Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3161: Nam nhân có nhạc nền (1)

- Ta gieo một hạt giống, và cuối cùng quả đã lớn. Ngày mai chắc chắn sẽ là một ngày tuyệt vời...
Bộ Phương rất hài lòng với kiệt tác của mình, hắn nhìn Vũ Trụ Hồn Ma đang nở rộ vạn hoa, không khỏi cảm thán ca một câu hát. Tuy hắn hát không hay nhưng cũng không phải hát cho ai nghe, hắn cảm thấy vui vẻ là được.
Nơi xa, rất nhiều Hồn Chủ trừng muốn rách cả mí mắt. Tên đầu bếp đáng chết này rốt cuộc đang làm cái gì? Lại dám trồng đủ loại hoa ở Vũ Trụ Hồn Ma? Chẳng phải là quẳng tôn nghiêm của Vũ Trụ Hồn Ma xuống cứ thế mà chà đạp sao. Bọn chúng là Hồn Ma, là Hồn Ma chí cao vô thượng, há lại bị vũ nhục như thế! Giận!
Hồn Chủ mạnh nhất gầm thét. Thân thể đột nhiên phóng ra vô số năng lượng khủng bố, Tiểu Bạch bị trùng kích bắn ngược ra.
Tiểu Bạch có chút ngẩn người, xoa xoa tay trong hư không, mắt cơ giới lấp lóe một phen. Tiểu Bạch lấy một địch nhiều mà không hề ở thế hạ phong, cũng khiến cho Hồn Chủ này cảm thấy kinh hãi.
- Tên đầu bếp đáng chết, phong ấn Hồn Thần đại nhân. Bây giờ lại còn ra tay với Vũ Trụ Hồn Ma ta! Ngươi thật sự là kẻ thù không đội trời chung với Hồn Ma!
Đại Hồn Chủ mạnh nhất hét lên giận dữ. Khí tức của hắn bạo phát đến cực hạn.
Tiểu Bạch né ra, chạy như bay về phía Bộ Phương. Có mấy hành tinh bị hắn oanh kích trực tiếp nổ tung, nhưng tên Đại Hồn Chủ kia cũng không thèm để ý một chút nào. Trong mắt hắn đầy hung lệ chỉ còn có Bộ Phương, hắn muốn triệt để xé nát Bộ Phương!
- Chết đi!
Đại Hồn Chủ mạnh nhất gào thét.
Độc Cô Vô Song biến sắc, hắn hét lên một tiếng, Thiết Kiếm tới tay, chém một đường về phía đối phương.
Uỳnh!
Nhưng tên Đại Hồn Chủ kia quá mạnh. Cường giả đại viên mãn, Độc Cô Vô Song cảm giác như mình có thể bị chôn vùi trong nháy mắt vậy. Kiếm khí của hắn thậm chí còn chưa chạm được tới đối phương đã sụp đổ. Cảm giác áp bách kia thực sự quá mạnh.
Ngực hắn cảm thấy khó chịu, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể như muốn sụp đổ. Nhưng cảm giác này không kéo dài quá lâu.
Bộ Phương động đậy, không biết xuất hiện sau lưng Độc Cô Vô Song từ lúc nào. Giơ tay lên khoác lên bả vai hắn, áp lực kia đột nhiên được xua tan đi. Cảm giác này vô cùng thần kỳ.
Độc Cô Vô Song kinh ngạc nhìn Bộ Phương, hóa ra đại nhân lại mạnh như vậy!
Bộ Phương liếc nhìn Độc Cô Vô Song một chút, cũng không nói thêm gì. Tên Đại Hồn Chủ này mặc dù yếu hơn Đại Hồn Chủ Lười Biếng trước kia một chút nhưng chí ít cũng là cường giả đỉnh phong trong Vũ Trụ Hồn Ma.
Lật tay, xuất hiện một món ăn. Món ăn kia tỏa ra mùi thơm nồng đậm, mang theo khí Hỗn Độn.
Đôi mắt Độc Cô Vô Song hơi co lại, đó là cái gì.
- Nồi Hỗn Độn… giới thiệu một chút.
Bộ Phương từ tốn nói. Cong ngón búng ra, Nồi Hỗn Độn nhất thời lao ra như tên lửa hóa thành một tia sáng phóng về phía đối phương.
Ngàn năm trước thì Nồi Hỗn Độn cũng là đòn sát thủ của Bộ Phương. Mà ngàn năm sau, sau khi Bộ Phương quy phàm, trải qua bài kiểm tra của Trù Thần, luyện theo đạo hữu tình, Nồi Hỗn Độn cũng thay đổi, ẩn chứa sức mạnh đáng sợ khó mà diễn tả nổi.
Một nồi lẩu lao như bay về phía Đại Hồn Chủ mạnh nhất nhưng hắn không thèm để ý, hé miệng phát ra tiếng gào thét.
Đáng tiếc, trong nháy mắt hắn há miệng ra. Nồi Hỗn Độn trực tiếp chui vào miệng hắn. Đại Hồn Chủ mạnh nhất ngây người. Hắn ôm lấy cổ mình, phát ra tiếng nộ hống.
Bộ Phương dẫn Độc Cô Vô Song di chuyển, trong nháy mắt xuất hiện trên một hành tinh phồn hoa.
- Đại nhân…
Độc Cô Vô Song há hốc miệng.
- Xuỵt, yên tĩnh… xem pháo hoa này.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Trong hư không, mắt cơ giới của Tiểu Bạch lấp lóe nhìn chằm chằm Đại Hồn Chủ mạnh nhất đang giãy dụa không ngừng.
Uỳnh!
Một tiếng nổ vang lên. Thân thể Đại Hồn Chủ mạnh nhất nổ tung, bao phủ toàn bộ tinh không, trời cao rực sáng.
Độc Cô Vô Song ngây ngốc nhìn qua. Giữa đêm tối mà ánh sáng chiếu rọi xuống giống như bộc phát ra hào quang rực rỡ, hệt như cực quang khiến trái tim Độc Cô Vô Song cũng phải co rụt lại.
Hắn nắm kiếm, ngửa đầu nhìn tinh không, trong lòng bây giờ lại bình tĩnh.
Hóa ra đại nhân lại mạnh như vậy. Nhóm Đại Hồn Chủ còn lại thì không khỏi kinh hãi. Đại Hồn Chủ mạnh nhất cứ chết như vậy sao?
Uỳnh!
Một miếng thịt Đại Hồn Chủ từ trong hư không rơi xuống. Bộ Phương bình tĩnh đi qua, xé rách miếng giáp xác bao phủ lên trên, lấy phần thịt mềm bên trong ra.
- Đây là nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp Vũ Trụ. Mặc dù nói với Trù Thần thì dùng nguyên liệu nấu ăn bình thường cũng có thể nấu ra mỹ vị cực hạn nhưng nấu có thể dùng nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp thì cảm giác mỹ vị sẽ tăng lên đáng kể.
Bộ Phương nói.
Độc Cô Vô Song nhìn thấy Bộ Phương đang ở trong phế tích, vén tay áo vội vàng thu thập thịt Hồn Chủ.
Trên đầu trời, Đại Hồn Chủ mạnh nhất đã thua. Tiểu Bạch thì bắt đầu hành động quét sạch.
Một tia sáng lóe qua như đến từ nơi sâu nhất trong vũ trụ. Mỗi một lần quét qua là một Đại Hồn Chủ bị nổ tung!
Đại Hồn Chủ nhao nhao thua cuộc. Đương nhiên cũng có tên Hồn Ma lựa chọn bỏ chạy. Sào huyệt Hồn Ma bây giờ đã không còn an toàn nữa rồi.
Nhóm Hồn Ma triệu hồi một con đường không gian, chui vào trong đó rồi nhao nhao biến mất không thấy gì nữa. Có mấy tên Đại Hồn Chủ trọng thương cũng đào tẩu. Đương nhiên đa số là Tiểu Bạch bắt lại. Từng tên Hồn Chủ thua cuộc, nổ tung như pháo hoa sáng chói.
Những tên Hồn Ma nhỏ yếu thì Tiểu Bạch không giết mà bắt lại cho Bộ Phương. Tiểu Bạch đáp xuống, trên thân tản ra nhiệt khí, mắt cơ giới lóe lên vẻ hưng phấn.
Tiểu Bạch trở về bên cạnh Bộ Phương, hoàn thành nhiệm vụ thu thập nguyên liệu nấu ăn.
- Kết thúc rồi?
Bộ Phương hỏi.
Tiểu Bạch lấp lóe mắt cơ giới, gật gật đầu.
Khóe miệng Bộ Phương hơi nhếch lên, nhìn về phía xa, chỗ đấy có Hồn Ma lít nha lít nhít, đều là những Hồn Ma bình thường. Tiểu Bạch giữ lại chúng cho Bộ Phương xử lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận