Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2313: Mộc Hồng Tử (1)

Một chiếc chiến thuyền, che khuất bầu trời.
Bao phủ toàn bộ Hoàng Tuyền Thành, khiến lòng người trong Hoàng Tuyền Thành đều bàng hoàng, hoang mang.
Uy áp đáng sợ như cự thạch treo ở trên đỉnh đầu của tất cả mọi người.
Buổi tối ở Hoàng Tuyền Thành vốn đang vô cùng náo nhiệt, sôi động, mà bây giờ lại…
Cực kỳ yên tĩnh, đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ quỳ rạp xuống đất, như thể đối mặt với một vị Thần Chi chí cao vô thượng.
Khiến tất cả mọi người đều hoảng sợ run rẩy, giống như phải chịu đựng nỗi kinh hoàng cực kỳ lớn đang ùa đến.
Một bóng người đứng trước chiến thuyền, phong hoa tuyệt đại(*), hấp dẫn vô số hào quang và ánh mắt xung quanh, như là tiêu điểm giữa thiên địa.
(*)Phong hoa tuyệt đại: miêu tả vẻ đẹp, vô cùng đẹp.
Hoảng sợ, kinh hãi, trầm luân…
Vô số ánh mắt đều nhìn về phía bóng người đó.
Cửa Hoàng Tuyền tiểu điếm mở ra.
Nam nhân đứng chắp hai tay sau lưng trên ván thuyền kia đẹp đến không thể tưởng nổi, hắn ta xuyên qua cửa tửu lâu, ôn hòa nhìn về phía Bộ Phương.
Hắn ta nở nụ cười ôn hòa.
Đó là một loại cảm giác quen thuộc như gặp lại người quen cũ.
Bộ Phương đứng yên tại chỗ, lỗ chân lông như muốn nổ tung.
Nhìn vào ánh mắt của đối phương khiến trong lòng hắn nảy sinh một cảm giác kỳ quái.
Không biết Cẩu gia đã xuất hiện bên cạnh Bộ Phương từ khi nào, trong mắt chó phảng phất bắn ra ánh sáng chói mắt, nhìn chằm chằm vào bóng người tuấn mỹ kia.
Trên thế gian lại có nam nhân đẹp như vậy sao?
Cho dù là Minh Vương Nhĩ Ha ngày thường vô cùng tự luyến ở trước mặt nam nhân này cũng sẽ thấy tự ti.
Nam nhân này thực sự quá hoàn mỹ.
Khiến nữ nhân mê mẩn, làm nam nhân mê luyến!
Nụ cười kia khiến cho thiên địa trở nên ảm đạm nhạt nhòa, cũng làm người khác khó thở.
Từng bước một, giống như tốc độ của ma quỷ.
Đi ra từ trên chiến thuyền, chắp lấy hai tay như tiên nhân xuất thế, không vội không vàng, chậm rãi như gió nhẹ mây bay.
Chỉ trong chốc lát đã hạ xuống Hoàng Tuyền Thành, đứng trước Hoàng Tuyền tiểu điếm.
Nam nhân đánh giá tửu lâu trước mặt, trong mắt hiện lên tâm trạng phức tạp.
Một hồi lâu sau lại thở dài, sỉa bước chân đi về phía tửu lâu.
Đế Thính nhìn thấy thân ảnh này.
Nhất thời bị dọa đến mức bộ lông toàn thân dựng ngược lên!
Không thể tin nổi, kêu lên một tiếng sợ hãi, sau đó lăn vội vào trong tửu lâu.
Đáng tiếc…
Nam nhân tuấn mỹ này lại vung một tay lên, nhẹ nhàng hướng về phía Đế Thính.
Ngay sau đó.
Thân hình vội vàng chạy trốn của Đế Thính lập tức bị cố định lại.
Sau đó, không ngờ lại chậm rãi bay về phía chỗ nam nhân đó.
Hắn ta đường đường là một vị Thần Chi vậy mà ngay cả việc phản kháng cũng không làm được.
Đế Thính hóa thành dáng vẻ chú chó chân ngắn, được nam nhân tuấn mỹ ôm vào trong lòng, dịu dàng vuốt ve.
- Ngươi là ai?
Nhìn thấy Đế Thính bị thu phục dễ dàng như vậy, ánh mắt Bộ Phương co rụt lại.
Không hề nghi ngờ gì, thực lực của nam nhân trước mắt này tuyệt đối mạnh đến đáng sợ.
Chí ít là mạnh hơn cả hắn, thậm chí… còn mạnh hơn Cẩu gia.
Dù gì Đế Thính cũng là một Thần Chi.
Cho dù hắn ta chỉ lĩnh ngộ Pháp Tắc Chi Lực bình thường nhưng cũng không phải một vị Thần Chi bình thường có thể thu phục được.
Chứ đừng nói là nhẹ nhàng ra tay.
- Ngươi đang hỏi ta ư?
Nam tử ôn hòa cười, đôi mắt như thể biết nói, nhìn chằm chằm vào Bộ Phương, trong mắt lóe lên ánh sáng.
Ánh sáng kia khiến Bộ Phương rùng mình.
Dù sao bị một nam nhân dùng ánh mắt ôn nhu dịu dàng như thế nhìn chằm chằm, tất nhiên sẽ cảm thấy không thoải mái.
- Chúng ta đã từng gặp nhau… Chúng ta là người quen cũ.
Nam tử vừa cười vừa nói.
Sau đó, sắc mặt hắn ta đột nhiên trở nên trang trọng và nghiêm túc.
- Muốn trở thành đỉnh phong cũng đi kèm với tai họa, nhất niệm sinh, nhất niệm tử…
- Bước qua luân hồi sẽ phải từ bỏ tất cả mọi thứ, mới có thể nhìn thấy… một góc của luân hồi.
Nam tử nói xong, khóe miệng lại cong lên.
Hắn ta buông Đế Thính xuống.
Đế Thính hạ xuống đất, liền nhanh chân chạy đến trốn sau lưng Cẩu gia, run lẩy bẩy.
Thân thể nam nhân tuấn mỹ trong nháy mắt liền tới gần Bộ Phương.
Khuôn mặt chỉ cách một khoảng không quá một tấc(*) với khuôn mặt Bộ Phương.
(*)1 tấc bằng 10cm.
Thậm chí, Bộ Phương có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của đối phương lúc nói chuyện phả lên mặt mình.
Một cảm không tốt chút nào…
Khóe miệng Bộ Phương giật nhẹ một cái.
- Ngươi… là tên bị phong ấn trong Thanh Đồng Điện kia…
- Chính xác, không hổ là người được chọn, quả nhiên thông minh.
Giọng nói từ tính của nam tử vang vọng.
Bàn tay giơ lên dường như đang định đưa tới sờ vào khuôn mặt chữ điền của Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận