Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1295: Rượu ngon mở ra động lôi kiếp! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Rượu mà Bộ lão bản nấu đã sắp được mở ra rồi!
Ngay lúc này, Nghê Nhan cực kỳ hứng khởi, cảnh tượng này vô cùng quen thuộc, dường như đã từng nhìn thấy ở nơi nào rồi.
Năm đó, ở Đế Quốc Thanh Phong, khi Bộ lão bản nấu Băng Hỏa Ngộ Đạo Nhưỡng, rượu ngon được mở ra, hương thơm thoang thoảng lan ra khắp nửa tòa thành.
Một nửa Thành Đế Đô đều ngập tràn bên trong hương thơm của Băng Hỏa Ngộ Đạo Nhưỡng, cảnh tượng đó, mùi rượu đó, khiến cho Nghê Nhan đến bây giờ vẫn khó có thể quên được.
Lúc trước, một chén Băng Hỏa Ngộ Đạo Nhưỡng đã thu hút không biết bao nhiêu cường giả đến đây, cảnh tượng rung động đó... bây giờ hồi tưởng lại, cảm xúc vẫn còn trào dâng như trước.
Hôm nay, Bộ lão bản lại muốn khai đàn rượu ngon một lần nữa, mặc dù lần này không phải là Băng Hỏa Ngộ Đạo Nhưỡng, nhưng mùi thơm đậm đà từ trong hương rượu kia vẫn tràn ngập ra xung quanh, cảnh tượng này giống hệt như lúc Băng Hỏa Ngộ Đạo Nhưỡng được mở ra vào năm đó vậy.
Lão giả bắt chéo hai tay lại, hắn bước từng bước chậm rãi đi vào trong nhà hàng.
Vừa bước vào nhà hàng, bầu không khí ấm áp này khiến cho lão giả hơi sửng sốt.
Lần đầu tiên hắn cảm thấy được một nhà hàng lại có thể mang đến cho mọi người một bầu không khí đặc biệt như vậy, giống như ngồi trong nhà hàng này, tâm trạng sẽ trở nên vui vẻ.
Lão giả nhìn thấy Bộ Phương, tay Bộ Phương đang đặt trên vò rượu.
Lấy tu vi và nhận biết của lão giả, có thể cảm nhận rõ ràng năng lượng đáng sợ ẩn chứa bên trong vò rượu kia.
Một khi năng lượng đó được giải phóng, uy lực bộc phát ra tuyệt đối vô cùng kinh khủng.
Thứ đựng ở bên trong là rượu sao?
Những Thánh Chủ của các Đại Thánh đang đứng xung quanh đều nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Vừa liếc mắt, bọn họ đã có thể nhìn ra được tu vi chân khí của Bộ Phương, chẳng qua chỉ là Thần Hồn Cảnh đỉnh phong, còn chưa đốt Thần Hỏa, còn chưa bước vào Thần Linh Cảnh.
Đối với bọn họ mà nói, Bộ Phương cũng không phải là giáo chủ của một phương, hoàn toàn không thể khơi lên sự hứng thú của bọn họ.
Thế nhưng... Chính một con kiến hôi như vậy, lại có thể khiến cho bọn họ câm miệng, không cần nói chuyện.
Rất nhiều người trong số bọn họ đều bị loại cảm giác tương phản này làm cho kinh hãi, còn thật sự không nói chuyện.
Tuy nhiên, sau khi đám Thánh Chủ khôi phục tinh thần thì lại có chút tức giận.
Mạc Thiên Cơ há to miệng, nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Tốc độ tăng tiến tu vi của Bộ Phương cũng làm cho hắn phải kinh ngạc.
Lúc này mới qua bao lâu chứ, tu vi của Bộ Phương đã đạt đến Thần Hồn Cảnh đỉnh phong rồi...
Rốt cuộc là tiểu gia hỏa này tu luyện như thế nào vậy?
Hơn nữa, tiểu tử này vừa mới nói cái gì?
Hắn lại bảo chư vị Thánh Chủ câm miệng?
Thánh Chủ là ai chứ?
Đây chính là những cường giả đứng đầu toàn bộ Tiềm Long Đại Lục đấy .
Là sức mạnh chiến đấu hàng đầu để chống lại quân xâm lược của Khư Ngục.
Bọn họ là thần thủ hộ của Tiềm Long Đại Lục, là người đứng đầu của một vùng Thánh Địa.
Một tên đầu bếp cỏn con như Bộ Phương mà lại dám nói chuyện như vậy với chư vị Thánh Chủ...
Rất nhiều Thánh Chủ đều phục hồi tinh thần lại.
Khai Dương Thánh Chủ nóng ngảy nhất, hai mắt trừng lên, râu tóc đều dựng ngược, nhìn chằm chằm Bộ Phương với vẻ tức giận, đang muốn mở miệng quát lớn.
Tuy nhiên, lời nói còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng, đã bị lão giả khoát tay ngăn lại.
- Tên tiểu đầu bếp cũng không tầm thường, các ngươi đứng yên tĩnh ở đó đi.
Lão giả nói.
Hai mắt của Khai Dương Thánh Chủ lập tức trừng lớn, nhìn về phía lão giả.
Nếu không phải lão giả là người có tu vi mạnh nhất ở trong này, thì Khai Dương Thánh Chủ chưa chắc sẽ im lặng.
Thiên Cơ Thánh Chủ nhàn nhạt cười, trong ánh mắt của hắn mang theo một tia cân nhắc.
Dường như hắn nhận ra Bộ Phương.
Dưới sự ngăn cản của lão giả, đám Thánh Chủ ở xung quanh đều cảm thấy một ẩn ý khác thường.
Bọn họ đều không ngốc nhưng cũng không gây chuyện, lặng lẽ tìm một chỗ trong nhà hàng rồi lần lượt ngồi xuống.
Tầm mắt của bọn họ đều đổ dồn vào vị trí của Bộ Phương, ở nơi đó, Bộ Phương đang đặt một tay lên nắp vò rượu.
Sau khi nhìn kỹ lại, rất nhiều ánh mắt của các Thánh Chủ đều co rụt lại, dồn dập hít vào một ngụm khí lạnh.
- Đã nhìn ra rồi chứ... Tên tiểu đầu bếp này thật sự rất bất phàm, chỉ vẻn vẹn một vò rượu kia... Chậc chậc chậc...
Lão giả vuốt nắm tóc bạc phơ trên đỉnh đầu của mình, nói.
- Đó…đó là vò rượu được làm bằng đá cẩm thạch sao?
Một vị cường giả cấp Thánh Chủ nói với vẻ ngưng trọng.
Đá cẩm thạch... Đó là một loại khoáng sản cực kỳ quý hiếm ở Tiềm Long Đại Lục.
Nói chung, đá cẩm thạch đều được dùng để chế tạo Thần Khí.
Cho dù là những cường giả cấp Thánh Chủ như bọn họ đây, vũ khí mà bọn họ nắm giữ chẳng qua cũng chỉ trộn lẫn một chút đá cẩm thạch vào trong đó mà thôi.
Bởi vì hàm lượng của đá cẩm thạch thật sự quá ít.
- Thật là phá của mà! Vậy mà lại dùng đá cẩm thạch để làm bình rượu...
Thiên Khu Thánh Chủ là một vị lão giả già trên tám mươi tuổi, tức giận tới nỗi râu ria đều sắp vểnh lên rồi.
Nếu như đưa đá cẩm thạch này cho hắn, thì thanh Thần Kiếm được chế tạo ra sẽ có thể giết được thêm mấy tên yêu ma của Khư Ngục rồi!
- Vì vậy... đừng thấy vò rượu xấu xí, nhưng bên trong của hũ rượu này lại rất bất phàm.
Lão giả nở nụ cười, vuốt một nắm tóc của mình mà nói.
Bộ Phương đè lên bình rượu, cảm nhận được năng lượng đang trào dâng ở bên trong, nhàn nhạt ngẩng đầu lên nhìn về phía lão giả đang lải nhải.
- Im lặng một chút đi...
Bộ Phương nói.
Tiếng cười của lão giả đột nhiên tắt lịm...
Hắn có chút lúng túng sờ lên đầu mình rồi nói với Bộ Phương.
- Ngươi cứ tiếp tục, ngươi cứ tiếp tục...
Tất nhiên, Bộ Phương không hề quan tâm tới những ánh mắt đang nhìn chằm chằm của đám người xung quanh kia.
Lúc này, tâm trí của hắn đều đặt lên Hoàng Tuyền Nại Hà Tửu ở trước mắt này.
Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà Tửu này có thể coi như là một loại rượu mà hắn đã bỏ ra rất nhiều thời gian và công sức, bất kể là đi vào địa ngục để ngắt một lá Diệp Hoàng Tuyền Thảo kia, hay là trở về Thanh Phong, nấu Cơm Chiên Trứng Phượng Hoàng để giúp cho Nghê Nhan khôi phục trí nhớ, dung hợp Tinh La Thiên Bàn, đều tiêu tốn không ít thời gian và sức lực của Bộ Phương.
Vì vậy, Bộ Phương cũng đặt rất nhiều kỳ vọng vào loại rượu này.
Cẩu Gia đang nằm dưới gốc cây Ngộ Đạo cũng giật giật mũi chó, mở mắt ra nhìn về phía Bộ Phương.
Đôi mắt rắn tam hoa của Tiểu Hoa đang liếc qua, nhìn chằm chằm vào Bộ Phương với vẻ hơi tò mò.
Tiểu U có chút chờ mong, cặp môi đỏ mọng nhếch lên, mái tóc dài rủ xuống.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi, tiếng rồng ngâm ở bên trong Tinh Thần Hải đang gầm thét.
Sau đó, Bộ Phương đè xuống lớp bùn đắp ở trên nắp bình rượu kia.
Hắn sắp bắt đầu mở ra rồi...
Ánh mắt của mọi người đều bị hút vào, nhìn chăm chú lên người Bộ Phương, và theo dõi động tác của hắn.
- Ha ha ha! Người thiếu niên Bộ Phương, bản vương đến rồi đây!
Tuy nhiên, ngay khi tất cả mọi người đều nghĩ rằng Bộ Phương sắp mở giấy niêm phong ra.
Một tràng cười thật to đột ngột vang lên từ ngoài cửa, Minh Vương Nhĩ Cáp mang theo Tử Vân Thánh Nữ chậm rãi từ ngoài cửa đi vào.
Nhưng mà, tiếng cười to của hắn lập tức trở nên im bặt.
Tất cả mọi người đều nhìn hắn có chút không nói nên lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận