Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1043: Dựa vào ngươi, tôm tích vàng (1)

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Chúng ta trù đấu đi.
Thời điểm Bộ Phương đập vào vai Yến Vũ, Yến Vũ hoảng sợ đến mức suýt chút nữa trái tim nhảy ra.
Hắn bị cái nam tử với đôi mắt u buồn kia dọa cho quá thảm, tiếp xúc như vậy làm cho toàn thân hắn run rẩy. Bây giờ nhớ tới, vẫn còn chấn động.
Ngẫm lại hắn là đệ nhất đầu bếp trong bảng thiết bia trù, lại bị một người đánh cho thần hồn nát thần tính. Vừa nghĩ tới toàn thân đều phát run.
Quả thực là mất mặt, mặt mũi ném về tận nhà.
Nhưng mà nghiêng đầu sang thì lại bắt gặp khuôn mặt không để lộ cảm xúc gì của Bộ Phương, trong lòng Yến Vũ mới thở phào một hơi.
Giờ khắc này, Yến Vũ đột nhiên cảm thấy Bộ Phương rắm thối này ngược lại cũng rất đáng yêu. Chí ít là đáng yêu hơn cái tên mặt u buồn kia nhiều.
Ánh mắt Yến Vũ hơi hơi thoáng nhìn, nhìn về phía Minh Vương Nhĩ Cáp đang nắm lấy Lạt Điều ra ra vào vào.
Tên kia đúng là thô bỉ, làm cho trong lòng hắn không khỏi oán thầm.
Ánh mắt Sở Trường Sinh làm toàn thân hắn run lên.
Nhớ tới lúc trước chính mình đã dùng khóa Ngọc hàng khóa Sở Trường Sinh lại. Hắn biết Sở Trường Sinh nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.
Hắn muốn chạy trốn, nhưng bây giờ cơ bản không thoát được.
- So tài nấu nướng với ta đi.
Bộ Phương nói ra.
Yến Vũ bị xung quanh nhìn chăm chú, trên trán có mồ hôi không ngừng chảy xuống.
Bây giờ tất cả mọi người đều biết Yến Vũ là một tên phản đồ, là phản đồ phản bội Thao Thiết Cốc, cho nên sắc mặt mọi người nhìn hắn không phải sắc mặt tốt.
Đối với Yến Vũ... rất nhiều người đều kịt mũi coi thường.
Cho tới trước đây, có phải mọi ngươi vẫn không tin phục người đứng đầu bảng thiết bia trù là hắn không.
Trong Thao Thiết Cốc, muốn trở thành đầu bếp cực phẩm, đầu tiên cần phải leo lên bảng thiết bia trù, tiếp theo phải đứng một trong mười vị trí đầu tiên, đồng thời đánh bại từng đầu bếp nhất đẳng mới có cơ hội trở thành đầu bếp cực phẩm.
Trù nghệ của Yến Vũ xác thực là không tệ, trước đây cũng đã từng đánh bại không ít người.
Có thể đánh bại được thì cũng phải có trình độ nhất định, hắn không giống Bộ Phương là một đường trù tranh đấu qua, mà chính là tỷ thí phổ thông bình thường.
Có người, giống bọn người Văn Nhân Thượng, vốn dĩ không nghiêm túc tỷ thí trù nghệ.
Bọn người Mộc Chanh cũng không có khát vọng gì, lúc tỷ thí cũng không có xuất ra thức ăn cầm tay.
Cho nên bại bởi Yến Vũ, cũng là rất bình thường.
- Dựa vào cái gì mà muốn ta đấu với ngươi?
Tròng mắt Yến Vũ chuyển động, sau cùng trở lại nhìn thẳng Bộ Phương.
Mạng hắn còn chưa chắc giữ được, còn tâm tình trù đấu với ngươi?
Hiện tại hắn quan tâm là Sở Trường Sinh sẽ xử trí hắn thế nào, không biết Sở Trường Sinh tính ra sao.
Ánh mắt Sở Trường Sinh lạnh lẽo, chắp tay nhàn nhạt nhìn Yến Vũ.
Tiểu tử này dám dùng khóa Ngọc Hằng khóa hắn, sấm sét đánh trúng hắn làm tê liệt thân thể, làm hiện tại hắn đang muốn phun lửa giận ra.
Hắn là Sở Trường Sinh, là đại trưởng lão của Thao Thiết Cốc, hiện tại cũng là một vị cường giả đại năng.
Thân là cường giả thì cũng có kiêu ngạo của cường giả, hắn không thể chịu đựng được bị một cái người thực lực yếu hơn mình rất nhiều sỉ nhục.
Bước ra một bước.
Thân hình Sở Trường Sinh xuất hiện bên cạnh Yến Vũ, tràn ngập cảm giác áp bách.
Ánh mắt Yến Vũ co rụt lại, không nói hai lời liền xoay người rời đi.
Trên mặt hắn tràn đầy vẻ sợ hãi.
Thế nhưng hắn đâu phải đối thủ của Sở Trường Sinh, làm sao có thể đào tẩu trước mặt Sở Trường Sinh được.
Bàn tay lớn của Sở Trường Sinh vồ một cái, năng lượng hội tụ, giống như gông xiềng đập cả người Yến Vũ trên mặt đất.
Thân hình Yến Vũ oanh một tiếng đập xuống đất, mặt đất lõm xuống dưới, có khe hẹp rạn nứt ra.
Miệng Yến Vũ ho ra máu, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, hắn lớn tiếng cầu xin tha thứ, hắn chưa muốn chết.
Ánh mắt Sở Trường Sinh vô cùng lạnh lẽo, bỗng nhiên hắn liếc nhìn Bộ Phương một chút, đôi mắt khẽ híp lại.
Về sau nhếch miệng lên.
- Ngươi không phải là muốn mạng sống sao? Có thể... chỉ cần ngươi trù đấu với ông chủ Bộ, nếu ngươi thắng ta sẽ thả ngươi về Thánh Địa Ngọc Hằng, nếu như ngươi thua... vậy thì ngươi chết đi!
Sở Trường Sinh nói ra.
Lời nói của hắn vô cùng lạnh lẽo, nhưng rơi vào tai Yến Vũ lại là cọng cỏ cứu mạng.
- Ta đấu! Ta đấu! Ta sẽ trù đấu với hắn!
Trong mắt Yến Vũ tỏ ra vẻ hưng phấn, hắn không nghĩ tới Sở Trường Sinh lại như vậy.
Sở Trường Sinh hẳn đã biết thực lực của hắn, là một đầu bếp cực phẩm hàng thật giá thật.
Khả năng nấu nướng của Bộ Phương hắn cũng biết, tuy đã thắng mấy trận trù đấu... nhưng hắn vẫn không để trong lòng.
Hắn vô cùng lợi hại, bởi vì hắn đứng nhất bảng thiết bia trù.
Hắn bò dậy từ dưới đất, đá vụn nhao nhao rơi xuống.
Ánh mắt Yến Vũ lộ ra vẻ vui mừng như điên.
- Ta sẽ đấu với ngươi!
Yến Vũ cuồng nhiệt nói ra.
Bộ Phương nhàn nhạt nhìn Yến Vũ, tước vũ bào trên thân bay phất phới trong gió.
- Được, sáng sớm ngày mai chúng ta trù đấu, địa điểm là Diện Vương Quán đi.
Bộ Phương nói ra.
Nơi xa, u Dương Trầm Phong hơi sững sờ, ngay sau đó đôi mắt toát ra một tia cảm tạ.
u Dương Trầm Phong không ngờ được địa điểm tỉ thí lại ở Diên Vương Quán.
Bởi vì u Dương Trầm Phong trù đấu thất bại nên Diên Vương Quán cũng đi xuống không phanh.
Nếu như Bộ Phương và Yến Vũ có thể đấu tại Diên Vương Quán thì đối với nơi này coi như là một lần được đề bạt.
Phải biết trù nghệ của Yến Vũ cũng không tồi, nhưng không thể nghi ngờ thân phận và nhân khí của hắn.
Hắn là người đứng nhất bảng thiết bia trù, chỉ thế thôi đã hấp dẫn nhiều người đến xem rồi.
Đến lúc đó, nhân khí sẽ vô cùng dồi dào.
- Được, ta lập tức về chuẩn bị! Sẵn sàng cho trù đấu ngày mai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận