Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2123: Tiểu Bạch trở về, vẫn khí phách như trước (1)

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ ngoài cửa, khiến cho Bộ Phương và Minh Vương Nhĩ Cáp đều không khỏi sửng sốt.
Một cơn gió thơm thoảng qua.
Bộ Phương nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, chính là Bích Lạc, Nữ vương bệ hạ của Thần Nữ Thành.
Tại sao Nữ Vương Bích Lạc lại xuất hiện ở đây?
Nàng không phải đang ở Thần Nữ Thành sao?
Nữ Vương Bích Lạc mặc một bọ váy dài màu đỏ, đôi chân dài trắng nõn thẳng tắp như ẩn như hiện bên trong tà váy đỏ, hàng mi dài của nàng khẽ nhấp nháy, dường như có thể câu dẫn tâm hồn của người khác vậy.
Bộ Phương nhìn nàng, nhíu mày không nói gì.
- Bộ lão bản, gần đây có phải ngươi lại làm ra chuyện gì hay không? Lại có thể khiến cho toàn bộ Địa Ngục đều chấn động như vậy? Ngay cả chủ thượng cũng phải đích thân ra lệnh cho ta đến dò xét một phen.
Nữ Vương Bích Lạc híp mắt, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo ý cười làm rung động lòng người.
Tuy nhiên, Bộ Phương vẫn bày ra vẻ mặt không chút cảm xúc như cũ.
Hắn giơ tay lên, chỉ vào Minh Vương Nhĩ Cáp đang ngồi ôm đầu với vẻ mặt ủ rũ ở cách đó không xa.
Gia hỏa này, vừa nãy lại uống cạn một trăm vạn Minh Tinh, nhưng lại không thể đột phá được.
- Ơ, đệ đệ ngu ngốc của ta cũng ở đây à...
Nữ Vương Bích Lạc liếc nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp với vẻ ngạc nhiên, tất nhiên nàng có thể cảm nhận được tu vi trên người Minh Vương Nhĩ Cáp.
Uy áp đè nén đó khiến cho Nữ Vương Bích Lạc không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Bởi vì nàng chợt nhận ra khí tức của Minh Vương Nhĩ Cáp lại đạt đến cảnh giới Đại Thánh...
Đại Thánh đấy...
- Phụ thân quả thực đã đặt rất nhiều kỳ vọng vào tiểu tử này.
Nữ Vương Bích Lạc nói với vẻ có chút hâm mộ.
- Chuyện gì đã xảy ra với hắn thế?
Nữ Vương Bích Lạc nhìn thấy bộ dạng đó của Minh Vương Nhĩ Cáp, lên tiếng hỏi.
Bộ Phương lạnh lùng lườm Minh Vương Nhĩ Cáp một cái.
- Uống một chén rượu mà thôi...
Bộ Phương không mặn không nhạt nói.
Rượu?
Hai mắt của Nữ Vương Bích Lạc lập tức phát sáng lên.
Cặp môi đỏ mọng khẽ cong lên, bước đi uyển chuyển tới trước người Bộ Phương, nhìn chằm chằm vào rượu ngon được đặt trên bàn kia.
Mùi hương ngây ngất của rượu tỏa ra từ trong đó, làm cho nàng không khỏi say mê.
- Rượu này... Chính là mỹ tửu có thể trợ giúp cho Đại Thánh đột phá cảnh giới được lưu truyền xôn xao đây sao?
Nữ Vương Bích Lạc hỏi.
Bộ Phương khẽ gật đầu.
Nữ Vương Bích Lạc trở nên phấn khích ngay lập tức...
- Có vẻ như đây là thứ mà chủ thượng muốn tìm rồi... Ứng Long Ngục Chủ và Nhĩ Cáp tiểu tử này đột phá đều là do rượu này của ngươi sao.
Nữ Vương Bích Lạc sờ chiếc cằm trắng mịn của mình và chìm trong suy nghĩ.
Sự xuất hiện của loại rượu này quả thực là nghịch thiên.
Hơn nữa, từ vẻ mặt vô cùng ảo não đó của Minh Vương Nhĩ Cáp, có thể thấy được rượu này chỉ có hiệu quả trong chén thứ nhất.
Thế nhưng cho dù là như vậy, điều này cũng đã rất nghịch thiên rồi.
Có thể giúp cho Đại Thánh đột phá...
Vừa nghĩ một chút đã làm cho người ta cảm thấy vô cùng kích động.
- Rót cho ta một ly... Ta mang về cho chủ thượng!
Nữ Vương Bích Lạc nheo mắt lại, cười nói với Bộ Phương.
Bộ Phương nhìn nữ nhân này một cái, giơ ngón tay lên chỉ vào tấm gỗ nhỏ ở trước cửa, nói.
- Một chén rượu một trăm vạn Minh Tinh, ngoài ra, thân ái nhắc nhở, cửa hàng không nhận dịch vụ đóng gói mang về, loại rượu này chỉ có thể uống trong nhà hàng.
Một trăm vạn Minh Tinh một ly?
Nữ Vương Bích Lạc vừa nghe nói như thế, lập tức trở nên ngây ngốc.
Một trăm vạn Minh Tinh chỉ có thể mua một ly... Rượu này đắt quá rồi đấy!
Cái giá này đắt đến mức cắt cổ rồi đấy!
Hơn nữa, còn không thể mang đi... Chỉ có thể uống ở trong nhà hàng sao?
Vậy thì nàng trở về biết bẩm báo với chủ thượng như thế nào đây?
Nàng nhất định phải mang rượu ra ngoài cho chủ thượng mới được...
- Bộ Phương à, không thể dàn xếp một chút được sao? Dù gì ta cũng là Nữ Vương của Thần Nữ Thành...
Nữ Vương Bích Lạc suy nghĩ một chút rồi mở miệng nài nỉ.
Nàng sờ lên túi tiền của mình, đừng nói một trăm vạn, ngay cả mười vạn nàng cũng không lấy ra nổi.
Người nào đi ra ngoài mà lại mang nhiều Minh Tinh trên người như vậy chứ, lúc trước nàng lại không nắm rõ tình huống này lắm.
Ầm ầm!
Mặt đất chấn động một hồi.
Sau đó, một bộ Khô Lâu màu bạc từ ngoài cửa đi vào.
Nữ Vương Bích Lạc lập tức quay đầu, lườm bộ Khô Lâu đó một cái.
Bộ Khô Lâu này chính là cường giả Đọa Thần Quật.
- Không có tiền thì đừng học theo người ta đến mua rượu.
Miệng của Khô Lâu mấp máy, một giọng nói bí ẩn phát ra từ trong đó và truyền sang.
Sắc mặt của Nữ Vương Bích Lạc nhất thời lạnh xuống.
Nàng chỉ quên mang theo tiền thôi, là Nữ Vương của Thần Nữ Thành, làm sao nàng lại có thể không lấy ra nổi một trăm vạn Minh Tinh cơ chứ.
- Bộ xương khô nhà ngươi đang chế nhạo ta sao?
Nữ Vương Bích Lạc nheo mắt lại, lạnh lùng hỏi.
Quỷ Hỏa trong hốc mắt của bộ Khô Lâu màu bạc bùng lên một hồi.
Sau đó, bàn tay gầy guộc trở nhẹ một cái, một túi tiền chợt xuất hiện trong tay hắn.
Rơi cạch một tiếng trên mặt bàn.
- Tiểu đầu bếp, cho ta một chén rượu.
Bộ Khô Lâu màu bạc nói.
Khô Lâu... Đọa Thần Quật...
Bộ Phương nhìn bộ Khô Lâu này bằng vẻ mặt không chút biểu cảm, không khỏi nghĩ đến bộ Khô Lâu kim giáp muốn giết mình kia.
Bộ Khô Lâu kim giáp đó thậm chí còn phóng ra thủ đoạn của Đại Thánh, một màu vàng Khô Lâu cánh tay hướng phía hắn té xuống.
Hắn đều nhớ rất kỹ tất cả những chuyện này.
Bộ Phương tất nhiên cũng sẽ không khách khí nhiều với kẻ muốn giết mình.
Mặc dù nói rằng những người lui tới đều là khách, nhưng món ăn có bán hay không vẫn còn phụ thuộc vào tâm trạng của Bộ Phương.
- Khô Lâu uống rượu như thế nào?
Bộ Phương nhìn Bạch Ngân Khô Lâu, sắc mặt không thay đổi mà hỏi.
Ầm! ! !
Ngọn lửa đang bập bùng trong hốc mắt của Khô Lâu lập tức trở nên nóng nảy.
- Khô Lâu uống rượu như thế nào thì liên quan gì đến ngươi, ngươi chỉ cần bán rượu là được rồi...
Bạch Ngân Khô Lâu lạnh lùng nói.
Trong lời nói dường như còn mang theo một tia uy hiếp với Bộ Phương.
Nữ Vương Bích Lạc đứng một bên cười khẩy.
Khô Lâu uống rượu như thế nào, đây ngược lại là một câu hỏi rất nghiêm túc.
- Thật ngại quá, rượu này không bán cho ngươi nữa.
Bộ Phương ngồi trên ghế, thản nhiên nói.
Bộ Khô Lâu màu trắng bạc bỗng trở nên không vui, Quỷ Hỏa trong hốc mắt như muốn thiêu rụi mọi thứ.
- Tên tiểu đầu bếp nhà ngươi... thật là to gan!
- Khà khà khà... tiểu đầu bếp người ta nói cũng đúng đấy, Khô Lâu nhà ngươi mua rượu về uống như thế nào? Ngươi tiêu hóa ra sao vậy?
Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ ngoài cửa.
Sau đó, một làn khói đen cuồn cuộn bay tới một cách nhanh chóng, cuối cùng bốc lên hư không và xuất hiện trong nhà hàng.
Màn sương đen tan biến, lộ ra một bóng người quấn băng vải đen.
- Tên gia hỏa Hắc Điện kia... Ngươi muốn đánh nhau phải không?
Bạch Ngân Khô Lâu lạnh lùng nói, hắn giơ tay lên, ngón tay nắm chặt phát ra tiếng rắc rắc.
- Chậc chậc chậc... Thẹn quá hoá giận rồi hả? Hôm nay ta đến đây không phải để tìm Khô Lâu nhà ngươi tán gẫu đâu... Lão bản, cho ta một chén rượu.
Bóng người Hắc Điện bọc trong vải băng bó kia nói với Bộ Phương bằng giọng khàn khàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận