Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2210: Đánh ngươi... Chỉ cần một nửa giọt nước thần lực là đủ (2)

Notice: Undefined offset: 222
Vụt...
Tấm màn rung động một trận.
Bộ Phương đã bước qua cửa ra vào.
...
Bàn tay thon dài trắng nõn vỗ vào vai Tiểu U.
Mà vào lúc này, vẻ mặt Tiểu U tràn đầy đấu tranh, Trớ Chú Chi Xà đang nôn Tín Tử, vô cùng dữ tợn và tà ác.
Bàn tay Bộ Phương vỗ vào vai Tiểu U, Trớ Chú Chi Xà lập tức gào lên một tiếng.
Tiếng gầm gừ trong im lặng như đang tác dụng lên tinh thần lực trên người khiến cho người ta có chút hoảng hốt.
Tuy nhiên, ánh mắt Bộ Phương vẫn trấn tĩnh, không bị ảnh hưởng chút nào.
Chắc có lẽ tinh thần hải là nơi mạnh nhất của Bộ Phương.
Mặc dù thần niệm của Bộ Phương không mạnh, nhưng tinh thần hải của hắn mạnh.
Căn bản hắn không sợ công kích bằng tinh thần của trớ chú Chi Xà.
Hắn vỗ nhẹ lên vai Tiểu U.
Xúc cảm mềm mại khiến lông mày Bộ Phương lập tức chớp chớp.
Tiểu U nghiêng đầu lại nhìn Bộ Phương, vẻ mặt nàng đầy chật vật.
Nhìn bộ dạng của Tiểu U lúc này, Bộ Phương đã biết vừa xảy ra chuyện gì.
Không nghi ngờ gì nữa.
Thế mà lời nguyền trong cơ thể Tiểu U lại bạo phá.
Rõ ràng Trớ Chú đã bị món ăn Trù Thần áp chế xuống, hoàn toàn dung hợp với Tiểu U. Nhưng không ngờ rằng bây giờ nó lại bộc phát, hơn nữa lần bộc phát này còn vô cùng không bình thường.
Dường như muốn chiếm lấy cơ thể của Tiểu U.
Chuyện này khiến cho Bộ Phương không thể dễ dàng bỏ qua.
- Không có việc gì, có ta ở đây rồi.
Bộ Phương nhìn Tiểu U, nhàn nhạt nói.
Giọng nói tựa như có tác dụng xoa dịu, trấn an, khiến cho tâm trạng đang xao động của Tiểu U dần dần bình tĩnh lại.
Trớ chú Chi Xà rít gào càng thêm kịch liệt.
Minh Khôi lão tổ đứng từ xa xoay người lại, tiếng cười to vang vọng không dứt.
- Ngươi không ngăn được đâu... Lời nguyền của nàng đã không thể bị ức chế được nữa rồi. Nó chắc chắn sẽ hoàn toàn bùng phát, ngươi không ngăn nó lại được đâu...
Minh Khôi lão tổ cười lớn rồi nói.
Đương nhiên, trong tiếng cười đó còn tràn ngập sự vui sướng.
Một khi Trớ Chú trong người Tiểu U hoàn toàn bùng nổ, nàng sẽ phải bộc phát sức mạnh to lớn để trấn áp Trớ Chú Chi Khu đó xuống... Luyện chế thành khôi lỗi, chắc chắn sẽ đạt tới chí cao vô thượng.
Thậm chí có thể giúp nàng xông vào được cảnh giới đó.
- Không được làm gián đoạn quá trình sáng tạo nghệ thuật của ta!
Minh Khôi lão tổ thu hồi nụ cười, ánh mắt nàng lạnh băng mà nhìn Bộ Phương.
Mặc dù nàng biết Bộ Phương là người thừa kế theo như lời Kiếm Ma lão tổ nói, nhưng như vậy thì sao?
Một người thừa kế chưa trưởng thành mà so sánh với Trớ Chú Chi Khu thì bé nhỏ vô cùng, không đáng để nói...
Năm ngón tay của Minh Khôi lão tổ run run.
Ngay sau đó.
Địa Minh Khôi phía sau nàng cầm chiếc đại chùy lên, đôi mắt cơ giới lóe ra rồi lao vùn vụt về phía Bộ Phương.
Phần phật...
Đè ép cả không trung.
Đột nhiên có một chùy vung mạnh từ Thiên Khung Chi Thượng xuống.
Bùm!
Khí tức trên người Tiểu U một lần nữa bộc phát trở lại.
Dường như là do cảm ứng được sát ý của Địa Minh Khôi.
Khóe miệng Bộ Phương co rụt lại.
Hắn chạy nhanh tới vỗ vai Tiểu U.
- Bình tĩnh, bình tĩnh... Không có việc gì, không có việc gì, có ta ở đây.
Bộ Phương nói.
Trấn an như vậy mới có thể khiến cho tâm trạng của Tiểu U đang xao động một lần nữa bình ổn trở lại.
Bùm!
Một chùy chợt nện xuống.
Ngay lúc Bộ Phương chuẩn bị sử dụng bản lĩnh.
Động tác hắn hơi chậm lại, nhìn về phía xa.
Ở đó...
Một đạo long tức của Xích Viêm phun ra.
Trong nháy mắt lập tức nuốt trọn Địa Minh Khôi.
Mà thân hình Địa Minh Khôi từ trên Thiên Khung Chi Thượng rơi độp xuống, mạnh mẽ nện xuống mặt đất.
Nhưng long tức vẫn chưa dừng lại, ấn Địa Minh Khôi lên trên mặt đất mà đốt cháy không ngừng...
Nhiệt độ nóng hầm hập khiến cho cả mặt đất gần như biến dạng.
Huyết Chúc Long chạy tới.
Trên đỉnh đầu Huyết Chúc Long, Hoàng Tuyền Đại Thánh đang ngồi xếp bằng, đã quay trở lại sau khi được uống rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cực phẩm.
Trên đỉnh đầu của hắn ta phát ra tiếng sột soạt, mọc dài ra một tấc.
Lúc này, hắn đang nhếch miệng cười với Bộ Phương từ trên Thiên Khung Chi Thượng.
- Hoàng Tuyền Đại Thánh ta… Đã trở về rồi!
Chỉ là lời của hắn vừa mới nói ra.
Một đạo kiếm mang đột nhiên bắn tới.
Cằm Kiếm Ma lão tổ buông xuống hóa thành Kiếm Khôi, dưới sự khống chế của Minh Khôi lão tổ mà chém giết về phía Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Nhất Kiếm Kình Thiên!
Hai mắt Hoàng Tuyền Đại Thánh lập tức trừng lớn.
Không ngờ Minh Khôi lão tổ cũng ở đây. Rốt cuộc khoảng thời gian hắn ta biến mất đã có chuyện gì xảy ra vậy?
Còn có...
Hình như Kiếm Ma này… đã chết rồi hả?
Lại còn bị Minh Khôi lão tổ luyện thành khôi lỗi?
Hắn vừa mới ngất đi một lúc thôi mà, sao... Thế giới lại xảy ra nhiều biến hóa lớn như vậy?
Tuy nhiên, giờ phút này, Hoàng Tuyền Đại thánh cũng cảm thấy rất khí phách .
Hắn gào lên một tiếng thật lớn rồi lại lao vào đánh nhau với Kiếm Khôi một lần nữa.
Hơi thở của Huyết Chúc Long dâng lên không ngừng.
Tuy nhiên, con ngươi của Huyết Chúc Long đột nhiên co rụt lại.
Con rối bị nó ấn chặt trên mặt đất đột nhiên đứng dậy.
Đại chuỳ bay lơ lửng trước người nàng lại có thể hấp thụ hết toàn bộ khí tức của nó...
Huyết Chúc Long dừng lại.
Hơi thở thu liễm lại, trong hai hốc mũi tản ra nhiệt khí, dường như nó cảm thấy hơi khó hiểu.
Mà Địa Minh Khôi nhìn Huyết Chúc Long, phía trên đại chuỳ chợt lóe ra ánh sáng chói chang.
Ngay sau đó, long tức lại có thể dâng ngược trở lại.
Bùm một tiếng.
Đánh Huyết Chúc Long từ trên không trung xuống dưới!
Vụt...
Thân hình di chuyển giống như thuấn di.
Địa Minh Khôi giơ đại chùy lên, thân hình lập tức biến mất.
Khi xuất hiện lần nữa thì đã đứng trước người Huyết Chúc Long rồi.
Một chùy nện xuống bụng Huyết Chúc Long.
Huyết Chúc Long lập tức tru lên thảm thiết.
Thân rồng khổng lồ bị đập nát rồi bị đánh bay ra ngoài...
Ngã trên mặt đất, thở hổn hển, kêu rên thảm thiết.
Bùm!
Địa Minh Khôi lần thứ hai giẫm chân đạp lên mặt đất.
Mặt đất sụp đổ.
Nàng vung đại chùy, phóng lên cao.
Lần này, không ai có thể ngăn trở nàng, nàng lập tức đập đại chùy về phía Bộ Phương...
Bàn tay Bộ Phương đặt lên người Tiểu U.
Sắc mặt hắn lạnh nhạt mà giương mắt nhìn.
Trong tinh thần hải.
Tứ đại khí linh đều trợn mắt há hốc mồm.
Bộ Phương không đau lòng chút nào, một lần nữa bóp nát một giọt nước thần lực .
Giọt nước thần lực bốc hơi.
Ánh sáng màu vàng rực rỡ dâng trào lên.
Một nửa tràn vào trong cơ thể Tiểu U, một nửa còn lại thì tập trung vào trong cơ thể Bộ Phương...
Ánh mắt Bộ Phương nhàn nhạt nhìn về phía Minh Khôi lão tổ ở nơi xa.
- Ngươi ngàn vạn lần không nên để cho Tiểu U bùng nổ Trớ Chú…
Bộ Phương nhẹ nhàng phun một ngụm hơi thở mang theo ánh vàng ra, vẻ mặt hắn không cảm xúc mà nói.
- Đánh ngươi... Chỉ cần một nửa giọt nước thần lực là đủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận