Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1041: Chúng ta trù đấu đi (1)

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Sở Trường Sinh kích động không biết nên nói cái gì.
Nhìn thấy trên trán Tiểu Nha lóe ra ánh sáng của Pha Lê ký ức truyền thừa, nước mắt hắn tuôn trào, toàn thân đều run rẩy.
Đó là kích động, bởi vì một lần nữa lại tìm thấy hi vọng.
Sở Trường Sinh rất mệt mỏi, nhưng mệt mỏi hơn hắn cũng không hề từ bỏ, một mực tìm kiếm cơ hội vực dậy Thao Thiết Cốc.
Hắn tin tưởng một ngày nào đó, Thao Thiết Cốc một lần nữa đứng đầu Tiềm Long Vương Đình, lấn áp nhiều Thánh Địa.
Nhưng trước đó có muôn trùng khó khăn, giống như muốn đè sập thân già tàn tạ của hắn, không phải luôn tin chắc rằng có hi vọng thì hắn đã sớm từ bỏ rồi.
Đối mặt với những Vương Đình Thánh Địa cường đại đó, Thao Thiết Cốc bây giờ thực sự quá yếu.
Tiểu Nha có được truyền thừa trân quý của Thao Thiết Cốc. Không còn nghi ngờ gì nữa, nha đầu này bây giờ là Cốc Chủ của Thao Thiết Cốc. Cốc Chủ đời trước cũng chính là phụ thân của Tiểu Nha, sớm đã mất tích, không còn một chút tung tích nào.
Sở Trường Sinh không tìm thấy, Thao Thiết Cốc vẫn luôn vô chủ.
Bây giờ tìm thấy Tiểu Nha, đồng thời Tiểu Nha còn kế thừa truyền thừa.
Tiểu Nha vừa vặn trở thành Cốc Chủ đời mới, tất cả đều vui vẻ.
Đối với Tiểu Nha, trong đôi mắt Sở Trường Sinh tràn ngập yêu chiều.
Sau đó, ánh mắt Sở Trường Sinh di chuyển, dừng lại trên người Bộ Phương đang vuốt đầu Tiểu Nha.
Lần này truyền thừa có thể thuận lợi hoàn thành, cũng không thể quên đi nhân tố Bộ Phương, nếu như không phải Bộ Phương xuất hiện, khả năng truyền thừa thực sự sẽ không còn quan hệ gì với Thao Thiết Cốc nữa.
Cho dù là nam tử mang theo cục gạch, hay là Cẩu Gia, Tiểu Bạch. Những người hay chó này đều có quan hệ không nhỏ với Bộ Phương.
Nếu như không có những thứ này, Thao Thiết Cốc không có cơ hội cạnh tranh, có lẽ chỉ có thể trở mắt nhìn thấy truyền thừa rơi vào tay kẻ khác mà thôi.
Cho nên, Sở Trường Sinh vô cùng cảm kích Bộ Phương.
Bộ Phương là một đầu bếp, hơn nữa tài nghệ nấu ăn của Bộ Phương còn rất cao, cho nên trong lòng Sở Trường Sinh nảy ra một suy nghĩ. Nếu như có thể giữ Bộ Phương ở lại Thao Thiết Cốc, như vậy là một chuyện vô cùng tốt với Thao Thiết Cốc!
Cho nên đôi mắt Sở Trường Sinh lóe lên, nhìn Bộ Phương như nhìn một khối bảo ngọc tuyệt thế.
- Ông chủ Bộ… Đa tạ ngươi đã giúp Thao Thiết Cốc của ta diệt được nguy hiểm, lão phu không biết nên cảm tạ ngươi như thế nào.
Sở Trường Sinh nói với Bộ Phương.
Thế nhưng đôi mắt Bộ Phương lại hơi có chút tan rã, cả người hoàn toàn không nghe được lời Sở Trường Sinh nói.
Giờ phút này quả thật Bộ Phương không nghe được Sở Trường Sinh nói gì.
Trong óc hắn vang lên âm thanh nghiêm túc của hệ thống.
- Mời chủ ký sinh mau chóng hoàn thành nhiệm vụ trù đấu mười vị trí lâm thời của thiết bia trù bảng, lập một chi nhánh cửa hàng ở Thao Thiết Cốc trong vòng một tháng.
- Mời chủ ký sinh trong vòng ba ngày mở ra Thần Hồn cảnh tấn cấp kiểm tra…
Trong óc vang dội lên âm thanh đàm thoại của hệ thống, âm thanh này khiến Bộ Phương không khỏi nhíu mi tâm.
Bộ Phương đột nhiên cảm giác được chính mình lập tức gấp gáp đứng lên.
Sở Trường Sinh cảm thấy có phần xấu hổ, Bộ Phương giống như hoàn toàn không nghe thấy lời hắn nói.
Một trận gió thổi qua, giống như thổi qua lạnh như tượng đá.
Nhưng mà, tròng mắt Bộ Phương cử động, tinh thần trở lại trong thân thể, liếc nhìn Sở Trường Sinh trước mắt một chút, nghi hoặc hỏi.
- Ngươi vừa mới nói cái gì?
- Lão phu muốn cảm tạ ngươi… Nhưng không biết cách nào, không biết ông chủ bộ có tình nguyện ở lại Thao Thiết Cốc không?
Sở Trường Sinh nói.
- Ở lại Thao Thiết Cốc?
Bộ Phương hơi sững sờ, nhiệm vụ của hệ thống cũng muốn hắn ở lại Thao Thiết Cốc lập một chi nhánh cửa hàng, vậy hắn đương nhiên muốn ở lại Thao Thiết Cốc.
Cho nên Bộ Phương nghiêm túc nhìn Sở Trường Sinh, trịnh trọng gật đầu.
- Muốn ở lại!
Sở Trường Sinh nhận được sự khẳng định của Bộ Phương, đôi mắt nhất thời sáng lên. Hắn vô cùng hưng phấn, nếu như Bộ Phương chịu ở lại đối với Thao Thiết Cốc quả là một chuyện tốt.
- Tốt tốt tốt, Thao Thiết Cốc bây giờ vẫn đang bách phế đãi hưng, nhưng mà lão phu vẫn có thể làm chủ cho ông chủ Bộ vị trí trưởng lão!
Sở Trường Sinh bóp tay, hưng phấn vô cùng.
Chức trưởng lão?
Bộ Phương sững sờ, giống như hiểu rõ ý tứ của Sở Trường Sinh.
Hắn chỉ muốn ở lại Thao Thiết Cốc mở một chi nhánh nhà hàng, tại sao phải làm trưởng lão Thao Thiết Cốc. Sở Trường Sinh này có phải bị ngốc không?
Hơn nữa, làm trưởng lão thì có gì tốt.
Hắn chỉ muốn bình yên mở một tiệm.
- Làm trưởng lão cái gì, không làm.
Bộ Phương lắc đầu, trực tiếp từ chối.
Sắc mặt Sở Trường Sinh ngẩn ngơ, vì sao mà Bộ Phương không làm trưởng lão? Đã lựa chọn ở lại Thao Thiết Cốc, cái chức vụ trưởng lão, không phải rất tốt sao? Còn có thể có nhiều đặc quyền.
Sở Trường Sinh há hốc mồm muốn nói cái gì đó.
Nhưng lại bị Bộ Phương trực tiếp cắt ngang.
- Đúng, trù đấu của ta còn chưa kết thúc? Ta muốn tiếp tục tiến hành trù đấu, đánh bại những tên còn lại.
Bộ Phương nhìn Sở Trường Sinh nghiêm túc nói.
Xa xa, mấy người xung quanh Sở Trường Sinh đột nhiên cứng đờ.
Văn Nhân Thượng tu một hớp rượu, nhìn Bộ Phương hơi có vẻ xấu hổ, tên tiểu tử này vẫn chưa xong à…
Tình huống nghiêm trọng thế này rồi còn muốn trù đấu.
Mộc Chanh và Lưu Gia Lý cũng có chút không hiểu nhìn Bộ Phương.
- Được, không nói thêm nữa, ngày mai những người còn lại cùng lên đi, trực tiếp kết thúc trù đấu cũng tốt.
Rất nhiều người nghe quyết định của Bộ Phương đều hít sâu một hơi.
Cái gì gọi là những người còn lại cùng tiến lên?
Bộ Phương định một mình chọi với sáu vị đầu bếp? Ba người còn lại còn là những đầu bếp hàng đầu?
Cái này cũng… quá mức càn rỡ rồi. Mỗi một đầu bếp hàng đầu đều có khả năng nấu nướng đỉnh cao không thể tưởng tượng được, một người dưới áp lực của ba vị đều bếp, hoàn thành được sẽ rất khó khăn, đừng nói chi là cùng so tài.
Sở Trường Sinh nhíu mày nói.
- Cái này sợ là không được, Thao Thiết Cốc còn rất nhiều việc phải làm. Nếu ông chủ Bộ muốn trù đấu, thì đến từng nơi đi, trong khoảng thời gian ngắn quảng trường Thao Lâu không thể sử dụng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận