Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 350: Bộ lão bản ăn lửa

Bộ lão bản ăn lửa
Trong đầu Bộ Phương vang dội thanh âm của Hệ Thống, vô cùng xa xưa, chậm rãi quanh quẩn.
Hắn phát hiện trong đan điền của mình, chân khí nhanh chóng lưu chuyển, toán loạn trong cơ thể hắn, cánh tay hắn thoáng cái bị chân khí bao trùm, phảng phất như mạch máu trong cánh tay bị chân khí đả thông, trướng lên khó chịu.
Bộ Phương biết, đây là Hệ Thống đang truyền thụ cho hắn công pháp dùng để thu phục Thiên Địa Huyền Hỏa.
Thiên Địa Huyền Hỏa dù sao cũng là thiên tài địa bảo tập trung khí Chung Linh Thiên Địa tạo thành, không có một chút thủ đoạn làm sao có thể thu nhận.
Nhưng sau khi hắn nghiên cứu phương thức Hệ Thống cung cấp, mở mắt ra, ánh mắt nhìn về phía Vạn Thú Viêm càng thêm nhu hòa.
Hơn nữa đặc biệt thân thiết.
Nếu như giờ phút này có người thấy ánh mắt Bộ Phương, tuyệt đối sẽ cảm thấy tên này có phải bị choáng đến u mê hay không.
Nhưng chỉ có trong lòng Bộ Phương mới biết rõ, hắn thật sự không u mê, bởi vì phương pháp Hệ Thống cung cấp quả thực chế tạo cho bản thân hắn.
- Phương thức thu phục Vạn Thú Viêm... Ăn nó.
Ăn nó?
Loại phương thức tuyệt thế này mới là nguyên nhân khiến Bộ Phương ngây dại, nhưng sau khi trải qua choáng váng ban đầu, Bộ Phương cũng hiểu ra.
Đây cũng là lý do tại sao ánh mắt hắn nhìn về phía Vạn Thú Viêm lại nhu hòa như vậy.
Bởi vì phương thức thu phục Hệ Thống cung cấp... Quả nhiên là phương thức phù hợp nhất với Bộ Phương.
Giờ phút này Bộ Phương nhìn Vạn Thú Viêm, con ngươi khẽ lớn hơn, lộ ra vẻ hưng phấn nhàn nhạt.
Không biết Vạn Thú Viêm có mùi vị như thế nào?
Đây chỉ một ngọn lửa, mùi vị có lẽ không ngon lành gì, thể nghiệm vị giác có lẽ càng tệ...
Nhân sinh lần đầu tiên ăn lửa, trong lòng có chút thấp thỏm lo âu.
Bộ Phương nheo mắt, tự hỏi.
Trong thời gian hắn nheo mắt suy tư, chân khí trong cơ thể đã hoàn toàn dựa theo công pháp Hệ Thống cung cấp lưu động bao trùm toàn thân của hắn.
Da thịt Bộ Phương tựa hồ cũng trở nên ửng đỏ.
Khẽ hé miệng, thả ra một ngụm nhiệt khí, ánh mắt Bộ Phương nhìn về phía Vạn Thú Viêm, càng phát ra nóng rực.
...
Một tiếng “leng keng” thật lớn vang lên.
Tu La Kiếm Ý huyết sắc trực tiếp bị kiếm ý của trang chủ Bạch Vân Sơn Trang nghiền nát, khiến cho cả người Vu Mục cũng bay ngược ra, khóe miệng phun đầy máu tươi.
Chiến đấu của hai người đã nghiền nát cây cối chung quanh.
Kiếm khí sắc bén, tựa hồ không thể ngăn cản, mỗi lần đánh đến đều sẽ khiến mặt đất bị cắt thành các lỗ hổng.
Chiến đấu của Thái thượng trưởng lão và Đại Tế Ti Tu La Môn cũng rơi vào gay cấn.
Thật ra chiến đấu của hai vị trận pháp Chí Tôn càng lộ vẻ đặc sắc, mặc dù ngoài mặt nhìn qua chiến đấu cũng không rõ ràng, nhưng trong chiến đấu của hai người lại xen lẫn nguy hiểm, không ai dám thừa nhận, một khi không cẩn thận xuất hiện sơ hở, sẽ bị đối phương bắt được sơ hở, mở rộng thương tổn.
Đến lúc đó kết quả sẽ là trận phá người mất.
Cho nên nói, chiến đấu trận pháp của Chí Tôn càng thêm hung hiểm so với chiến đấu của Chí Tôn.
Đại Tế Ti mặc một cái yếm, thân hình nở nang hiện ra vô cùng đẹp mắt, trên khuôn mặt xinh đẹp dưới cái mặt nạ, giờ phút này chỉ tràn đầy ngưng trọng.
Hai chân trắng nõn xoắn vào nhau, một miếng ngọc phù huyết sắc trôi lơ lửng chung quanh thân thể của nàng, tạo thành đạo đạo trận pháp huyền ảo.
Còn Thái thượng trưởng lão Thiên Cơ Tông lại lộ ra vẻ dễ dàng hơn rất nhiều, dù sao sống lâu thành tinh, hắn nghiên cứu trận pháp nhiều năm như vậy, lý giải đối với trận pháp so với Đại Tế Ti cũng lớn hơn rất nhiều.
Đối phó càng thành thạo.
Nơi xa Đoạn Vân đã sớm nhìn ngây dại.
Trong miệng đang mút cành cây xiên thịt nướng, ánh mắt mở lớn, mái tóc màu xám không ngừng bay tán loạn trong khí lãng.
-... Tiểu tử đó lại có thể chạy đến... gần Thiên Địa Huyền Hỏa như vậy! Tại sao hắn không bị chết cháy!
Trong lòng Đoạn Vân thật sự cảm thấy khó tin, có lẽ hắn vốn có chút khó tin đối với Bộ Phương.
Bất kể tài nấu nướng thần bí, hay là thất phẩm tu vi, cũng có thể dùng một cái nồi đen quật ngã một người vạm vỡ như hắn, cũng khiến cho hắn hết sức khó hiểu.
Hắn vẫn hoài nghi Bộ Phương là người đến từ ngoài Nam Cương, dù sao Tiềm Long Đại Lục lớn như vậy, kỳ nhân dị sĩ xuất hiện một hai người cũng là chuyện bình thường.
Bỗng nhiên Đoạn Vân hưng phấn, nếu như tiểu tử này thật sự cướp được Vạn Thú Viêm thì sao?
Vậy cũng thú vị.
Một đống lớn Chí Tôn tranh đoạt Thiên Địa Huyền Hỏa, cuối cùng lại bị một con kiến hôi thất phẩm Chiến Thánh cướp đi...
Thử nghĩ xem đã cảm thấy thú vị!
Đám người quen biết Bộ Phương, Diệp Tử Lăng, Diệp Vân Thanh còn cảm thấy khó tin hơn nữa.
Bọn họ làm sao cũng không tưởng tượng nổi, Bộ Phương lại xuất hiện ở chỗ này.
Đoạn Linh cảm giác tu vi của mình càng ngày càng lớn mạnh, linh khí từ phía trên vòm trời, phảng phất như hóa thành cột sáng thực chất bắn lên người hắn, để thân thể của hắn giống như chết đói hấp thu.
Hắn cảm giác gông xiềng bản thân đang không ngừng bị đánh phá.
Hắn phảng phất như có ảo giác, mình sắp sửa sẽ bước chân vào một lĩnh vực hoàn toàn mới, thập phẩm Thần Cảnh!
Tu La Môn đến từ bên ngoài Nam Cương, hắn biết rõ thập phẩm Thần Cảnh trên cửu phẩm Chí Tôn cường đại đến cỡ nào.
Dưới Thần Cảnh, cho dù là cửu phẩm Chí Tôn, đều là phàm nhân, trên người bọn họ đều trói buộc từng đạo gông xiềng, ở trước mặt Thần Cảnh, Chí Tôn cũng chỉ là con kiến hôi.
Cầm Tu La Kiếm, kiếm khí từ trên cánh tay phát ra càng trở nên cường đại, một kiếm chém ra, chân khí hào hùng dường như muốn vắt ngang trường không.
Một kiếm, đánh Vu Mục hộc máu ngã ra.
Vu Mục cũng là một vị kiếm khách lĩnh ngộ kiếm ý, nhưng trước mặt một tồn tại không ngừng tăng cường thực lực, cũng trở nên hết sức gầy yếu.
- Ha ha ha! Phá cho ta! Tu La Môn cuối cùng đã quật khởi, Đoạn Linh cuối cùng đã quay về huy hoàng!
Đoạn Linh hưng phấn ngửa mặt lên trời cười to, trong tiếng cười mang theo khí phách, lay động bốn phía.
Trên mặt đất, Bắc Cung Minh bị Bộ Phương dùng nồi Huyền Vũ đánh cho bất tỉnh rốt cục lảo đảo ngồi dậy.
Hắn cảm giác đầu óc của mình giống như muốn bị xé nứt, sống mũi như vặn vẹo, vừa sờ đã đau thấu xương.
Hắn khóc không ra nước mắt, đây là trêu chọc người nào, đã nói đánh người không đánh vào mặt, Bắc Cung Minh cảm giác mặt mình cũng không thuộc về mình nữa rồi.
Lật thuyền trong mương!
Nghĩa đến đây, hắn càng cảm thấy thống hận Bộ Phương.
Tâm thần hắn khẽ động, bắt đầu tìm kiếm Bộ Phương.
Xoay chuyển ánh mắt, khóa chặt thân hình nơi xa.
Đây là không nhìn không cần gấp gáp, vừa nhìn cả người cũng thiếu chút nữa sợ hãi nhảy cả tim ra ngoài!
- Tiểu tử này điên à?
Bởi vì trong mắt hắn, con kiến hôi thất phẩm Chiến Thánh lại... đang chộp tới Thiên Địa Huyền Hỏa.
Cho dù là Chí Tôn cường giả cũng không dám tiếp xúc thân mật với Thiên Địa Huyền Hỏa!
Bộ Phương cảm giác cả người có chút nóng rang, điều này làm cho chân mày của hắn không khỏi nhăn lại, hắn vươn tay, ngón tay thon dài lộ ra vẻ trắng nõn mà sạch sẽ.
Ông...
Tựa hồ cảm giác được Bộ Phương không ngừng nhích tới gần, Vạn Thú Viêm chấn động mạnh một cái, phảng phất có ba động vô hình khuếch tán ra.
Ba động này tựa hồ đang cảnh cáo Bộ Phương, kêu hắn không nên tới gần!
Bộ Phương cũng không quản được nhiều như vậy, ai đi quan tâm đến cảm xúc của một ngọn lửa.
Trong mắt hắn, giờ phút này Vạn Thú Viêm phảng phất như hóa thành một cái bánh bao nóng hổi, tràn đầy mùi thơm mê người.
Bộ Phương liếm liếm môi, bàn tay của hắn rốt cục cũng nhích tới gần Vạn Thú Viêm.
Một cổ hấp lực kỳ lạ bộc phát trên bàn tay của hắn, Bộ Phương nhất thời nhíu mày.
Oanh! !
Tiểu Bạch hung hăng đạp một cước, cả người bắn lên, lại bay tới bên cạnh Bộ Phương.
Trong mắt nó, quang mang tử sắc đại thịnh, chiến ý càng phát ra nồng đậm.
Bộ Phương bắt được Thiên Địa Huyền Hỏa, cả người chỉ có một loại cảm thụ, đó chính nóng, vô cùng nóng.
Ngọn lửa này thật sự phỏng tay.
Bất kể chân khí trong cơ thể Bộ Phương đang không ngừng lưu động, lộ tuyến huyền ảo khiến Bộ Phương hấp thu đượcc Thiên Địa Huyền Hỏa, khiến đối phương khó có thể tránh thoát.
May mắn là Vạn Thú Viêm này chỉ vừa mới thành hình, uy lực cũng không phải cường đại, cho nên Bộ Phương có thể nắm trong tay, nếu như uy lực cường đại thêm mấy phần, Bộ Phương có thể thật sự sẽ bị đốt thành tro bụi.
Đây giờ phút này Bộ Phương đã hấp thụ được Vạn Thú Viêm, trong lòng có cảm nhận hết sức thân thiết.
- A? Đây là đồ chơi gì?
Bộ Phương thở ra một hơi, khí phun ra cũng nóng hổi như muốn sôi trào.
Nhưng Bộ Phương rất bình tĩnh, hắn thấy phía trên Vạn Thú Viêm lơ lửng một hạt châu màu xám trắng, linh khí mênh mông, kêu rên ngập trời không ngừng từ trong hạt châu này thoát ra.
Vươn cái tay ra, Bộ Phương bắt được hạt châu nóng hổi, trực tiếp chộp xuống từ phía trên ngọn lửa.
Tựa hồ có chút quen thuộc... Bộ Phương nheo mắt, hắn cảm thấy hạt châu này tựa hồ có chút tương tự với Tụ Hồn Trận ban đầu lấy được.
Nhưng đối với loại vật này, Bộ Phương từ trước đến giờ chỉ coi thường, dù sao... thứ này không thể ăn.
- Tiểu Bạch, mở bụng...
Bộ Phương thản nhiên nói với Tiểu Bạch đang lơ lửng bên cạnh hắn.
Tiểu Bạch đang tràn đầy hung lệ chuẩn bị tư thế giết qua, làm thịt con Hỏa Long phía dưới, đột nhiên nghe được mệnh lệnh này của Bộ Phương, trong con mắt cơ giới quang mang tử sắc lóe lên.
Nghe theo Bộ Phương ra lệnh, Tiểu Bạch mở bụng ra, một hắc động đen nhánh hiện lên.
Nhìn hắc động đen nhánh u tối, Bộ Phương tung tung hạt châu màu xám trắng trong tay, sau đó trực tiếp ném vào trong bụng Tiểu Bạch.
...
Đoạn Linh đang trôi nổi trong hư không, tắm rửa linh khí ngập trời cọ rửa thân thể khuôn mặt hưởng thụ.
Hắn cảm giác cả người mình tựa hồ đều thăng hoa, linh khí tinh thuần đều là tinh khí dồi dào luyện hóa, có thể được thân thể tự nhiên hấp thu.
Đợi đến hắn khi hấp thu xong toàn bộ linh khí tinh phách trong Vong Hồn Châu, hắn có thể phá vỡ gông xiềng Chí Tôn, bước vào thập phẩm.
Đến lúc đó quân lâm thiên hạ, có tư cách mang theo Tu La Môn quật khởi, một lần nữa trở về... Đại lục!
Loại cảm giác chân khí tăng vọt này khiến cho hắn say mê, khoái cảm lực lượng tăng lên khiến cho hắn trầm mê.
Nhưng cảm giác thoải mái này cũng không kéo dài quá lâu.
Bỗng nhiên im bặt.
Cột sáng linh khí từ phía trên rủ xuống từ từ khô kiệt... Sau đó biến mất.
Đoạn Linh chợt mở mắt ra, tâm thần chấn động, chuyện gì xảy ra vậy? !
Linh khí trong Vong Hồn Châu rủ xuống làm sao lại biến mất? Ai động đến Vong Hồn Châu của ta? Ai phá hư cơ duyên của ta!
Trong lòng hắn lửa giận thiêu đốt, quay đầu nhìn về phía phương hướng Vạn Thú Viêm, nhìn thấy một màn khiến cho hắn muốn tức điên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận