Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1098: Chúng ta là một hội (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đối phó với thân thể mạnh mẽ của Sở Trường Sinh, Yến Thành đương nhiên phải có cách, ví dụ như dùng Thí Thần cung công kích điểm yếu.
Cái gọi là điểm yếu, là miệng, tai, mắt, mũi… các nơi có khả năng phòng vệ yếu ớt.
Chỉ cần đánh tan được một điểm, mà có thể không ngừng công kích, mở rộng điểm kia ra rồi triệt để băng tán!
Đến lúc đó, có thể đạt được một đòn trí mạng!
Khi đó, Yến Thành vẫn có thể bắn Sở Trường Sinh thành trăm ngàn lỗ như cũ!
Chân đạp hư không, Yến Thành ổn định thân hình chính mình, dựng Thí Thần cung lên, ánh mắt sắc bén.
Từng mũi tên sáng màu đỏ bắn ra, mang theo tiếng gào thét, xé không cuồng bạo mà hướng về phía Sở Trường Sinh.
Nhưng hai tay Sở Trường Sinh trên mặt đất nhúc nhích, tốc độ nhanh như điện mỗi một mũi tên rơi xuống đều nổ tung nhưng không thể xuyên thủng được Sở Trường Sinh.
Uỳnh!
Sở Trường Sinh bỗng nhiên nhảy lên từ trên mặt đất. Ngay sau đó một bàn tay hung hăng vỗ xuống, nện trên đầu Yến Thành, Yến Thành như một quả đạn pháo rơi xuống mặt đất một lần nữa.
Thân hình khổng lồ ở trên hư không cũng đáp xuống, mặt đất trong nháy mắt đổ sụp, Yến Thành sâu ở trong đó phát ra tiếng rú thảm.
Ầm ầm.
Khí tức tán ra, còn có đá vụn vỡ nát,
Sợi tóc bạc của Sở Trường Sinh bay dưới ánh mặt trời, dữ tợn vô cùng.
Hú một tiếng, Yến Thành chạy như bay từ nơi đó ra.
Mặt mũi hắn tràn đầy dữ tợn, một cái chân của hắn bị đè nát, hóa thành thịt nát, xương vụn đều không rõ ràng.
- Ta nhất định phải giết ngươi!
Yến Thành giận đến cực hạn.
Một quyền nện trên ngực mình.
Miệng ho ra máu.
Máu tim phù hiện lên trước người hắn, rất nhanh hóa thành mũi tên màu máu.
Đặt mũi tên lên trên Thí Thần cung.
Sau đó, buông Thí Thần cung ra, mũi tên gào thét phóng tới với tốc độ nhanh như điện.
Mang theo mùi máu tanh nồng đậm bay tới.
Sở Trường Sinh nhăn mày lại, hắn cảm thấy nguy hiểm. Cảm giác nguy hiểm này khiến da thịt toàn thân hắn như kéo căng lên.
- Hửm?
Con ngươi đỏ của Sở Trường Sinh co rụt lại.
Ngay sau đó.
Mũi tên màu máu đỏ kia mạnh mẽ gào thét xuyên qua thân thể hắn.
Bành!
Thân hình khổng lồ của Sở Trường Sinh nhất thời lùi về phía sau mấy bước, mỗi một bước đạp xuống đều khiến cho mặt đất băng liệt.
Một cái lỗ thông suốt có máu chảy ở trên ngực Sở Trường Sinh.
Máu tươi liên tục chảy từ trong cái lỗ kia xuống, chậm rãi xẹt qua da thịt hắn.
Sở Trường Sinh cúi đầu nhìn ngực mình một chút, cái lỗ này làm cho hắn không ngờ được.
Yến Thành này cũng có chút thú vị, thân thể của hắn bây giờ có thể nói là đao thương bất nhập, nhưng Yến Thành lại có thể bắn một mũi tên xuyên qua được thân thể hắn!
Không hổ là đại thống lĩnh của Thánh Địa Ngọc Hằng, nửa bậc Thần Linh cảnh tồn tại.
Đáng tiếc…
Trên bầu trời, Yến Thành cười lớn.
Chỉ cần tìm được cách khiến cho con quái vật kia bị thương, vậy hắn sẽ có cách giết chết nó!
Nhưng rất nhanh Yến Thành không thể cười tiếp được nữa.
Tiếng cười to của hắn im bặt, cả người cứng đờ giữa không trung.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, chỉ còn lại một vũng máu tràn ngập.
Mà vết thương trên ngực của Sở Trường Sinh cũng dần khép lại dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy sự hồi phục.
Con mẹ nó!
Thế thì còn đánh thế nào nữa?
Giờ phút này Yến Thành muốn chửi ầm lên.
Khóe miệng Sở Trường Sinh kéo lên một cái, vết thương trên ngực dần khép lại, toàn thân giống như đang rung động mãnh liệt.
- Ngươi… không thể tổn hại được đến ta.
Giọng Sở Trường Sinh khàn khàn vang vọng.
Yến Thành giống như sắp điên lên.
Tâm Thao Thiết… lại là tâm Thao Thiết. Trừ khi tâm Thao Thiết bành trướng sinh cơ, còn có cái gì có thể khiến Sở Trường Sinh lành vết thương nhanh như thế được!
Đáng chết! Nếu như không có tâm Thao Thiết!
Mặt Yến Thành tràn đầy dữ tợn, một chân của hắn máu tươi đang chảy ra không ngừng.
Xoay chuyển ánh mắt, nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Ánh mắt kia… tràn ngập sát ý.
- Tên tiểu tử đáng chết. Nếu như Yến Thành ta hôm nay không chết… ngày khác nhất định phải giết chết…
Bành!
Yến Thành vẫn chưa kịp dứt lời.
Đột nhiên có một bàn tay lớn lơ lửng trên đầu hắn, đập xuống, cả người Yến Thành đều bị nện bên trong mặt đất.
Tất cả mọi người đều ngơ ngẩn.
Bộ Phương cũng hơi sững sờ.
Nhìn thứ đang lơ lửng ở trên không, đôi cánh kim loại mở ra, vô cùng dữ tợn, Tiểu Bạch.
Yến Thành mới là khó hiểu nhất, hắn còn chưa nói xong đã bị Tiểu Bạch đập một phát bắn xuống đất.
Mức độ sát thương của Tiểu Bạch không phải quá mạnh.
Nhưng… con mẹ nó xấu hổ quá.
Ánh mắt Sở Trường Sinh cũng cổ quái nhìn Tiểu Bạch, tròng mắt Tiểu Bạch cử động chạm vào ánh mắt của hắn.
- Trang bị Thí Thần… giết!
Âm thanh của Tiểu Bạch vang vọng trong không trung.
Bộ Phương che trán, cuối cùng hắn cũng biết vì sao Tiểu Bạch lại ra tay, hóa ra bởi vì trong tay Yến Thành nắm lấy Thí Thần cung.
Đó là trang bị Thí Thần… thuộc về mỹ thực của Tiểu Bạch.
- Ngươi muốn tên nắm Thí Thần cung trong tay à? Được lắm… Từ hôm nay trở đi tại hạ trở thành phục vụ của quán ăn Thao Thiết, chúng ta… là một hội! Vậy hôm nay tại hạ chỉ giết người, Thí Thần cung… thuộc về ngươi!
Sở Trường Sinh nhếch miệng cười một tiếng.
Ngay sau đó giẫm trên mặt đất, mặt đất rung động đá vụn bắn ra.
Trên bầu trời, mắt xám của Tiểu Bạch cử động, Chiến Thần côn hiện lên.
Trường côn cuốn một cái, vạn côn ảnh hướng xuống mặt đất rất khủng khiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận