Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2645: Bát cơm chiên trứng cuối cùng (1)

Thần Hoàng không đợi được tin tức Bộ Phương lĩnh ngộ Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường thứ năm.
Trái lại, bình minh chưa lên thì đã có một cường giả của Thần Triều với vẻ mặt đầy hoảng loạn lao nhanh đến.
- Làm sao vậy?
Thần Hoàng cau mày nhìn hắn ta.
- Bệ hạ… Đại Thế Giới ở tiền tuyến đã thất thủ rồi… bị Hồn Ma đánh phá, Hồn Ma đại quân như lang tự hổ(*), lúc này, bọn chúng đang đánh về phía Triều Đô của Hạ Ấp Thần Triều chúng ta.
Vị Đại Thần này của Hạ Ấp Thần Triều vô cùng hoảng loạn mà nói.
Hắn thật sự có một chút kinh hoảng, chủ yếu là khi tin tức truyền đến, thậm chí hắn còn chưa phản ứng lại nữa.
Có đậu phụ thối của Bộ Phương ở đây, tiền tuyến sẽ luôn chiếm được ưu thế khi đối phó với Hồn Ma.
Nhưng mà, không nghĩ tới, chưa đầy một đêm mà tiền tuyến lại thất thủ.
Một vài vị Thượng Đẳng Thần Vương trấn giữ ở tiền tuyến đều đã ngã xuống…
Tin này không phải là một tin tức tốt đối với Hạ Ấp Thần Triều.
Sắc mặt của Thần Hoàng đột nhiên thay đổi.
Không thể đợi đến lúc Bộ Phương lĩnh ngộ được Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường thứ năm được.
Thần Hoàng mang theo một sắc mặt nghiêm túc mà dẫn Đại Thần lao vút đi về phía Triều Đô.
Đồng thời ra lệnh cho các vị đại thế gia cùng với các Đại Thần của Triều Đô mở cuộc họp.
Tin tức này, không thể che giấu nổi.
Toàn bộ những thế gia và Đại Thần của Triều Đô đều biết được tin tức này.
Lần lượt nhanh chóng đi vào hoàng cung.
Sau một hồi thảo luận thì đã lập tức thành lập một đội quân rồi, dồn dập lao về phía tiền tuyến.
Trong lòng của các vị đại thế gia hoảng loạn.
Hồn Ma đột nhiên trở nên mạnh mẽ, vậy mà lại có thể áp chế được quân đội của Hạ Ấp Thần Triều, rốt cuộc đây là chuyện gì đã xảy ra vậy?
Lẽ nào có liên quan đến dị tượng của thiên địa đã xảy ra trước đó.
Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, cảm thấy như bị áp lực nhấn chìm.

Toà cao lầu ở Lạc gia.
Hạ Thiên đứng tựa vào trước lan can trên tầng cao nhất của toà cao lầu, mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa tửu lâu đang đóng chặt.
Lời Đại Thần nói với Thần Hoàng lúc mới nãy, đương nhiên nàng cũng đã nghe được.
Nhưng dù có thế nào nàng cũng không nghĩ đến, tình thế lại nghiêm trọng đến mức độ này.
Nàng không biết liệu Bộ Phương ăn Pháp Tắc Quả xong thì có thể lĩnh ngộ được Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường thứ năm hay không.
Suy cho cùng, không biết cái loại đồ như Pháp Tắc Chí Cường này có bị bão hoà không, là cái kiểu lĩnh ngộ quá nhiều rồi thì sẽ không thể tiếp tục lĩnh ngộ được nữa.
Chẳng qua, cho dù có thế nào đi nữa thì bây giờ nàng cũng chỉ có thể đặt tất cả hy vọng vào Bộ Phương thôi.
Mặc dù không thể hiểu được sao nàng lại muốn đặt hy vọng vào Bộ Phương, nhưng nàng vẫn cứ cảm thấy mang hy vọng ký thác lên người Bộ Phương, chắc hẳn không sai.
Bởi vì từ trước đến nay Bộ Phương đã tạo nên rất nhiều kỳ tích rồi.
Mặc dù hắn chỉ là một Bán Thần thôi.

Trong tửu lâu.
Bộ Phương kéo một cái ghế ra rồi ngồi lên.
Hắn nhìn thứ quả bảy màu ở trước mặt mình, cứ cảm thấy thứ quả này có chút kỳ dị, nhưng mà… có kỳ dị đi nữa thì hắn cũng sẽ ăn.
Có thể thu thập được toàn bộ năm đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, chắc chắn không hề dễ dàng.
Đợi phần thưởng của hệ thống phát Pháp Tắc Quả cho?
Đây là một cách khá khả thi, nhưng Bộ Phương cũng không biết hệ thống sẽ không đề xuất một nhiệm vụ tạm thời có Pháp Tắc Quả nữa.
Mà cho dù có đi chăng nữa, cũng không biết phải đợi đến khi nào, vậy nên đây không phải là một ván cược tốt.
Đám người Tiểu U và Minh Vương Nhĩ Ha ngồi ở phía xa, duỗi cái cổ dài ra mà nhìn Bộ Phương.
Tiểu Hồ nheo mắt lại, mũi giật giật, trong cái miệng nhỏ có , nước miếng ào ào chảy xuống.
Tuy nhiên, Bộ Phương không thể đưa Pháp Tắc Quả cho Tiểu Hồ ăn được.
Cẩu gia nằm dưới gốc cây Ngộ Đạo mà ngủ say sưa, không động đậy một chút nào.
Hình như Cẩu gia lại béo lên một vòng, thịt xung quanh người như thể muốn làm cơ thể hắn ta tụ thành một đống.
Bộ Phương cầm Pháp Tắc Quả bảy màu lên.
Khí tức quen thuộc làm Bộ Phương hiểu rõ, có lẽ Pháp Tắc Quả này được sinh ra từ trong Hỗn Độn Pháp Tắc Hải.
Bộ Phương lắc lắc tay, Long Cốt Thái Đao rơi vào trong tay hắn.
Con dao nhẹ nhàng cắt xuống bề mặt của quả.
Lớp vỏ bị cắt vỡ rồi tách ra hai bên, chất lỏng đặc sệt ở bên trong lập tức chảy ra.
Một mùi hương nồng nàn toả ra ồ ạt.
Bộ Phương hít sâu một hơi, hương thơm nồng nàn bay vào mũi và miệng của hắn.
Vẫn là mùi vị quen thuộc của Pháp Tắc Quả.
Hắn đã ăn rất nhiều Pháp Tắc Quả rồi nên đã rất quen với mùi vị này.
Hít sâu một hơi, thịt quả và nước quả đều chảy vào trong miệng Bộ Phương.
Cảm giác có một mùi hương nồng nàn được bao bọc ở tưa lưỡi của Bộ Phương.
Trong nháy mắt, ý thức của Bộ Phương đột nhiên bị kéo vào trong một thế giới kỳ lạ.
Những điểm sáng rực rỡ như những vì sao lấp lánh.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là Pháp Tắc Hải.
Bộ Phương như ngựa quen đường cũ mà đi đến vực sâu của Pháp Tắc Hải.
Hắn vẫn còn thiếu một đạo Thời Gian Pháp Tắc vẫn chưa được lĩnh ngộ, nếu có thể thu thập được Thời Gian Pháp Tắc thì có thể tập hợp được tất cả năm đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường.
Ngay khi Bộ Phương đến đây.
Một đạo Pháp Tắc Chí Cường cuối cùng này lập tức biến thành một luồng ánh sáng rồi, bao bọc lấy toàn bộ cơ thể hắn.
Dường như là đang chào đón hắn.
Thậm chí, Bộ Phương còn chưa làm gì thì luồng ánh sáng đó đã trực tiếp chui vào thân thể hắn rồi.
Bộ Phương giật giật khoé miệng.
Sợ là do bản thân đến quá nhiều lần nên Pháp Tắc Chi Lực cũng đã quen với hắn luôn rồi.
Vù…
Sau khi thấm nhuần được Thời Gian Pháp Tắc rồi.
Bộ Phương không lập tức thoát ra khỏi Hỗn Độn Pháp Tắc Hải.
Nhìn xung quanh một lúc, Bộ Phương thở ra một hơi.
Hỗn Độn Pháp Tắc Hải làm hắn cảm thấy có một cảm giác bí ẩn kỳ lạ, dường như Pháp Tắc Chi Lực đang bị giam cầm ở đây.
Loại cảm giác này rất kỳ quái.
Tuy nhiên Bộ Phương cũng không nghĩ quá nhiều.
Vù…
Trước mắt hắn, đột nhiên có một luồng ánh sáng trắng ngần nở rộ.
Một khắc sau, hắn mở mắt ra, mọi thứ đều trở nên trong sạch.
Sau khi Bộ Phương lĩnh ngộ được đạo Pháp Tắc Chi Lực cuối cùng, thậm chí còn không có dị tượng nào xuất hiện cả.
Chắc hẳn là đã lĩnh ngộ được quá nhiều nên dị tượng cũng chẳng muốn xuất hiện nữa.
Sắc mặt Bộ Phương kỳ quái, hắn cử động cổ một lúc, vẻ mặt không chút thay đổi.
Bây giờ, hắn đã được xem là lĩnh ngộ được năm đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường rồi nhỉ.
Nhưng hình như cũng không có gì khác trước cả.
Bộ Phương giơ tay lên.
Trên tay hắn có một luồng khí tức mờ mịt quanh quẩn, đây là lực lượng của Thời Gian Pháp Tắc.
Mọi thứ trên tay hắn đều trở nên chậm rãi và từ tốn hơn rất nhiều…
- Ồ… Thời Gian Pháp Tắc này, thật thần kỳ.
Bộ Phương nheo mắt.
Kiểm soát thời gian, đó là nguyện vọng của rất nhiều người và hiện tại, hắn cũng đã có thể kiểm soát được thời gian rồi, mặc dù chỉ có thể kiểm soát sơ bộ thôi, nhưng loại trải nghiệm này cũng có chút kích thích khá đặc biệt.
Thời Gian Pháp Tắc, thứ Cẩu gia lĩnh ngộ được chính là Thời Gian Pháp Tắc.
Cẩu gia đang nằm dưới gốc cây Ngộ Đạo chợt mở mắt ra, đầu hắn co rụt vào trong một khối thịt.
Hắn ta nheo mắt mà nhìn Thời Gian Pháp Tắc Chi Lực ở trong tay Bộ Phương.
Hắn ta lLẩm bẩm một tiếng rồi quay đầu đi, thịt toàn thân cũng đang run rẩy.
Cái run rẩy này khiến cho mọi người nhìn thấy mà hoảng loạn kinh hãi.
Hiển nhiên là Cẩu gia chướng mắt việc Bộ Phương nhận được Thời Gian Pháp Tắc.
Bộ Phương cũng không thấy xấu hổ, có còn hơn không.
Tuy nhiên, hắn cũng cảm thấy hơi mờ mịt, thu thập được bảy viên trân châu là có thể triệu hoán được Thần Long, hắn đã vất vả khổ sở, hao hết sức lực để thu thập toàn bộ năm đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường rồi, nhưng thế quái nào mà chả có cái gì hết vậy?
Đợi một lúc lâu thì thật sự là không có hiện tượng đặc biệt gì xảy ra.
Bộ Phương cũng thở ra một hơi.
Thậm chí, ngay cả hệ thống cũng không nói gì.
Bộ Phương chẹp miệng, xắn tay áo lên rồi xoay người bước vào bếp, chuẩn bị bắt đầu nấu ăn.
Hạ Thiên đứng trước tửu lâu đợi một hồi lâu.
Bộ Phương lĩnh ngộ Pháp Tắc xong thì có một luồng dao động kỳ lạ khuếch tán ra xung quanh, mặc dù sự dao động này không mạnh mẽ, nhưng vẫn bị Hạ Thiên bắt được.
- Sao dị tượng này lại không rõ ràng như vậy, lẽ nào Bộ Phương không lĩnh ngộ thành công?
Hạ Thiên cau mày.
Nàng muốn hỏi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn là từ bỏ không hỏi nữa.
Có lẽ bây giờ Bộ Phương đang cảm thấy rất buồn phiền vì không lĩnh ngộ được Pháp Tắc Chí Cường.

Ầm ầm ầm…
Thế tấn công của Hồn Ma quá mạnh mẽ.
Điều này vượt ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người.
Ở Triều Đô của Hạ Ấp Thần Triều, từng con thuyền chiến vượt thời không mà xuất hiện, lao vun vút vào bầu trời đầy sao rồi chạy về phía chiến trường ở tiền tuyến.
Thế nhưng, chiến thuyền ở tiền tuyến đã bị đè ép không dứt.
Chiến thuyền của các cường giả thế gia đều lao ra chiến trường.
Bọn họ lại ngơ ngác mà nhìn mọi thứ ở trước mặt.
Bấy giờ…
Đại Thế Giới đang sụp đổ, vỡ nát không ngừng.
Các Hồn Ma không kiêng nể gì mà xông lên chém giết.
Quân đội của Thần Triều và Hồn Ma đang chiến đấu với nhau, tuy nhiên bọn họ đều lựa những nơi hiểm yếu mà công kích.
Hồn Ma ngân sắc này thật sự là quá chói mắt.
Chúng bay lơ lửng nơi đó cứ như mặt trời thiêu đốt, chói chang đến gai mắt, nhưng ánh sáng nóng rực như vậy lại không thể cảm nhận được chút khí tức nào.
Không có người nào cảm thấy Hồn Ma ngân sắc này vô hại đối với người và vật cả.
Bởi vì một Thượng Đẳng Thần Vương cấp cao lại bị con Hồn Ma ngân sắc này vung bàn tay đập chết.
Các cường giả thế gia trong chiến thuyền đều hít một ngụm khí lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận