Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2261: Tam Hoa Sóc Ngư (1)

- Hệ thống, ta tiếp nhận khảo hạch.
Lời nói trịnh trọng Bộ Phương vang ra rất nhanh, hệ thống trong đầu cũng không phát ra tiếng gì nữa.
Ngay lập tức, xung quanh đều lâm vào yên tĩnh, im lặng đến mức dường như có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.
Tất cả mọi thứ xung quanh, tiếng huyên náo bên trong Hoàng Tuyền Thành, toàn bộ đều biến mất bên tai Bộ Phương.
Điều này làm cho Bộ Phương có hơi kinh hãi.
Bộ Phương nheo mắt lại, hắn đang đợi đoạn sau của hệ thống, nếu đã tiếp nhận khảo hạch rồi, chắc chắn hệ thống sẽ không để hắn vượt qua cửa ải khó khăn một cách thoải mái như vậy đâu.
Món ăn trong thực đơn Trù Thần lúc trước, Thần Vẫn Tam Bồi Kê, suýt nữa làm cho hắn sơ suất rồi, nếu không phải thời điểm cuối cùng hắn đã liên tưởng đến rất nhiều thứ, sáng tạo cách nấu nướng, tinh thần lực tăng lên, có lẽ hắn thật sự không chắc có thể hoàn thành được việc chế tác thực đơn món ăn Trù Thần kia đâu.
Nếu là như vậy, hiện giờ Bộ Phương đã không còn tồn tại nữa rồi.
Cho nên, hắn vẫn cần phải có cảm giác khẩn trương.
Bộ Phương hít sâu một hơi, tinh thần lực của hắn buộc chặt lại.
Vèo…
Quả nhiên.
Bộ Phương thả lỏng đi, thực đơn Trù Thần đang bay lơ lửng trên bầu trời Tinh Thần Hải kia của hắn lập tức xảy ra biến hóa.
Cả Tinh Thần Hải tựa như phát ra tiếng ầm vang vọng.
Thực đơn lật trang giấy, Tinh Thần Hải nổ vang.
Hư ảnh của thần niệm cũng không khỏi mở mắt ra, thần niệm dao động rồi khuếch tán từng trận.
Đám khí linh cũng vô cùng kinh hãi mà giương mắt nhìn.
Quả nhiên.
Tiểu ký chủ lại gặp khó khăn nữa rồi, thật ra mỗi một lần nấu món ăn trong thực đơn Trù Thần đều là một lần trắc trở, là một lần khảo hạch với tinh thần và thân thể của người khác.
Càng về sau, việc nấu nướng sẽ càng dễ sai hơn.
Hy vọng tiểu ký chủ có thể bình yên vượt qua được trận khảo hạch lần này.
- Hình như món ăn trong trận khảo hạch lần trước của tiểu ký chủ là **… vậy lần này…
Hoàng Kim Thần Long nhìn thực đơn màu vàng đang lật tung mà lên tiếng nói.
- Lần này chắc hẳn là cá rồi… có rất nhiều cách chế biến cá, không biết trong thực đơn Trù Thần sẽ cho ra cách làm cá thế nào đây, hơn nữa xem độ khó tất nhiên cũng không bình thường đâu.
Chu Tước nói.
Sau đó, bọn họ không nói gì nữa, chủ yếu cũng không biết nên nói cái gì.
Vèo…
Quang hoa màu vàng của thực đơn Trù Thần bao phủ thân hình thần niệm của Bộ Phương, khiến cho thần niệm của hắn lóng lánh tựa như bảo vật vậy.
Trong phòng bếp.
Thân hình Bộ Phương cũng nở rộ quang hoa.
Ngay sau đó, giọng nói đứng đắn mà nghiêm túc của hệ thống vang vọng lên.
- Ký chủ tiếp nhận khảo hạch, bây giờ bắt đầu khảo hạch… quyết định món ăn thực đơn Trù Thần.
- Chủng loại nấu nướng, cá.
Vèo…
Giọng nói nghiêm túc của hệ thống biến mất, trong đầu Bộ Phương bèn có hàng loạt thông tin tràn vào, những thông tin này đều nói về thực đơn Trù Thần cả.
Liên quan đến cách nấu nướng một món ăn.
Phương thức này được ghi lại vô cùng chi tiết.
Bộ Phương bắt đầu nghiêm túc đọc.
- Tam Hoa Sóc Ngư…
Bộ Phương trầm mặc.
Bộ Phương biết Sóc Ngư là một món ăn vô cùng khảo nghiệm về kỹ xảo, thế cho nên hắn mới cảm thấy áp lực.
Đối với thực đơn, Bộ Phương cẩn thận nghiên cứu, không dám bỏ sót một chi tiết nào.
Một khi nấu nướng thất bại, có thể sẽ làm cho hắn bị xóa sổ luôn.
Tất nhiên Bộ Phương không muốn bị xóa sổ, cho nên, hắn chỉ có thể cố gắng hoàn thành món ăn này thôi…
Nghiên cứu kỹ thực đơn tiêu tốn không ít thời gian của Bộ Phương.
Hắn vẫn đứng mãi trong phòng bếp không hề nhúc nhích.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Trên đường chân trời, mặt trời ló dạng, để lộ ra khuôn mặt hồng hào.
Ánh mặt trời chiếu xuống đại địa khiến cho Hoàng Tuyền Thành khó có khi được yễn tĩnh nửa ngày lại trở nên náo nhiệt.
Vô số người bắt đầu một ngày làm việc mới.
Trước cửa Hoàng Tuyền tiểu điếm trong Hoàng Tuyền Thành.
Rất nhiều người vừa ngáp vừa đi đến trước cửa tửu lâu xếp hàng, vì để có thể ăn được một ngụm Bánh Báo Thần Bỏ Quên nóng hầm hập.
Nhưng mà, lần này đã định trước là bọn họ phải ra về trong thất vọng rồi.
Bởi vì chờ đợi hồi lâu.
Mặt trời lên cao.
Cửa tửu lâu gắt gao đóng chặt như cũ.
Minh Vương Thiên Tàng đã trở lại, hắn nghi hoặc mà nhìn cánh cửa đang đóng chặt.
Bên trong tửu lâu, Tiểu U ôm Tiểu Hồ ngồi trên ghế.
Tiểu Hoa thì lại xinh đẹp mà ghé vào trên bàn cơm.
Bầu không khí bên trong tửu lâu có hơi ngưng trệ, loại không khí này rất khác biệt.
Làm cho bọn họ đều nghiêm túc lên, không dám có hành động gì cả.
Trong phòng bếp, hơi thở khác đang tản ra không ngừng.
Cho dù là Cẩu gia thì cũng không khỏi ngẩng đầu lên mà nhìn với ánh mắt tò mò.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cẩu gia, Tiểu Hoa, Tiểu U và những người khác đều vô cùng hiếu kỳ.
Bọn họ có một loại cảm giác tim đập nhanh, cảm giác này rất khó nói rõ thành lời được.

Trong phòng bếp.
Cuối cùng Bộ Phương cũng mở mắt ra, đáy mắt hắn có quang mang màu vàng chợt lóe lên rồi biến mất.
Cuối cùng hắn cũng đã nghiên cứu tỉ mỉ thực đơn xong, không dám có bất kỳ sai lầm nào, trong lòng hắn đã cân nhắc kỹ càng mỗi một trình tự tiến hành trong thực đơn rồi.
Bảo đảm có thể hoàn thành chế biến món ăn này một cách hoàn mỹ.
Thật ra Tam Hoa Sóc Ngư cũng được xem là một món ăn nổi tiếng.
Kiếp trước đã từng nghe rất nhiều lần, Bộ Phương cũng đã từng nấu rồi.
Chỉ có điều, tất nhiên ghi chép trong thực đơn Trù Thần có hơi khác.
Trong phòng bếp.
Trên tháo đài, nguyên liệu nấu ăn đều đã chuẩn bị xong, không giống với Tam Bôi Kê lần trước, những nguyên liệu này đều là những thứ vô cùng bình thường.
Cũng không phải là nguyên liệu Bán Thần hay nguyên liệu cấp Đại Thánh gì cả.
Chỉ là một loại cá trắm mập mạp bình thường thôi.
Cá trắm cỏ… Bộ Phương có hơi hoài niệm mà nhìn nó, đã lâu không được nhìn thấy loại cá quen thuộc này rồi.
Không có bất kỳ linh khí gì cả, chỉ là một loại cá bình thường thôi.
Nhưng mà, nguyên liệu nấu ăn không có linh khí, đồ ăn mà Bộ Phương nấu ra lại phải có linh khí.
Đây là đặc tính của món ăn trong thực đơn Trù Thần.
Cá, đường, dấm chua, tinh bột…
Đây là tất cả nguyên liệu để chế biến món ăn này…
Tam Hoa Sóc Ngư, vậy hoa ở đâu ra?
Chỉ có cá thôi, sao có thể thành hoa được?
Bộ Phương híp mắt lại.
Hắn động tay một cái, Long Cốt Thái Đao lại dừng ở trong tay hắn.
Vèo…
Bạn cần đăng nhập để bình luận