Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2110: Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp... Khai đàn (2)

Notice: Undefined offset: 205
Khi thần niệm sắp bị tiêu tốn gần như cạn kiệt, ngay lập tức chất lỏng đó được Bộ Phương bỏ vào trong một cái bình sứ đặt trước mặt hắn.
Hắn dán giấy niêm phong lên, luồng năng lượng khủng khiếp lập tức biến mất hoàn toàn.
Điền Viên Thiên trở lại bình thường.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi, ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, ánh mắt dường như trở nên vô hồn.
Bộ Phương ôm vò rượu, tâm thần khẽ động và đi ra khỏi Điền Viên Thiên, trở lại bên trong phòng bếp.
Hắn mở một cái tủ bát ra.
Chiếc tủ bát này có thể kiểm soát dòng chảy của thời gian.
Sau khi điều chỉnh thời gian, Bộ Phương cất vò rượu vào tủ và thiết lập môi trường xong xuôi.
Lúc này, Bộ Phương mới đi ra khỏi phòng bếp với vẻ mệt mỏi.
Trong nhà hàng.
Hoàng Tuyền Đại Thánh và những người khác đang nói chuyện phiếm.
Nhìn thấy Bộ Phương bước ra, ánh mắt của mọi người đều sáng rực lên.
Tất cả mọi người đều hơi giật mình khi cảm nhận được trạng thái tinh thần uể oải đó của Bộ Phương.
- Đã ủ rượu xong rồi sao?
- Vẫn chưa... Ủ rượu không phải là chuyện một sớm một chiều.
- Đại Hoàng à, nóng vội sẽ không uống được rượu ngon đâu.
Bộ Phương lại nói một cách nghiêm túc lần nữa.
Hoàng Tuyền Đại Thánh:...
Nhưng nằm ngoài dự đoán của Bộ Phương, Hoàng Tuyền Đại Thánh lại không hề tỏ ra tiếc nuối, mà ngược lại còn mỉm cười và xua tay.
- Không sao đâu, không vội không vội, dù sao nhà hàng của ngươi cũng ở đây, không chạy thoát được đâu... Hơn nữa, bây giờ bổn thánh cũng tìm được sở thích khác giống với cầm cỏ rồi.
Hoàng Tuyền Đại Thánh nói.
- Sở thích gì?
Bộ Phương sửng sốt.
- Ăn cơm đó! Mùi vị thơm ngon của món Túy Sườn đã làm cho bổn thánh có chút say mê...
Hoàng Tuyền Đại Thánh bất giác thè lưỡi liếm môi.
- Hơn nữa bổn thánh vừa mới đặt ra cho mình một mục tiêu nhỏ... đó là, ăn hết các món ăn ngon trong nhà hàng của ngươi.
Hoàng Tuyền Đại Thánh nói.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Que Cay, nháy mắt ra hiệu với Bộ Phương.
Không hề nghi ngờ gì nữa, tên Hoàng Tuyền Đại Thánh này hẳn là đã bị Minh Vương Nhĩ Cáp đánh lừa rồi.
Nhưng ngược lại, Bộ Phương dám tự tin rằng, các món ăn của hắn cũng sẽ không làm cho Hoàng Tuyền Đại Thánh thất vọng...
- À... Ngoại trừ các món ăn đặc trưng của nhà hàng, Đại Hoàng, ngươi cũng có thể mang theo nguyên liệu nấu ăn tới đây, bởi vì nếu như nguyên liệu nấu ăn không giống nhau thì mùi vị của các món ăn khi nấu ra cũng sẽ rất khác biệt...
Bộ Phương giải thích.
Hai mắt của Hoàng Tuyền Đại Thánh bỗng chốc trở nên sáng ngời.
...
Một nhà hàng mới được xây dựng ở trong Cấm Hồn Thành.
Nhà hàng này rất bình dân, ngược lại không làm cho nhiều người chú ý, cũng không có bao nhiêu người bước vào trong nhà hàng.
Dù sao, nhà hàng trong Cấm Hồn Thành cũng nhiều như vậy, tại sao các thực khách lại phải bước vào trong đó chứ?
Tuy nhiên, sau khi nhà hàng khai trương được khoảng hai ba ngày, hàng loạt người liên tục bay đến rồi bay đi trước cửa nhà hàng.
Một số người đang âm thầm cảm ứng khí tức của đám cường giả này một phen.
Tất cả đều cảm thấy kinh hãi không thôi, sắc mặt đều thay đổi.
Bởi vì khí tức của mỗi cường giả đều vô cùng mạnh mẽ giống như dòng nước lũ xối xả.
- Là... Là Ngục Chủ đại nhân sao?
Có người nhận ra một vị cường giả đi vào trong nhà hàng, hai mắt đột nhiên mở to.
Lúc trước, bởi vì trong trận so tài Minh Khư Thiên Đạo, rất nhiều người đều đã được nhìn thấy các vị Ngục Chủ.
Mà sau khi cuộc tranh tài kết thúc, các Ngục Chủ đều lần lượt rời đi.
Thế nhưng bây giờ... lại có người phát hiện ra, Ngục Chủ lại xuất hiện trong một nhà hàng nhỏ ở Cấm Hồn Thành?
Chẳng lẽ, nhà hàng này có thế lực thần bí gì sao?
Vậy mà lại có thể hấp dẫn các Ngục Chủ đến đây?
Rất nhiều thế lực trong Cấm Hồn Thành đều không khỏi bắt đầu âm thầm chú ý đến nhà hàng này...
Lại một ngày khác trôi qua.
Bên ngoài Cấm Hồn Thành.
Một bóng dáng già nua chống gậy đang chậm rãi đi tới.
Chiếc lưng còng xuống, bước vào trong nhà hàng.
Thít thít!
Đám người đang lặng lẽ quan sát nhà hàng kia đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Tin tức truyền ra trong nháy mắt.
Bởi vì Ngục Chủ Ngân Giác của Kim Giác lại đứng trước cửa nhà hàng nghênh đón lão giả này.
Lão giả này có thân phận như thế nào?
- Ngục Chủ Ứng Long! Là người đứng đầu trong năm vị Ngục Chủ! Là quân sư của đương kim Minh Vương trong Địa Ngục! Là thủ hạ đắc lực của Minh Vương Thiên Tàng đời trước!
Có người nhận ra thân phận của lão giả kia, tin tức này được truyền ra ngay lập tức.
Toàn bộ Cấm Hồn Thành đều trở nên chấn động.
Lúc này, rất nhiều người đều không thể ngồi yên.
Tin tức này lan ra trong chớp mắt, lập tức truyền khắp một nửa Địa Ngục và tất cả các thế lực lớn xung quanh Cấm Hồn Thành.
Những thế lực lớn này đều phái cường giả đến nhà hàng nhỏ này.
Trong lúc nhất thời, nhà hàng nhỏ này dường như đã trở thành một đối tượng được mọi người chú ý, đám cường giả của tất cả các thế lực lớn đều lũ lượt kéo đến.
Mà các cường giả của những thế lực này tới đây không phải là vì đồ ăn của nhà hàng, mà là vì thực khách bên trong nhà hàng.
Ngục Chủ Ngân Giác của Kim Giác có lẽ sẽ không để tâm đến những cường giả của các thế lực lớn này.
Dù sao, đám cường giả đứng đầu của các thế lực lớn cũng không thua kém gì so với những Ngục Chủ này.
Tuy nhiên, Ngục Chủ Ứng Long thì lại khác, đơn giản không chỉ là vì địa vị và quyền lực của Ngục Chủ Ứng Long, mà còn vì thực lực của hắn!
Ngục Chủ Ứng Long là một trong những Đại Thánh của Địa Ngục...
Khi cường giả của các thế lực lớn bước chân vào Cấm Hồn Thành, bọn họ lần lượt đi về phía nhà hàng.
Nhưng mà vừa đi đến nhà hàng, bọn họ đều đã rất kinh ngạc, bởi vì một hàng người dài dằng dặc đang đứng trước cửa nhà hàng...
Tôn gia là một thế gia ở Thiên Khôi Thành, là một thành trì cách Cấm Hồn Thành xa nhất.
Địa vị của gia tộc này trong Địa Ngục cũng rất bất phàm.
Lúc này, gia chủ của Tôn gia chạy tới Cấm Hồn Thành, không khỏi há hốc mồm khi nhìn thấy hàng người đang xếp hàng dài kia.
- Ôi chao, người huynh đệ, ngươi cũng nghe được tiếng tăm mà đến nhà hàng dùng bữa sao?
Vẻ mặt của gia chủ Tôn gia lập tức trở nên ngơ ngác.
Dùng bữa hả?
Cái quái quỷ gì thế? Lão tử ngàn dặm xa xôi chạy đến Cấm Hồn Thành chỉ để ăn một bữa cơm thôi sao?
Hắn tới đây là để gặp Ngục Chủ Ứng Long mà.
Chỉ có điều là hắn cũng không dám gây chuyện, dù sao thì Ngục Chủ Ứng Long cũng đang ở trong nhà hàng.
Vì vậy, hắn đành phải ngoan ngoãn xếp hàng, chờ đợi để đi vào nhà hàng.
Trong nhà hàng.
Đám người Hoàng Tuyền Đại Thánh và Ngục Chủ Ứng Long đang ngồi yên lặng.
Hoàng Tuyền Đại Thánh đang bưng một tô mì ăn một cách rất thích thú, ăn đến nỗi miệng dính đầy mỡ.
Bây giờ, hắn đã tìm được một thú vui mới, đó là ăn uống...
Ăn uống khiến hắn cảm thấy thư thái và vui vẻ.
Leng keng.
Tiếng chuông gió trong phòng bếp vang lên, rèm cửa được vén lên.
Một bóng người chậm rãi bước ra từ trong phòng bếp, hắn ôm một chiếc bình bằng sứ trên tay.
Ánh mắt của vô số người trong nhà hàng đều rơi vào trên người của bọn họ.
Động tác trong tay Hoàng Tuyền Đại Thánh bỗng dừng lại.
- Ồ...?
Mọi người nhìn sang với vẻ đầy nghi ngờ.
Bộ Phương thở ra một hơi thật dài, một tia kích động chợt hiện lên trong ánh mắt.
- Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp... sắp khai đàn rồi.
Bộ Phương nói.
- Tuy nhiên, trước khi khai đàn, vẫn cần các người giúp ta một việc...
Ánh mắt của Bộ Phương rơi vào trên người của đám người Hoàng Tuyền Đại Thánh, Cẩu Gia và Ứng Long rồi nói.
- Giúp đỡ? Việc gì?
Mọi người đều sửng sốt, có chút thích thú.
- Giúp ta dẫn dụ Thiên Đạo Ý Chí của Địa Ngục để đổ vào vò rượu...
Khóe miệng của Bộ Phương cong lên mà nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận