Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1874: Giấy thông hành đến Thâm Uyên (2)

Notice: Undefined offset: 154
Đây là lý do khiến cho Địch Thái Giới Chủ xoắn xuýt...
Dù sao... Tiên Trù Giới thật sự rất cần một vị Thần Trù.
Trong phòng họp của Tiên Trù Các, tiếng cãi vã không ngừng vang lên.
Thân phận của Công Thâu Bạch Quang mặc dù không bằng người khác nhưng theo lý thì vẫn phải đưa ra ý kiến, dù sao quyết định này cực kỳ quan trọng nên phải vô cùng cẩn thận.
Đúng như Địch Thái Giới Chủ nói, Tiên Trù Giới cần một vị Thần Trù, nhưng Tiên Trù Giới cũng không thể không có Giới Chủ!
- Được rồi, đừng cãi nhau nữa, quyết định này quả thực rất khó khăn để đưa ra.
Địch Thái Giới Chủ sờ cằm và nói:
- Nếu như đồng ý lời mời, chúng ta nhất định phải đi Thâm Uyên, Thâm Uyên mặc dù không thuộc về Minh Ngục, nhưng đã bị Minh Ngục xâm chiếm từ hàng chục ngàn năm trước. Chuyến đi này nhất định sẽ có rất nhiều nguy hiểm...
- Chính vì thế nên Giới Chủ đại nhân... Ngài không thể đi được.
- Giới Chủ đại nhân... Nếu có thể đạt được thành tựu Thần Trù, thật ra thì cũng có thể xông vào một chuyến. Cơ hội luôn song hành với rủi ro. Tiên Trù Giới đã an nhàn quá lâu rồi...
Mộng Kỳ và Ngưu thành chủ biểu đạt ý kiến của mình.
Địch Thái Giới Chủ cau mày, thở ra một hơi dài.
Sau đó ánh mắt hắn ta sáng lên.
- Được rồi, chúng ta ở chỗ này cãi vã và ồn ào cũng không ra được quyết định, chúng ta đi tìm một người đi...
Địch Thái Giới Chủ nói.
Tất cả mọi người đều sửng sốt, họ không hiểu ý của Địch Thái Giới Chủ.
Tuy nhiên, Mộng Kỳ nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, nàng ta biết ý Địch Thái Giới Chủ nói muốn tìm một người là đang chỉ người nào.
Đây ngược lại là một quyết định đúng đắn.
...
Tầng thứ nhất của Tiên Trù Giới.
Tiên Trù tiểu điếm.
Bộ Phương ung dung ngồi trên chiếc ghế trước cửa tiểu điếm và nằm xuống.
Ánh nắng ấm áp chiếu xuống khiến cho Bộ Phương cảm thấy có chút thoải mái và thư giãn.
Bộ Phương co người trên ghế, trên tay cầm ấm trà, thỉnh thoảng rót nước trà mát lạnh vào miệng.
Mùi trà rót vào trong miệng khiến cho hắn vô cùng dễ chịu.
Loại cuộc sống nhàn nhã như thế này thực sự rất dễ khiến cho con người ta muốn ngừng cũng không được.
Cẩu gia không biết đã đi ra từ lúc nào, nó nằm ở cửa phơi nắng ấm, híp mắt chó, mặt tràn đầy vẻ lười biếng.
Tiểu hồ ly nằm ở trên bả vai của Bộ Phương, cái đuôi hồ ly đung đưa qua lại.
Bỗng nhiên.
Xa xa, vài bóng người chậm rãi đi tới.
Khí tức quen thuộc của những người này khiến cho Bộ Phương không khỏi không mở mắt ra.
Rất hiếm khi những người này ở cùng một chỗ với nhau và xuất hiện cùng một lúc.
Hai mắt của Bộ Phương mở ra thành một khe nhỏ, hắn nhìn ra phía xa và tình cờ nhìn thấy đám người Địch Thái Giới Chủ đang đi về phía hắn.
Bọn họ cũng nhìn thấy Bộ Phương đang nằm nhàn nhã trên ghế.
- Xem ra tiểu tử nhà ngươi rất nhàn hạ, trở thành Tam phẩm Tiên Trù nên thỏa mãn sao?
Địch Thái Giới Chủ hất mấy sợi tóc màu vàng của mình và nói.
Sắc mặt của những người khác nhìn rất lo lắng nhưng cũng gật đầu với Bộ Phương một cái.
- Tu thân dưỡng tính thôi.
Bộ Phương cũng không ngủ nữa, uống một hớp trà, mùi trà đậm đà tỏa ra hơi nóng khiến trong lòng cảm thấy ấm áp.
- Nói đi, khua chiêng gióng trống như vậy đến tìm ta là vì có chuyện gì?
Bộ Phương hỏi.
- Ừm... Ta nói trước là không cho mượn Hủy Diệt Can Oa.
- Coi bộ dáng keo kiệt của ngươi kìa...
Địch Thái Giới Chủ đảo cặp mắt trắng dã.
- Ta giống như loại người sẽ đi tìm ngươi để mượn Hủy Diệt Can Oa sao?
- Tính luôn ngày hôm qua, trong một tháng mà ngươi đã mượn Hủy Diệt Can Oa của ta đến mười tám lần... Tuy nhiên tất cả đều bị ta từ chối.
Mặt Bộ Phương không cảm xúc nói.
- Được được được, , không mượn thì không mượn, đồ tốt cũng không biết chia sẻ, ngươi nhìn đi, bản Giới Chủ bây giờ sẽ mang đồ tốt tới chia sẻ cùng ngươi...
Địch Thái Giới Chủ nói.
Nói xong, tay của hắn ta rung lên một cái, một tấm thư mời màu đen xuất hiện, xung quanh thư mời có minh khí đen nhánh bao phủ.
Cái này?
Ánh mắt của Bộ Phương lập tức cứng lại một cái, không thể nghi ngờ, thứ đồ chơi trong tay Địch Thái Giới Chủ không thuộc về Tiên Trù Giới.
Cẩu gia nằm cách đó không xa cũng tỉnh táo lại và mở to mắt, dường như có chút kinh ngạc.
- Tại sao ngươi lại có thứ đồ chơi này?
Giọng nói nhẹ nhàng và từ tính của Cẩu gia vang lên.
- Đây là cái gì?
Bộ Phương tò mò hỏi Cẩu gia, Cẩu gia dường như rất quen thuộc với thứ đồ chơi kia.
- Đó là giấy thông hành tới Thâm Uyên... Tiểu tử Bộ Phương, cái gì mà Thâm Uyên Lạt Tiêu Tương không phải sản xuất từ Thâm Uyên sao? Hai Thâm Uyên này là cùng một Thâm Uyên...
Cẩu gia ngáp một cái rồi nói.
- Đúng, con chó vô liêm sỉ này nói đúng, đây chính là giấy thông hành tới Thâm Uyên...
Địch Thái Giới Chủ nói.
- Tuy nhiên, thứ đồ chơi này là do Thần Trù của Minh Trù Nhất Mạch phái người đưa tới, là thư mời đến Lân Trù yến... Mặc dù trên danh nghĩa thì Lân Trù yến là một yến hội trao đổi, nhưng mà... Trên thực tế là yến hội được tổ chức đặc biệt vì di tích Thần Trù và truyền thừa.
Địch Thái Giới Chủ thở ra một hơi và nói.
Hắn ta nhìn Bộ Phương với biểu cảm đầy hy vọng:
- Tiểu hữu Bộ Phương, ngươi cảm thấy bản Giới Chủ nên đi... hay là không đi?
Bộ Phương cau mày.
Thư mời là do Thần Trù của Minh Trù Nhất Mạch đưa tới?
Dùng đầu ngón chân để nghĩ thì cũng biết là có âm mưu gì đó...
Làm thế nào mà Địch Thái Giới Chủ lại có thể hỏi một câu hỏi ngu xuẩn như vậy?
- Đi... Đi tìm chết sao?
Bộ Phương liếc mắt.
- Không... Ngươi nên đi.
Ngay tại thời điểm Bộ Phương bác bỏ ý kiến của Địch Thái Giới Chủ.
Cẩu gia đang nằm sấp ở một bên lại đứng dậy, mắt chó hiện lên tia sáng, nói cực kỳ nghiêm túc.
Tất cả mọi người đều hơi sửng sốt mà nhìn sang.
Họ phát hiện ánh mắt sáng long lanh của Cẩu gia, điều này... giống như là nó đang nghĩ đến chuyện khiến mình hưng phấn.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là câu chuyện của con chó này... Nó lại muốn làm chuyện gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận