Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2918: Ăn một miếng bánh bao đậu (2)

Notice: Undefined offset: 87
Bộ Phương đáp xuống, chân đạp trên mặt đất tới chỗ nào chỗ đó như đóng băng, từng bước tiến về phía xa, nhanh chóng chen chúc trước đám người.
Nam tử kia lạnh lùng nhìn Bộ Phương, ở trên cao nhìn xuống, ánh mắt mang theo vẻ khinh thường và ngạo mạn.
Bộ Phương thì không có biểu cảm gì gật gật đầu với nam tử, cầm lấy một cái bánh bao đi đến bên cạnh một người bị lưu đày, vỗ nhè nhẹ vào vai hắn.
Ngươi kia bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm Bộ Phương.
- Ta muốn ăn! Ta muốn ăn!
Người bị lưu đày kia nắm lấy tay Bộ Phương, điên cuồng nói.
- Được… ăn.
Bộ Phương gật đầu, cong ngón búng ra. Cái bánh bao bị nhét vào bên trong người này.
Hả?
Săc mặt người kia thay đổi lớn, tưởng được ăn Hắc Ám Liêu Lý nên mừng rỡ như điên.
Bẹp bẹp…
Từng miếng cắn xuống, điên cuồng nhai. Chỉ chốc lát sau tốc độ nhai càng ngày càng chậm. Con mắt đều trở nên vô thần.
Bẹp bẹp…
Mùi vị này… sao có chút lạ?
Người đó liếc nhìn Bộ Phương một chút. Bộ Phương vỗ bả vai của hắn, sau đó khóe miệng kéo lên một cái, chắp lấy tay đi về phía xe gỗ của chính mình.
Tốc độ nhai nuốt của người bị lưu đày kia càng ngày càng nhanh.
Ngon quá!
Loại mùi vị tuyệt vời này khiến người bị lưu đày ở Thành Hư Vô đang tuyệt vọng như gặp được một tia rung động. Đúng là một mùi vị rất lâu rồi không được ăn.
Người này nhìn cánh tay của mình một chút, sức mạnh Nguyền Rủa như con rắn độc không ngừng tra tấn hắn mỗi ngày bây giờ lại vì ăn một cái bánh bao mà hòa tan dần ra như băng tuyết.
Đúng là thật sự biến mất chứ không phải là chỉ bị áp chế như ăn Hắc Ám Liêu Lý! Loại cảm giác này vô cùng sảng khoái, như có gió xuân tháng ba thổi qua.
Người này không hề do dự mày quay đầu nhìn về phía xe của Bộ Phương, trong mắt tràn ngập khát vọng.
Bộ Phương cong ngón búng ra, một bánh bao hình thỏ trắng đến tay người kia. Tay người kia dơ bẩn đen đuốc cầm lấy bánh bao trắng õn, tựa như ôm lấy hi vọng mà cẩn thận từng li từng tí.
Bánh bao ấm nóng khiến hắn cảm thấy cảm giác ấm áp lâu ngày mới có được. Hắn cắn xuống một miếng, khí nóng, ánh sáng bao phủ. Người này có cảm giác như tìm lại được cuộc sống mới. Nước mắt chảy xuống, lã chã trên mặt đất.
Một miếng, hai miếng, ba miếng… toàn bộ cái bánh bao đều bị hắn nhét vào trong miệng. Người này quỳ xuống đất, nước mắt tuôn ra như mưa… Sức mạnh Nguyền Rủa dần hao mòn rồi như muốn biến mất.
Cảm động, nước mắt vẫn không ngừng chảy ra. Hắn ngẩng đầu há miệng phát ra tiếng gào thét, đó là tiếng gào thét đầy hưng phấn.
Tiếng gào thét này ẩn chứa quá nhiều điều…
Có lẽ vô số năm trước hắn là một ác nhân, có lẽ ngàn vạn năm trước hắn làm ra chuyện gì đó khiến không một ai muốn tha thứ cho hắn, khiến vũ trụ từ bỏ hắn. Nhưng cái bánh bao vừa rồi giúp hắn thấy được hắn vẫn đang tồn tại.
Phía xa, đám người lưu đày ở bên xe của nam tử kia cũng bị tiếng rống này hấp dẫn sự chú ý, vẻ điên cuồng như giảm đi. Không ít người đều nghiêng đầu sang nhìn một người duy nhất đang ở dưới xe của Bộ Phương.
Khuôn mặt người này đầy nước mắt, có ánh sáng bao phủ quanh người. Trên xe của Bộ Phương có một tia sức mạnh Nguyền Rủa phun trào trên cột. Bộ Phương nhìn lấy nó, khóe miệng hơi kéo lên.
- Kỳ tích… sẽ bắt đầu từ bây giờ.
Bộ Phương nhẹ nhàng nói.
Một tia sức mạnh Nguyền Rủa đó xuất hiện gây ra một trận điên cuồng! Các quý tộc đều kinh ngạc đến ngây người, Bá Tước Hà Thu cũng bị chấn động. Tiểu U thì lại rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt của quý phụ kia thì co rụt lại.
Thân là Công Tước khu Giáp, nàng không thể nào hiểu được sự điên cuồng của những người kia đối với Hắc Ám Liêu Lý, nhưng nàng biết tên đầu bếp kia không thể nào có thể đoạt được một tia trên cột sáng từ tay Hắc Ám Liêu Lý được.
Ánh mắt nam tử kia trở nên nghiêm túc!
Tên đầu bếp kia có thể đoạt được thức ăn trước miệng cọp?
Những người khác cũng ngây người ra, có chút khó tin.
Uỳnh…
Sức mạnh Nguyền Rủa trên thân người bị lưu đày trước xe của Bộ Phương tán đi. Những người còn lại đều nhìn chằm chằm người kia, như có một làn sóng thủy triều đánh thẳng vào thân thể bọn họ…
Rống!
Trong nháy mắt, toàn bộ đấu trường đều phát ra tiếng đinh tai nhức óc!
Những người bị lưu đày kia điên cuồng bồ nhào qua xe của Bộ Phương.
Kỳ tích… bắt đầu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận