Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1155: Tinh La Thiên Bàn (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bờ sông Hoàng Tuyền.
Bộ Phương lặng lẽ đứng ở bên trên, hắn vuốt vuốt bông Nại Hà Hoa trong tay, không nghĩ tới tại thời điểm trở về mà lại có niềm vui bất ngờ thế này.
Hắn dự định đi về cầu Nại Hà một chuyến, chính là vì bông Nại Hà Hoa này, hiện tại thế mà bớt đi không ít việc.
Chí ít có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian, dù sao hệ thống cũng chỉ cho hắn ở trong địa ngục ba ngày, bây giờ đã trôi qua hai ngày, nếu hắn không quay lại, chắc chắn sẽ bị hệ thống cưỡng ép triệu hồi.
Hệ thống dù sao cũng là muốn lấy an toàn của hắn làm chủ.
Nếu như hắn đi đến cầu Nại Hà, thật đúng là không chắc có thể trong thời gian qua định trở lại Tiềm Long Đại Lục, đến lúc đó cũng có chút đau đầu.
Một chuyến đến ngục như thế này, Bộ Phương thu được không ít kiến thức, Địa Ngục và Tiềm Long Đại Lục xác thật khác nhau rất lớn, Địa Ngục quá lớn, quá mức thần bí, sức mạnh cường hãn quá nhiều.
Tiềm Long Đại Lục so sánh với Địa Ngục, đúng là yếu hơn hẳn.
Dựa theo thuyết pháp của Minh Vương, Địa Ngục và Tiềm Long Đại Lục không phải ở cùng một tầng.
Minh Vương đã nói qua với Bộ Phương, Địa Ngục rất lớn, sông Hoàng Tuyền thế mà chỉ là một góc của Địa Ngục, trong Địa Ngục có rất nhiều những cấm địa thần bí, bên trong mỗi cấm địa đều có tồn tại đỉnh cấp cực kỳ đáng sợ.
Mặc kệ là Vong Tình Liên, hay là tòa Thanh Đồng cung điện phiêu đãng giữa Hoàng Tuyền Hà, đều tràn ngập khí tức thần bí.
Đặc biệt là cung điện thần bí này, khiến cho Cẩu gia và Minh Vương đều không khỏi hứng thú, chắc chắn không tầm thường.
Về phần không bình thường, hiện tại Bộ Phương đang ở tầng thứ bao nhiêu còn không biết đây.
-Nên quay về rồi!
Bộ Phương thở dài nói một câu, đi chuyến này tiếp thu được không ít kiến thức.
Hoàng Tuyền Thảo cũng có, cả hoa Nại Hà cũng có… Chuyến đi này xem như viên mãn, trở về là có thể bắt tay ngay vào để ủ chế rượu Hoàng Tuyền Nại Hà.
Hắn tin tưởng rượu này tuyệt đối sẽ vượt xa rượu ngon mà Bộ Phương cất chế trước đó, hương thơm tỏa ngát toàn thành.
-Hệ thống, trở về.
Bộ Phương nói thầm trong lòng.
-Ngay bây giờ bắt đầu trở về…
Bộ Phương vừa dứt lời, hệ thống nghiêm túc vang lên một âm thanh cứng nhắc, ngay sau đó, từng đạo từng đạo ánh sáng màu trắng hiện lên.
Những điểm sáng này tỏa ra khắp không trung, rất nhanh chính là tạo ra một trận pháp huyền bí.
Minh Vương và Cẩu gia đều hiếu kỳ nhìn những điểm sáng màu trắng này.
Từ sâu trong đôi mắt một người và một chó có thể thấy sự kỳ dị lấp lóe.
Bây giờ có thể nhanh chóng vẽ ra trận pháp đi xuyên qua Tiềm Long và Minh Khư…
Bí mật trên người Bộ Phương cũng không đơn giản.
Trận pháp vẽ hoàn tất, trận pháp màu trắng ở trên không trung xoay tròn, rất nhanh ngay sau đó trời bắt đầu nổi gió.
Gió thổi rất mạnh, hóa thành vòi rồng.
Nhóm người Bộ Phương bước vào bên trong trận pháp, bị gió bao bọc lấy, rất nhanh được trận pháp đưa đi rồi biến mất.
Trong lớp sương máu mông lung ở sông Hoàng Tuyền.
Hình như có một đôi mắt mở ra, gắt gao nhìn chằm chằm vào thân hình đang biến mất của họ.
- Phi... Bỏ chạy mà cũng làm màu, Hoàng Tuyền Thảo của bản Đại Thánh cũng không phải dễ dàng hái đi như vậy, ăn được cái gì cuối cùng đều phải nhổ ra cho bản Đại Thánh!
Huyết vụ ù ù, ngay sau đó, đôi mắt này nhắm lại, lại biến mất.
Hoàng Tuyền Hà lại một lần nữa khôi phục không khí tĩnh lặng, nước sông màu máu chảy xuôi.
Trong nước sông, có xương khô trôi nổi, tàn hồn vừa kêu rên vừa trôi theo dòng nước…

Tiềm Long Đại Lục, Thao Thiết Cốc.
Thân hình Ma Sát vốn muốn động thủ nhưng đột nhiên cứng lại, nó ngẩng đầu, híp mắt nhìn về phía đằng xa kia.
Chỗ ấy, một bóng người vàng óng bay đến cực nhanh.
Đó là một con rắn lớn, toàn thân con rắn này mọc ra vảy màu vàng kim, trên đầu nó nổi mụn, trên lưng có một bé gái phấn điêu ngọc trác đang ngồi, một sự kết hợp kỳ lạ đã hấp dẫn ánh mắt của Ma Sát và Ma Tát.
Ma Dạ chắp tay, quần áo trên người bị làn gió nhẹ nhàng thổi lướt qua, chậm rãi tung bay.
Nó cau mày, nhìn thấy trong không trung có một con kim sắc Đại Xà phi như bay tới, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
-Thất Thải Phệ Thiên Mãng? Chỉ là một tòa thành mỹ thực ở Tiềm Long Đại Lục mà lại có loại Thượng Cổ Thần Thú như thế này ư?
Ma Dạ thản nhiên nói.
Màu sắc trên thân của Thất Thải Phệ Thiên Mãng chỉ có duy nhất một màu, cho nên Ma Dạ để ý quan sát một chút đã nhận ra cái con Thất Thải Phệ Thiên Mãng này chỉ là vị thành niên.
Một con linh thú vị thành niên…
Ma Dạ hai mắt trợn ngược lên, hai tròng mắt dọc trên trá cũng vặn vẹo theo, miệng hắn toét ra, lộ ra vẻ tham lam sẵn có.
-Linh Thú vị thành niên… Đây chắc là tuyệt tỉnh mỹ vị!
Ma Dạ tham lam nhìn qua rồi chạy nhanh đến Tiểu Hoa, khí tức trên thân thể bắt đầu tiêu tán ra ngoài.
Oanh!
Sở Trường Sinh hóa thành Cự Nhân bị một tay Ma Tát đập bay một lần nữa, đập mạnh xuống đất, khiến mặt đất đều bị nện mà lõm xuống.
Trường nhai của Thao Thiết Cốc phút chốc đã biến thành một vùng phế tích.
Tiểu Hoa chở Tiểu Nha đi đến bên cạnh Sở Trường Sinh, trên mặt Tiểu Nha lộ ra vẻ phẫn nộ xen lẫn lo lắng.
Dung hợp Ký Ức Thủy Tinh trong mi tâm, hiện tại Tiểu Nha đã hiểu được rất nhiều chuyện, trên người nàng cũng dần dần đảm nhận trách nhiệm của một Cốc Chủ Thao Thiết Cốc.
Mặc dù Sở Trường Sinh không thừa nhận bản thân ông ta là đại trưởng lão của Thao Thiết Cốc, nhưng mà trong lòng tất cả mọi người, Sở Trường Sinh vẫn như cũ là đại trưởng lão.
Rầm rầm.
Đá vụn đang lăn xuống.
Sở Trường Sinh máu me khắp người chui từ trong đống phế tích ra, ông ta thở phì phò từng hơi một, trên thân hình khổng lồ ấy tràn đầy vết thương.
Ma Tát quá mạnh, tuy bây giờ Sở Trường Sinh có thực lực có thể miễn cưỡng đối đầu Thần Linh Cảnh, nhưng mà… vẫn quá yếu.
-Cốc Chủ… ngươi tới đây làm cái gì! Mau quay về trong quảng trường Thao Lâu đi!
Sở Trường Sinh nhìn thấy Tiểu Nha, lập tức nhăn mày lại, quát lớn nói.
Tiểu Nha mặc dù là Cốc Chủ, nhưng tu vi của Tiểu Nha thật sự quá yếu, chắc chắn không chịu được bất kì loại tấn công nào.
Ở đây tùy tiện chọn ra một người đều có thể dễ dàng làm cho Tiểu Nha trọng thương.
Cho nên khi nhìn thấy Tiểu Nha xuất hiện, Sở Trường Sinh đột nhiên có chút tức giận.
-Không tệ không tệ, coi như không tệ… thành mỹ thực này không hổ danh là một thành mỹ thực, thế mà lại tồn tại một con Thất Thải Phệ Thiên Mãng vị thành niên, mỹ vị như thế này thật là khiến người ta khó lòng mà kiềm chế được đấy.
Ma Dạ lè lưỡi, liếm liếm bờ môi, Ma Tát và Ma Sát cũng hành động y hệt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận