Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 498: Hương cua vừa lan tỏa, toàn trường nổ lò!

Mùi hương thật nhạt!
Kết quả này khiến tất cả mọi người hơi ngoài ý muốn. Mùi hương ngào ngạt lúc trước khiến không ít người muốn ăn, chợt đột nhiên biến mất, khiến không ít người không kịp thích ứng.
Trọng tài dưới lôi đài rơi lệ đầy mặt, hắn cảm thấy Bộ Phương nhất định ghen tị với vẻ ngoài đẹp trai của hắn nên mới luôn nhằm vào hắn.
Vì sao lại gây sự vào lúc hắn làm trọng tài? Mùi hôi, mùi thơm luân phiên. Trọng tài trưởng này vừa lên sân khấu, người này liền chịu cúi đầu rồi? Ngươi có giỏi thì đừng cúi đầu, tiếp tục gây chuyện a!
Tuy trong lòng trọng tài trưởng cảm thấy hơi không thích hợp nhưng ngửi mùi hương thản nhiên trong không khí, sợi dây buộc chặt trong lòng cũng nới lỏng. Chỉ cần tiểu tử kia không gây sự, hết thảy đều không sao.
Nhóm luyện đan sư nhẹ nhàng thở ra, nhìn Bộ Phương an tĩnh đặt tay lên lồng hấp, đợi món ăn hấp chín, đều yên tâm không ít. Lần này hẳn có thể an tâm luyện đan rồi.
Không có náo nhiệt để xem, trong lòng khán giả hơi đáng tiếc. bọn họ đều là người xem chuyện bao đồng, hy vọng cỡ nào được nhìn thấy tập thể nổ lò.
Đáng tiếc… Bộ Phương cúi đầu rồi.
Dù sao cũng là trọng tài trưởng, người ta quả thật rất ghê gớm.
Đã không có ảnh hưởng của Bộ Phương, nhóm luyện đan sư hết sức chăm chút bắt đầu luyện chế đan dược.
Phía trên lôi đài nhất thời có mùi đan bay bổng…
Cảnh tượng kế tiếp là thời gian buổi diễn của luyện đan sư!
Rầm rầm!
Đan hỏa thổi quét qua, giống như hóa thành một hỏa xà phun ra nuốt vào đan khí, cuộn tròn, sóng nhiệt cuồn cuộn, phi thường huyễn khốc.
Đây là luyện đan sư của Thiên Diệu Thành thi triển kỹ thuật khống chế lửa, dẫn tới toàn trường kinh hô.
Tâm thần Trương sư huynh của Thiên Đan Thành cũng dâng trào, một trận quát lớn, sau đó đan hỏa của hắn giống như hóa thành từng lôi đình trút xuống từ trên vòm trời, ầm ầm đập xuống, nện lên hư không, không ngừng dung hợp lên nước thuốc.
Két két két…
Lôi hồ trong nước thuốc chớp động, giống như có con rắn nhỏ tán loạn, phi thường huyễn khốc!
- Oa! Là Thiên Lôi Thối Đan Thuật của Đan Tháp Thiên Đan Thành!
- Thuật luyện đan Xà Hỏa của Thiên Diệu Thành cũng thật ngầu!
- Không hỗ là nhóm luyện đan sư thiên tài, đây mới là luyện đan chân chính! Quá lợi hại rồi!
…….
Khán giả dưới lôi đài lúc này bị luyện đan thuật huyễn khốc trên lôi đài hấp dẫn, phát ra tiếng kinh hô. Nhưng bởi vì Bộ Phương ngoan ngoãn lại, cho nên khán giả đều cảm thấy không thú vị, xem náo nhiệt cũng tản đi không ít.
Có người rời khỏi lôi đài số năm, đi lôi đài khác, ủng hồ thần tượng luyện đan trong lòng bọn họ. Đây mới là hiện tượng bình thường, một đầu bếp sao có thể so sánh với luyện đan sư?
Một khi luyện đan sư chân chính ra tay, đầu bếp này hoàn toàn chỉ bị nghiền áp!
Dị trạng hai lần là bởi vì luyện đan sư không quen thuộc Bộ Phương, bị mùi hương và mùi thối phát ra đột ngột khiến tinh thần hỗn loạn, dẫn đến nổ lò. Bộ Phương hiện giờ đã không có thủ đoạn này, trở nên thất sủng trong mắt quần chúng.
Nhưng kỳ thật không ít người vẫn còn chờ mong, chờ mong bùng nổ của Bộ Phương, giống như trọng tài bị chơi hai lần kia. Hắn lúc này mở to mắt nhìn vào lôi đài, nhìn chằm chằm Bộ Phương trên lôi đài. Hắn cảm thấy Bộ Phương khẳng định còn có kinh hỉ. Bỗng nhiên, hắn kích động, lỗ chân lông cả người đều mở ra. Bởi vì hắn phát hiện Bộ Phương động rồi. Bộ Phương đứng tại chỗ, nhắm mắt dưỡng thần đã động rồi!
Bộ Phương không biết khi nào đã mở mắt, hắn đặt bàn tay lên lồng hấp, rồi đột nhiên khởi động chân khí nồng đậm. Chân khí này dũng mãnh tiến vào lồng hấp, giống như nổi lên một cơn lốc xoáy không ngừng xoay tròn bên trong.
- Động rồi! Động rồi a!
- Chẳng lẽ muốn gây sự rồi sao? Thật chờ mong!
- Lại là lúc chứng kiến kỳ tích, lúc này sẽ có người nổ lò sao?
…….
Theo động tác của Bộ Phương, khán giả đều hưng phấn, không ít người đều vươn cổ, nhìn về phía Bộ Phương.
Bọn họ mơ hồ cảm thấy Bộ Phương khẳng định lại muốn gây sự.
Lại có náo nhiệt có thể xem rồi!
Nhưng cùng lúc đó, nhóm luyện đan sư đã bắt đầu tiến vào thời kỳ luyện đan, chuẩn bị bắt đầu ngưng kết đan dược.
Ý niệm của bọn họ chìm vào trong lò đan, nước thuốc quay cuồng trong lò đan, bị tinh thần khống chế, không ngừng gắn kết.
Một bộ dáng tròn vo mơ hồ dần hiện lên.
Đan dược của bọn họ sắp ra lò.
Trọng tài trưởng tự nhiên cũng phát hiện động tác của Bộ Phương, trong lòng thật bình tĩnh.
Nhóm luyện đan sư sắp ngưng kết xong đan dược, trong thời điểm mấu chốt, tiểu tử này còn có thể gây sự gì?
Món ăn này hắn làm lâu như vậy, không có mùi thơm lan tỏa, cũng không có mùi thối khuếch tán. Hẳn không thể ảnh hưởng đến người khác. Trừ phi người này thật muốn lên trời! Nếu không hết thảy đều đã định sẵn!
Trong lòng trọng tài trưởng cười lạnh, nếu trong đám luyện đan sư lần này có mười người hoàn thành, cho dù món ăn Bộ Phương ngon thế nào, hắn cũng sẽ không cho phép Bộ Phương thông qua. Sớm loại tên này, trong lòng hắn mới an tâm. Người khác dự thi kỹ thật, người này dự thi tim đập!
Lấy ra lồng hấp trong Huyền Vũ Oa. Nước ngập nồi đều bốc hơi sạch sẽ. Mùi thịt cua xen kẽ hơi nước, đáy nồi cũng đỏ ửng.
Ở phía sau, Bộ Phương nhẹ nhàng cong ngón tay, mở ra lồng hấp.
Sắp mở nắp rồi sao?
Tất cả mọi người hưng phấn vô cùng, trừng mắt nhìn vị trí lồng hấp kia.
Tuy trọng tài trưởng ngoài miệng nói bình tĩnh nhưng trong lòng vẫn hơi khẩn trương. Sau khi nuốt một ngụm nước miếng, trọng tài trưởng mới nhìn chằm chằm lồng hấp trong tay Bộ Phương.
Xuy…
Một trận sóng khí mãnh liệt trào dâng, nắp lồng hấp được mở ra, nhất thời hơi nóng đầy sương mù khuếch tán, tràn ngập vị trí của Bộ Phương, mơ hồ tầm mắt của mọi người.
Người xem phía dưới ngửi mạnh nhưng không ngủi được mùi hương gì.
Sao lại thế này?
Vì sao không có mùi gì…
Tất cả mọi người chợt lạnh trong lòng, chẳng lẽ món ăn này của Bộ phương… thật sự chỉ là một món ăn bình thường sao? Không có mùi hương ngào ngạt, làm sao có thể thắng luyện đan sư này?
Đặt lồng hấp lên bàn, nhiệt khí tán đi, lộ ra món ăn trong lồng hấp.
Đó là một con cua lớn đỏ rực được hấp chín.
Tuy con cua đã không còn tám chân, nhưng càng lớn vẫn còn giữ lại.
Trên vỏ cua đỏ rực, có hơi nước trong suốt bám lên, trông thật mị lực và đáng yêu.
Mùi hương tuy rằng không nồng nhưng mọi người thấy con cua kia cũng muốn ăn.
Thoạt nhìn thật ngon!
- Tiểu tử này xem ra lần này thật không định gây sự…
Trọng tài trưởng cũng bị con cua này kinh diễm, nhưng nghĩ đến Bộ Phương không gây sự, trong lòng vẫn vui vẻ.
Vù…
Phía trên lôi đài, dao động kỳ lạ khuếch tán, lập tức có người ngưng kết thành đan dược.
Hơn nữa có thể khiến không gian dao động, đan dược này hẳn không phải đan dược bình thường, chẳng lẽ có người sắp luyện chế thành linh đan?
Ánh mắt của khán giả bị nhóm luyện đan sư hấp dẫn.
Dù sao ngưng kết ra linh đan chính là trường hợp hiếm thấy. Trường hợp này phi thường hấp dẫn không ít người.
Luyện đan sư có thể luyện chế linh đan chỉ có thể là luyện đan sư vân cấp nghiêm túc của Đan Tháp.
Luyện đan sư nhất vân có thể luyện chế linh đan nhất văn, luyện đan sư nhị văn có thể luyện chế linh đan nhị tam văn, luyện đan sư tam văn có thể luyện chế linh đan tứ ngũ văn… cứ như thế suy ra.
Luyện đan sư vân cấp luyện chế linh đan, cảnh tượng này nghĩ thôi… cũng đủ kích động.
Dao động càng thêm kịch liệt, vậy mà không chỉ một luyện đan sư đang luyện chế linh đan, chuyện này cần kích thích!
- Trời ơi! Là luyện đan sư thiên tài của Thiên Đan Thành! Đan khí ngưng vân, là linh đan hắn đang luyện chế.
- Ngươi mắt mù sao? Không thấy luyện đan sư của Thiên Đan Thành đang luyện chế linh đan?
- Không biết ai sẽ ngưng đan thành công… đây đối với bọn họ là một trận so đấu!
……..
Khán giả đều kinh hô không thôi, tán thưởng không thôi. So đấu giữa các luyện đan sư thật thông thường, kích thích nhất là ai hoàn thành luyện chế trước, hơn nữa có thể nghiền áp đối phương về phẩm chất đan dược! Giờ phút này, ánh mắt mọi người dường như đều bị hình ảnh ngưng kết linh đan hấp dẫn.
Bộ Phương biến thành không người hỏi thăm. Nhưng, trọng tài bại hại hai lần vẫn nhìn chằm chằm Bộ Phương… oán niệm đã lớn rồi! Bỗng nhiên, trọng tài lại chấn kinh! Bởi vì hắn phát hiện Bộ Phương lại bắt đầu nấu ăn, thúc giục Vạn Thú Viêm, đổ vào nồi sốt tương và thịt cua đã chuẩn bị tốt!
Xuy xuy xuy!
Khi trở đồ ăn, tỏa ra mùi hương ngập toàn cảnh.
Mùi rất thơm, nhưng so với mùi của Hải Lệ Bao kia thì chỉ là náo loạn nhỏ, không hề ảnh hưởng nhóm luyện đan sư.
Mọi người đã xác định, Bộ Phương đã cùng đường, không thể ra vẻ nữa!
Không ít luyện đan sư ngửi mùi hương này, tâm thần không chút dao động, thậm chí cười lạnh.
Dù sao chỉ là một đầu bếp đầu cơ trục lợi… Nhưng chân chính biết Bộ Phương làm gì… chỉ có trọng tài kia!
Cầm nồi lên, sóng nhiệt cuồn cuộn, Bộ Phương lấy ra thịt cua đỏ rực đã được xào còn đang run run, đặt lên cua hấp đỏ rực lấy ra từ trong lòng hấp.
Xuy xuy!
Nhiệt khí tràn ngập cùng một trận tiếng vang.
Bộ Phương thật bình tĩnh, ngón tay cong lên, Long Cốt Thái Đao rơi vào tay hắn, hơi dùng sức, thái đao vung vẫy đao hoa huyễn khốc.
Bộ Phương nhìn chằm chằm cua biển kia, hai ngón tay đè lên mai cua, Long Cốt Thái Đao đâm vào chỗ mở miệng.
Nhất thời… rắng rắc.
Thanh âm thanh thúy dễ nghe cũng không khiến nhiều người chú ý.
Nhưng khi Bộ Phương mở nồi cua, hơi nóng hôi hổi cùng mùi hương nồng đậm lan tràn ra! Mùi hương kia… giống như gió bạo thổi toàn trường!
Trọng tài ngây dại, tất cả người xem cũng ngây dại…
Trên đài thanh đồng chỗ Bộ Phương giống có quang mang sáng chói thẳng hướng chân trời, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt bọn họ.
Món ăn kia… thật con mẹ nón có thể sáng lên!
Bang!
Bang bang!
Bang bang bang!
Trong lòng trọng tài trưởng run lên, sau đó cả người toàn là mồ hôi lạnh!
Phía trên lôi đài, trong nháy mắt, phát ra tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, với tiếng động phẫn nộ đầy ảo não.
Khán giả sợ ngây người!
Toàn trường khiếp sợ, đều hít sâu một ngụm khí lạnh!
Ai con mẹ nó nói Bộ Phương không gây chuyện nữa?
Mùi hương này vừa tỏa ra… toàn trường nổ lò!
----------oOo----------
Bạn cần đăng nhập để bình luận