Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2276: Trở thành Thần! (2)

Notice: Undefined offset: 225
Bức tường thành cũng bị ảnh hưởng bởi kiếm khí mà đá rơi rầm rầm.
Kiếm khí như hóa thành cuồng phong che lấp cả bầu trời.
Khung cảnh này hết sức chấn động.
Bên trong Hoàng Tuyền Thành.
Mọi người đã sớm tránh xa chỗ kia, đều bị hoảng sợ bởi uy thế này, đúng như bọn họ dự đoán, Bộ Phương muốn ngăn cản Đế Thính đột phá!
Nhưng mà.
Mọi người nhanh chóng rơi vào trạng thái thất vọng.
Coi như Bộ Phương có tung ra chiêu thức mạnh nhất, Điên Cuồng Kiếm Oa.
Thì vẫn không xi nhê gì đến Đế Thính đang chuẩn bị đột phá.
Bụi mù tản đi, kiếm ý yếu dần.
Ở giữa vụ nổ.
Trong lòng đất bị đào xới mấp mô.
Đế Thính vẫn đứng thẳng như cũ.
Quang thúc trên người hắn ta vẫn đang phóng lên tít trên trời.
Xung quanh cơ thể hắn ta là những đường vân mờ ảo xoay chuyển, Pháp Tắc Chi Lực đang bảo vệ cho cơ thể của hắn ta không bị xâm phạm.
Con ngươi Bộ Phương nhất thời co lại.
Không cần nghi ngờ, để ngăn cản chỉ có thể dùng Pháp Tắc Chi Lực mà thôi.
Nhưng bây giờ Bộ Phương nào đã biết Pháp Tắc Chi Lực là cái gì.
Ầm ầm.
Từ trên cao.
Khí tức bị dồn nén càng nhiều.
Dường như có nhất tôn Vô Thượng tồn tại đang quan sát nơi này.
Đám mây trên trời đột nhiên thay đổi.
Trở thành một vòng xoáy khổng lồ, sau đó vòng xoáy tan ra, lộ ra Tinh Không Trung!
Tinh Không Trung hiện lên trong ánh mắt của mỗi con người ở đây.
Toàn bộ sinh linh ở Địa Ngục đều ngẩn ra:
- Cái này…
Ngẩng đầu nhìn Tinh Thần Thiên này mà há hốc miệng, chỉ cảm thấy bản thân nhỏ bé giữa Tinh Không Trung rộng lớn.
Rầm.
Đột nhiên.
Giữa Tinh Không Trung mênh mông.
Có một vệt sáng lướt qua.
Tia sáng kia bắn ra từ Tinh Thần.
Liên tục hạ xuống năng lượng quang thúc của Đế Thính.
A Tử chứng kiến cảnh này, bất ngờ lộ ra vẻ tuyệt vọng:
- Xong rồi… Đế Thính đã giác ngộ được Pháp Tắc Quang Chi của Thần Chi, e rằng sẽ lập tức trở thành Thần.
Cũng chính là đột phá.
Cẩu gia đột phá trước Đế Thính, nhưng mà Đế Thính lại giác ngộ được trước.
Không còn cách nào, dù sao thì loại mà Cẩu gia giác ngộ là Pháp Tắc Thời Gian.
Vũ Trụ Pháp Tắc Chí Cường, trong Tinh Không mà lĩnh ngộ Vũ Trụ Pháp Tắc Chí Cường Thần Chi vốn đã ít rồi cho nên tất nhiên sẽ tốn nhiều thời gian hơn.
Rầm!
Luồng sáng chiếu xuống từ Tinh Không.
Dường như những ngôi sao trên bầu trời đang chiếu sáng xuống, vô số tia sáng hội tụ lại.
Tập trung trên người Đế Thính.
Khí tức của Đế Thính ngày càng mạnh, càng lúc càng dữ dội.
Cuối cùng.
Rầm một tiếng, đột phá giống như dây xích cuốn lên người hắn ta.
Linh hồn thăng hoa!
Đế Thính đang đắm chìm trong luồng ánh sáng thần thánh, mở mắt ra, trong đôi mắt bắn ra vô số tia sáng.
Hắn ta say mê, hắn ta hưởng thụ.
Pháp Tắc Chi Lực cuốn quanh cơ thể của hắn ta, không ngừng thấm vào trong từng ngóc nghách của cơ thể hắn ta.
Làm cho khí tức của hắn ta bắt đầu tăng vọt.
Ầm ầm.
Toàn bộ Địa Ngục như rung chuyển, mặt đất bắt đầu xuất hiện những vết nứt khổng lồ, giống như không chịu nổi áp lực này cho nên sắp sụp xuống.
Đế Thính ngửa mặt lên trời cười sảng khoái.
Pháp Tắc Quang Chi đang từng bước dần hoàn chỉnh.
Những đường vân mờ ảo vẫn luôn xoay quanh cơ thể của hắn ta.
Từ từ thu hẹp lại trở thành một quả cầu sáng chói, quả cầu ánh sáng lớn khoảng chừng ngón tay cái.
Lơ lửng trước người Đế Thính.
Chậm rãi ghim sâu vào mi tâm của Đế Thính.
Sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Đó là Thần Chi Tâm đã hoàn thiện.
Là bước cần thiết để chính thức trở thành… Thần Chi Tâm!
Thần Chi Tâm được ngưng tụ từ Pháp Tắc Chi Lực, là bước quan trọng để trở thành Thần.
Là biểu tượng quan trọng cho thân phận Thần Chi!
Tâm còn Thần còn, tâm chết Thần chết…
Rầm.
Luồng ánh tắt dần đi.
Tất cả đều dịu lại.
Quang thúc năng lượng ngập trời cũng dần biến mất.
Đế Thính mở mắt, phản chiếu trong đôi mắt là hư không sụp đổ.
Hắn ta giơ tay lên, khóe miệng khẽ cong, tiếp đó đưa mắt nhìn Bộ Phương.
Châm biếm mỉa mai.
Đế Thính nói:
- Thành Thần, dường như… Ta càng nhanh hơn đó.
Bộ Phương bình tĩnh nhìn hắn ta.
Thở dài.
Trong Hoàng Tuyền Thành, rất nhiều người đang lo lắng sợ hãi nhìn Đế Thính đang lơ lửng trên không kia.
Ngay lúc này, Đế Thính đang quang mang vạn trượng.
Mới chỉ nhìn thôi mà đã khiến cho tim người ta đập thình thịch.
- Mấy vạn năm… Cảnh giới mà ta hằng ước ao… cuối cùng đã đạt được rồi.
Đế Thính nói tiếp:
- Đã từng có lúc ta cho rằng Đại Thánh chính là đỉnh phong. Sau này mới phát hiện tầm nhìn của bản thân quá nhỏ bé, đến tận khi tham gia trận Tinh Không đại chiến mới biết, còn có Thần mới là mạnh nhất trong trời đất này.
Đế Thính chuyển tầm nhìn lên người Bộ Phương.
Chỉ mỗi ánh mắt đó thôi đã mang đến cho Bộ Phương áp lực khủng khiếp.
Đế Thính cười nhẹ:
- Từ lúc đó ta đã thề, nhất định phải trở thành Thần. Cho nên ta vẫn luôn sắp đặt, vẫn luôn đi tìm tài nguyên, để bây giờ, nguyện vọng đã thành.
Nâng mắt lên.
Nhìn đến Hoàng Tuyền tiểu điếm ở phía xa kia.
Ở đó, đang có những tia sáng hoà hợp với nhau trong Tinh Không.
Đế Thính liếc nhìn, tỏ vẻ khinh bỉ.
Đế Thính nói:
- Đúng là Pháp Tắc Chí Cường… Đáng tiếc, ngươi không có… cơ hội để trở thành Thần.
Sau đó, hắn ta bước nhanh đến Hoàng Tuyền tiểu điếm.
Có luồng ánh sáng mờ ảo đung đưa phía sau hắn ta.
Bộ Phương nhíu mày, Long Cốt Thái Đao xuất hiện trong tay, đao công… Trảm Tiên chém xuống ngay lập tức.
Hắn muốn ngăn cản Đế Thính.
Nhưng.
Đế Thính không tránh không né, thậm chí còn đối diện luôn với nó, mặc kệ cho đao khí kia chém lên người hắn ta.
Tiếng leng keng vang lên, băng khí tan đi.
Đế Thính nhìn Bộ Phương, tỏ ra coi thường.
Chênh lệch giữa phàm nhân và Thần… Đúng là quá lớn.
- Ta là Thần… Thần nói, phải có ánh sáng.
Dứt lời.
Toàn bộ đất trời được chiếu sáng như ban ngày.
Uy áp bức người ép xuống.
Những người đang có mặt bên trong Hoàng Tuyền Thành đều bị Thần uy bao phủ mà quỳ rạp xuống đất… run lẩy bẩy.
Bộ Phương lùi lại một bước, áp lực giống như ngọn núi đè nặng lên người hắn, khiến hắn muốn quỳ xuống.
Đột nhiên.
Két một tiếng.
Ở ngay Hoàng Tuyền tiểu điếm.
Cánh cửa của tiểu điếm được mở ra.
Âm thanh leng keng lại vang lên, một cái khôi lỗi màu trắng bạc chậm rãi đi ra từ trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận