tiên Trù giới và để lại một lỗ hổng lớn.
Rầm rầm rầm!
Trên thân thể bốn vị thành chủ toát lên khí tức vô cùng đáng sợ như muốn xé nát hư không. Toàn bộ tầng thứ nhất dường như cũng có thể cảm nhận đước khí tức khủng bố này mà liên tục run rẩy.
Đồng Vô Địch cảm thấy hô hấp của mình như bị đình trệ.
Bọn họ chính là thành chủ Tiên Thành, đối mặt với con chó kia bốn vị thành chủ hét lớn. Luồng năng lượng lớn trùng kích với một trảo của con chó kia, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Ánh mắt Phong thành chủ sáng rực, trên khuôn mặt nghiêm túc lạnh lùng lộ ra vẻ cuồng nhiệt. Thái đao trong tay huy động, toàn bộ không gian như bị đao quang bao phủ. Chém về phía con chó kia.
Ầm ầm!
Âm thanh vang vọng không dứt, va chạm kịch liệt vào nhau.
- Đao pháp giết chó! Chém!
Đao quang như rồng, theo tiếng quát lớn kia mà như có linh tính tụ tập lại, hóa thành một thanh trảm đao lớn.
Toàn bộ Tiên Thành thời khắc này tràn ngập nguy hiểm.
Mộng Kỳ thành chủ mặc trên người một bộ trường bào, tiên khí lượn lờ. Cả người đột nhiên bay lên giữa hư không, kết ấn trong tay và trường bào tiên khí đột nhiên biến lớn lên, như bao phủ toàn bộ Tiên Thành khiến cho không khí đang ngập tràn sự nguy hiểm trở nên vững chắc hơn.
Từ đại thành chủ đấu với con chó đen kia!
Ngay lúc này đôi mắt Đồng Vô Địch nóng rực, cảnh tượng này đúng là khó gặp mà.
Bốn vị thành chủ toàn lực xuất thủ, cũng không biết là chuyện từ bao giờ rồi.
Ngưu thành chủ ngón tay xếp thành hình hoa lan cũng ra tay. Trong nháy mắt, bay lên đánh về phía Cẩu Gia.
Rầm rầm rầm!
Ánh sáng chói mắt phóng ra.
Không biết bao lâu rồi trận chiến vẫn tiếp tục.
Đồng Vô Địch trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía xa. Chỗ ấy, hư không không ngừng vỡ nát, những phòng ốc xung quanh quán ăn nhỏ kia đã đổ sụp.
Phong thành chủ nắm lấy thái đao, thở dốc kịch liệt, trong đôi mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
Ngưu thành chủ một tay cầm nồi đen lớn, một tay niết hình hoa lan.
Lục thành chủ tay cầm chắc bát sắt màu đen, ánh mắt ôn hòa.
Tay chó khủng bố biến mất, ba vị thành chủ hợp lực đã khiến nó yếu đi.
- Con chó này… thương thế quả nhiên vẫn chưa khép lại, cũng chỉ có chút trình độ này thôi à?
Phong thành chủ nắm lấy thái đao, lồng ngực lên xuống, đôi mắt như sáng lên.
Ở phía xa, Cẩu Gia nên bước chân mèo, chậm rãi rảo bước trong không trung.
Ánh mắt Phong thành chủ co rụt lại, sau đó chém một đao xuống.
Đao chém ra, người đột nhiên biến mất như nhập thể cùng với đao, chém ngang qua.
Cẩu Gia không hề tránh né mà đối mặt với một đao kia, cứng rắn nâng tay chó, vỗ tới, muốn dùng tay chó để chặn đao.
Xoẹt một tiếng!
Tay chó và một đao kia đụng nhau. Không có tiếng nổ kinh thiên động địa, không có chuyện Phong thành chủ sợ hãi bắn bay người ra. Mà một đao kia đã chém thân thể Cẩu Gia thành hai nửa.
- Hả?
Ánh mắt Phong thành chu co rụt lại.
Khi thái đao này chém tới Cẩu Gia, cả người Phong thành chủ đều vô cùng hưng phấn. Nhưng chỉ được đúng một giây, hắn đã cảm giác có gì đó không đúng.
Con chó này không thể nào mà yếu như vậy được!
Đôi mắt như bắn ra ánh sáng, Phong thành chủ chợt quát một tiếng. Nhưng không có máu tươi bắn tung tóe, không có năng lượng bị rút kiệt.
Cẩu Gia bị chém đôi nhưng cũng chỉ bành một tiếng khói trắng cuồn cuộn hóa thành một sợi lông chó nhẹ nhàng bay trên không trung.
- Lông chó?
Ánh mắt bốn vị thành chủ đều co rụt. Làm sao chỉ có thể là một sợi lông chó?
Phong thành chủ trừng muốn rách cả mắt. Đao pháp giết chó của hắn chẳng lẽ chỉ chém đứt được một sợi lông?
Lông chó biến mất, cửa quán ăn cũng đóng lại. Sau đó một trận gió thổi qua, tất cả đều trở nên yên lặng cực điểm đến vô cùng đáng sợ.
Toàn thân Đồng Vô Địch đều cứng đờ, con mẹ nó thế nào mà lại là một sợi lông chó?
Không thể nào… rõ ràng chính là con chó kia mà!
Chắc chắn đó là thực thể, không thể nào chỉ là một sợi lông chó!
- Bị chơi đùa rồi… Con chó đen này cực kỳ khủng bố, chỉ một sợi lông chó thôi cũng khiến chúng ta phải thi triển không ít phương thức ra.
Lục thành chủ luôn trầm mặc cuối cùng cũng mở miệng, giọng nói có vẻ nghiêm trọng.
Bị chơi đùa rồi?
Chắc chắn là như thế… con chó kia thế mà chỉ dùng một sợi lông chó để đối phó với bọn hắn. Hoàn toàn không cho bọn hắn vào mắt.
- Con chó kia đâu! Ra đây!
Phong thành chủ tức giận không kiềm chế được, phát hiện mình chỉ bị đùa bỡn. Cái loại cảm giác này khiến hắn giận đến run người.
Nhìn cửa quán ăn vẫn đóng chặt, Phong thành chủ quát một tiếng rồi một đao chém xuống, chắc chắn con chó kia đang ở trong nhà hàng.
Ầm ầm!
Một sức mạnh đáng sợ đột nhiên bắn ra đánh vào trên người Phong thành chủ, khiến cho hắn bắn ngược ra ngoài, phun ra một ngụm máu.
Mộng Kỳ thành chủ, Ngưu thành chủ đều co rụt mắt lại, không thể tin nổi nhìn về phía quán ăn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận