Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1120: Mượn cọng cẩu mao của ngươi dùng (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một viên ngọc phù bồng bềnh bay ở phía trên thân thể hắn ta, Ngọc Hằng Thánh Sư giơ tay lên, nhẹ nhàng cong ngón búng ra.
Ông......
Ngón tay trong suốt như ngọc chạm vào bên trên miếng ngọc phù kia.
Ngọc phù kia lập tức ra vù vù, cùng một trận chấn động kì lạ khuếch tán.
Ngọc phù đung đung đưa đưa đến phía Thao Thiết Cốc kia.
Trong ánh mắt Ngọc Hằng Thánh Sư mang theo lạnh lùng, ngọc phù này chỉ cần đụng một cái đến căn nhà kia, tất nhiên căn nhà kia sẽ lật úp sụp đổ ở dưới uy năng đáng sợ của ngọc phù.
Uy lực tấn công của viên ngọc phù này cực kỳ đáng sợ.
Đây là thủ đoạn của Ngọc Hằng Thánh Sư, hắn ta biết rõ uy lực của ngọc phù mạnh tới dường nào.
Ngọc phù đung đung đưa đưa, càng ngày càng gần.
Thế nhưng cổng lớn tửu lâu kia lại vẫn đóng chặt như cũ, không hề có ý định mở ra, ngay sau đó, ngọc phù đập rầm rầm vào cánh cửa tửu lâu.
Đầu tóc Ngọc Hằng Thánh Sư bay phất phơ, giơ tay lên.
- Nổ.
Miệng Ngọc Hằng Thánh Sư thốt ra một chữ.
Về sau, ngọc phù lập lòe lóe lên hàng ngàn hàng vạn ánh sáng rực rỡ...
Nơi xa, ánh mắt của Mạc bà bà ngưng lại, Ngọc Hằng Thánh Sư này thật sự muốn bắt đầu nổ tửu lâu sao?
Bỗng nhiên.
Con mắt Ngọc Hằng Thánh Sư đột nhiên co rụt lại.
Lồng ngực của hắn ta lên xuống kịch liệt, ánh mắt hắn ta dán chặt vào cánh cửa tửu lâu ở phía xa xa.
Chỗ ấy, cửa lớn vẫn như cũ là đóng chặt, không có chút xu hướng sẽ mở ra.
Ngọc phù ẩn chứa năng lượng đáng sợ lại ảm đạm rơi trên mặt đất, nổ tung tóe.
- Đây là có chuyện gì đang xảy ra chứ?!
Ngọc Hằng Thánh Sư hít vào một ngụm khí lạnh, ngọc phù của hắn ta thế mà không nổ tung tửu lâu này sao?
Híp híp mắt, tâm trí Ngọc Hằng Thánh Sư lập tức cảnh giác.
Với tư cách một Thánh Sư thánh địa, tầm mắt tự nhiên phi phàm.
Ngọc phù của hắn ta tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì, nhưng mà...... Lại không cách nào mảy may rung chuyển cái tửu lâu đơn giản này, vì cái gì? Trong đó tuyệt đối có mờ ám.
Nhớ tới trước đó hai cỗ phân thân của mình đều bị vô tình xé rách, khiến tâm trí Thánh Sư có chút căng thẳng.
Giết phân thân của hắn ta chính là sinh linh Minh Khư.
- Hừ...... Nếu như thật sự có sinh linh Minh Khư, vậy bản tôn hôm nay càng phải dò xét thực hư một chút rồi! Tiềm Long Thiên Quan kiếp sắp đến, bên trong đại lục lại tồn tại một sinh linh Minh Khư kinh khủng như thế, bản tôn làm sao có thể an tâm xuất chinh thiên quan!
Ngọc Hằng Thánh Sư lạnh lùng nói, âm thanh vang vọng, nói năng khí phách mạnh mẽ!
Ngọc phù trận pháp chung quanh thân thể hắn ta lại lần nữa lấp lóe.
Hết miếng ngọc phù này tới miếng ngọc phù khác lưu chuyển.
Giơ tay lên, ba miếng ngọc phù hiện ra xếp theo hình tam giác lơ lửng ở trước người hắn ta.
Ánh mắt co rụt lại, một chưởng đập vào phía trên ngọc phù.
Ông......
Ba miếng ngọc phù lập tức nổ tung vang vọng, lao vùn vụt tới hướng tửu lâu.
Lần này ba miếng ngọc phù ẩn chứa năng lượng càng thêm đáng sợ, hư không tựa hồ cũng bị bóp méo dưới mấy miếng ngọc phù này.
Sau khi Ngọc Hằng Thánh Sư tung ra một chiêu, hắn ta đứng chắp tay, thân hình cũng chậm rãi hạ xuống mặt đất.
Nếu như một chiêu này không được, hắn ta lập tức rút lui, không tiếp tục mảy may dây dưa.
Tâm trí khẽ động, Ngọc Hằng Thánh Sư thấy được Mạc bà bà nơi xa, lông mày lập tức nhíu một cái, Mạc bà bà cũng đi tới chỗ này?
Chẳng lẽ cũng vì một cái tửu lâu này?!
Ông......
Ba miếng ngọc phù run run rẩy rẩy lao vùn vụt, rất nhanh đã đánh vào phía trên cổng lớn tửu lâu kia.
Xoạch......
Âm thanh thanh thúy vang vọng.
Năng lượng bên trong ba miếng ngọc phù giống như là hoàn toàn biến mất, cuối cùng rơi trên mặt đất.
Giống như viên ngọc phù trước đó, năng lượng toàn bộ biến mất, không còn uy năng.
Thánh Sư hít vào một ngụm khí lạnh.
Tửu lâu này... Quả nhiên bất phàm!
Phải rút thôi!
Trong tửu lâu.
Cẩu gia đang ghé cạnh cây Ngộ Đạo lập tức mở ra mắt chó nhập nhèm, mắt chó của nó giống như là trong nháy mắt liền nhìn thấu người Thánh Sư kia.
Miệng chó nhếch lên một cái.
Trong phòng bếp.
Bộ Phương vừa biến mất lại lần nữa xuất hiện, thân ảnh thon dài mà gầy gò từ từ ngưng tụ thành thực chất.
Mặt Bộ Phương không biểu tình, đi tới dưới cây Ngộ Đạo, khóe miệng buồn cười nhìn Cẩu gia bên cạnh người.
Cẩu gia ngẩn ngơ.
Xoạch một tiếng, Bộ Phương giơ tay lên giựt lấy xuống một cọng lông chó.
- Mượn ngươi một cọng cẩu mao để dùng…
Bộ Phương thản nhiên nói.
Mũi chó của Cẩu gia lập tức mở lớn, một cái mặt chó đã đen lại trở nên càng đen hơn.
Cẩu gia muốn nói, cẩu mao của Cẩu gia không phải gió lớn thổi tới đâu!
Ngay sau đó, Bộ Phương giơ tay lên, cong ngón tay búng ra.
Cọng cẩu mao kia phấp phới bay ra ngoài, lảo đảo lắc lư bay ra bên ngoài cửa lớn..
Một tiếng nổ ầm vang!
Cửa lớn tửu lâu trực tiếp mở ra.
Cẩu mao lắc lư bay ra ngoài.
Sau đó...
Trong quá trình tung bay, Cẩu mao đột nhiên tuôn ra nguồn năng lượng màu đen rồi hóa thành một cái chân chó mập ú..
Cẩu trảo mang theo tiếng gió rít gào bay ra đánh tới phía Thánh Sư ở bên ngoài cửa.
- Giả dạng liền muốn chạy, nào có chuyện đẹp như vậy.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Mà ở ngoài cửa, tâm trí Ngọc Hằng Thánh Sư rung động, lỗ chân lông toàn thân lập tức co rụt lại, tâm thần hoảng hốt.
Không bởi vì cái gì khác, mà bởi vì cánh cửa lớn tửu lâu vẫn đang đóng chặt kia đột nhiên mở ra, lại xuất hiện một cái chân chó béo ú đánh tới phía hắn ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận