Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1279: Người thiếu niên Bộ Phương, ngươi đã thay đổi rồi! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sự xuất hiện của Bộ Phương khiến cho Dương Mỹ Cát và Ma Nữ An Sanh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, bọn họ không thể nào ngờ được rằng, Bộ Phương lại đáp từ trên trời xuống một cách đột ngột như vậy.
Dương Mỹ Cát còn không có gì, nhìn Bộ Phương với ánh mắt có chút mừng rỡ.
Ma Nữ An Sanh thì có chút lúng túng, gần đây, nàng âm thầm lười biếng hơi nhiều...
Biểu cảm của hai người đều rơi vào trong mắt của Bộ Phương, Bộ Phương vừa liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu tâm trạng của hai người.
Bộ Phương nhướng lông mày lên, không nói gì mà bắt chéo hai tay lại rồi bước vào trong nhà hàng Vân Lam.
Nam Cung Vô Khuyết nhìn thấy Bộ Phương, hai mắt lập tức bắn ra một tia sáng chói lóa, nỗi sợ hãi với Tiểu U trong lòng cũng vơi đi rất nhiều.
- Lão Bộ! Cuối cùng, ngươi đã trở về rồi, ta nhớ ngươi chết đi được!
Nam Cung Vô Khuyết chạy như bay đến bên cạnh Bộ Phương.
Bộ Phương liếc xéo Nam Cung Vô Khuyết một cái, khóe miệng cong lên một cách nhẹ nhàng, khẽ gật đầu.
Nụ cười trên mặt của Ma Nữ An Sanh có chút ngượng ngùng, nhìn thẳng vào Bộ Phương, có chút không biết làm sao.
Bộ lão bản vẫn đánh bài một cách không theo lẽ thường như vậy.
Khi Bộ Phương đi ngang qua trước mặt Ma Nữ An Sanh, nhàn nhạt nhìn đối phương một cái rồi nói.
- Đừng nói chuyện, đi vào bên trong đi, ta sẽ kiểm tra kỹ năng nấu nướng của các ngươi.
Còn muốn kiểm tra thật sao?
Ngay lập tức, Ma Nữ An Sanh lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn so với khóc.
Ngươi là ông chủ, ngươi nói cái gì cũng được.
Dương Mỹ Cát bỏ cái chổi qua một bên, phủi tay, hào hứng đi theo phía sau Bộ Phương, Ma Nữ An Sanh đi theo phía sau với vẻ không còn gì để luyến tiếc, vẻ lười biếng khi vừa thức dậy đã biến mất từ lâu.
Mấy người Tiểu U cũng bước vào trong nhà hàng.
Tử Vân Thánh Nữ lại có chút tò mò về chỗ này, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Nhà hàng này lại giống hoàn toàn với nhà hàng ở Thao Thiết Cốc.
Rốt cuộc, Bộ lão bản có bao nhiêu chi nhánh vậy chứ?
Trong lòng Tử Vân Thánh Nữ vô cùng tò mò.
Bộ Phương bước vào nhà hàng, Tiểu Bát đang phấn khích sải rộng đôi chân chạy loạn xạ trong nhà hàng, nhìn thấy Bộ Phương, nó dừng một chút, kêu lên một tiếng ha ha ha, sau đó, lại dang cánh tiếp tục chạy như điên.
Khi nào còn chưa chết thì Tiểu Bát vẫn sẽ tiếp tục chạy không ngừng.
Bộ Phương liếc qua Tiểu Bát đang rất hưng phấn này, cảm thấy rằng hẳn là mình phải cho nó một vùng đất rộng lớn để có thể bay nhảy thỏa thích, cánh đồng của hệ thống chính là sự lựa chọn tốt nhất.
Ánh mắt đó làm cho thân hình của Tiểu Bát đang chạy tán loạn đều run lên, lông gà trên người dường như cũng co chặt lại.
Đầu của nó quay tròn nhìn xung quanh một lượt.
Lúc này, Bộ Phương cũng chưa động thủ mà bước vào trong phòng bếp.
Ở phía sau hắn là Dương Mỹ Cát đầy phấn khích và Ma Nữ An Sanh mặt mày ủ rũ.
Sau khi bước vào phòng bếp, Bộ Phương tuyên bố kiểm tra đánh giá, bảo hai người chia nhau ra nấu một món ăn mà mình nấu ngon nhất cho hắn nếm thử.
Dương Mỹ Cát cực kỳ thích thú với việc này, nàng cầm dao phay rồi băm trên thớt.
Lồng ngực đập bùm bùm.
- Bộ lão bản, ngươi chờ đi! Dương Mỹ Cát ta sẽ không để cho ngươi phải thất vọng!
Ma Nữ An Sanh thì cầm dao phay một cách chán nản... Xong đời rồi, có khi nào bị Bộ lão bản đánh đít không vậy?
Dưới ánh mắt uy nghiêm của Bộ Phương, hai người bắt đầu nấu ăn trên bếp của riêng mình.
Nhân lúc rảnh rỗi chờ hai người nấu ăn, Bộ Phương đi tới phía trước quầy, mở tủ ra, lập tức linh khí nồng nặc từ bên trong trào ra.
Một quả trứng Phượng Hoàng tỏa ra ánh sáng lấp lánh đang lặng lẽ nằm bên trong đó.
Ấn tượng của Bộ Phương về quả trứng Phượng Hoàng khá sâu sắc, dù sao thì lúc trước, khi hắn đạt được quả trứng Phượng Hoàng này, cũng chính là lúc hắn gặp được Tiểu U.
Năm đó, Tiểu U cũng đã từng nói rằng nàng cần Sinh Mệnh Lực bên trong trứng Phượng Hoàng để loại bỏ tử khí và lời nguyền trong cơ thể nàng.
Tuy nhiên, bây giờ, dưới sự điều dưỡng của rất nhiều thức ăn ngon do Bộ Phương nấu, tử khí và lời nguyền trong cơ thể của Tiểu U cũng đã mờ đi rất nhiều, đặc biệt là tử khí, về cơ bản, đều đã biến mất hết rồi.
Vì vậy, trứng Phượng Hoàng vẫn luôn đặt ở đây, bây giờ cần phải nấu Cơm Chiên Trứng Phượng Hoàng, thế nên lại bị Bộ Phương lấy ra.
Cầm quả trứng Phượng Hoàng trên tay, Bộ Phương đi một vòng phía trước trước bếp lò của Dương Mỹ Cát và Ma Nữ An Sanh, cẩn thận theo dõi quá trình nấu nướng của bọn họ.
Món mà Dương Mỹ Cát nấu chính là Túy Sườn, trấi lại mô phỏng rất giống, có chút thuần thục.
Còn món mà Ma Nữ An Sanh nấu chính là Canh Đầu Cá Đậu Hũ, Bộ Phương nhìn Ma Nữ An Sanh một cái đầy ẩn ý, có vẻ như, nữ nhân này lười biếng rất nhiều.
Bộ Phương không xem hai người nấu nướng nữa, dù sao có hắn ở đó, hai người bọn họ sẽ có chút khẩn trương trong lòng.
- Nấu đồ ăn xong thì bưng ra ngoài cho ta nếm thử.
Trước khi Bộ Phương đi ra khỏi phòng bếp thì nhìn hai người một cái rồi dặn dò.
Ma Nữ An Sanh lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, ngài là lão bản, ngài vui vẻ là tốt rồi.
Dương Mỹ Cát tràn đầy tự tin mà gật đầu thật mạnh.
- Bộ lão bản, ta sẽ không để cho ngươi phải thất vọng!
Bộ Phương đi ra khỏi phòng bếp, đi tới trong nhà hàng.
Ngay lập tức, ánh mắt của tất cả mọi người đang ngồi trong nhà hàng đều bị thu hút bởi quả trứng Phượng Hoàng trong tay Bộ Phương.
Quả trứng rất kỳ ảo, tỏa ra những tia sáng lấp lánh rực rỡ, còn có Sinh Mệnh Lực dồi dào đang dao động.
Tiểu U liếc mắt nhìn thấy trứng Phượng Hoàng, đôi mắt lập tức phát sáng lên.
- Trứng của ta!
Tiểu U hô lên.
Bộ Phương có chút đau đầu nhìn Tiểu U, sao nữ nhân này còn nhớ được quả trứng Phượng Hoàng này vậy.
- Đây là trứng của ta!
Tiểu U lại trịnh trọng nhắc lại một lần nữa.
Nàng vẫn còn nhớ cách ăn trứng Phượng Hoàng mà Bộ Phương đã đề cập với nàng vào lúc trước, nàng nhớ rất rõ ràng.
Bộ Phương cầm quả trứng Phượng Hoàng, miệng nhếch lên...
- Tiểu U, chúng ta thương lượng một chút, năm phần Cơm Long Huyết đổi lại một quả trứng Phượng Hoàng, như thế nào?
Bộ Phương suy nghĩ một chút rồi nói.
Chỉ có thể dùng đồ ăn ngon để dụ dỗ.
Tiểu U nhìn Bộ Phương với vẻ mặt không chút cảm xúc, cặp môi đỏ mọng khẽ mở.
- Ta không cần!
Thân hình của Bộ Phương lập tức cứng đờ, ngay cả Cơm Long Huyết cũng không thể hấp dẫn được nữ nhân này sao?
Tại sao chấp niệm của nữ nhân này đối với trứng Phượng Hoàng lại nặng như vậy chứ?
- Ta muốn mười con Tôm Huyết Long Xào Cay!
Tiểu U suy nghĩ một lúc rồi mở miệng nói.
Phụt!
Minh Vương Nhĩ Cáp đang uống nước ở đằng xa không nhịn được mà phun ra.
Nha đầu kia thật là tham lam quá mức mà, làm sao người thiếu niên keo kiệt như Bộ Phương lại có thể đồng ý với yêu cầu này được chứ!
Lúc hắn ra tay, ba chấm mới chỉ đổi được ba con Tôm Huyết Long, nha đầu kia vừa mở miệng đã đòi ngay mười con...
Thật là... không biết xấu hổ!
Minh Vương Nhĩ Cáp đang cân nhắc chờ mong dáng vẻ Tiểu U bị Bộ Phương từ chối.
Tuy nhiên, chẳng mấy chốc, hắn đã bị ngây người ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận