Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1508: Cẩu gia giơ móng vuốt (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nam tử giang rộng hai cánh tay, một luồng sức mạnh từ trên người hắn bắn ra.
Quần áo mà Nha Nha khoác lên người hắn cũng nhất thời bị vỡ nát.
Uỳnh!
Thần quang sáng chói từ trên người nam tử kia bắn ra!
Nha Nha im lặng đỡ trán…
Giới Chủ đại nhân lại phát bệnh.
Lắc tay một cái, lại xuất hiện một chén màu xanh lam.
Đột nhiên, chén lớn đó xuất hiện trên đầu nam tử kia.
Đông một tiếng.
Thân thể hắn cứng đờ, ánh sáng trên thân thể cũng biến mất.
Rầm rầm…
Nha Nha vung tay lên, một bộ trường bào lại bao phủ trên thân hắn.
- Dù sao cũng không muốn dùng nó đánh ngài…
Nha Nha lắc đầu nói, chén to phủ một màu xanh lam được thu hồi,
Bị đánh một cái, nam tử kia có vẻ thư thái.
Ánh mắt ngưng tụ, nhìn thẳng về Tiên Thụ ở phía dưới.
Ánh mắt như xuyên thấu hư không.
Thế giới Liên Hoa.
Trên bầu trời cao từng tiếng nổ chậm rãi vang lên… ngưng tụ thành một đôi tròng mắt.
Kim Giác và Lạc Cơ bỗng nhiên ngẩng đầu, chính là nhìn thấy đôi mắt khổng lồ kia.
Soạt một tiếng.
Minh Vương Nhĩ Cáp thét dài một tiếng.
Ngay sau đó, Minh Thần Giáp giống như đang bốc cháy.
Cánh tay dùng lực, một trường kích màu đỏ khổng lồ quất ra từ trận pháp kia.
Phía trên trường kích có khí tức đáng sợ khuếch tán.
Minh Khí ngập trời.
Đôi mắt trên bầu trời hơi kinh ngạc…
- Nhìn cái gì… chưa thấy bao giờ à?
Minh Vương Nhĩ Cáp đột nhiên ngẩng đầu lên, con mắt nhỏ dài nhìn thẳng vào đôi mắt trên trời kia.
Sau đó, trường kích vung lên, đôi mắt nhất thời bị oanh tán…
Khóe miệng Kim Giáp và Lạc Cơ giật giật.
Nếu bọn họ đoán không sai thì đôi mắt vừa rồi là ý niệm của Giới Chủ Tiên Trù giới.
Đây chính là Nhất Giới Chỉ Chủ, thực lực có thể ngang với Lão Minh Vương khi xưa.
Minh Vương đại nhân đúng là nghe mới sinh không sợ cọp.
Nhưng mà…
Ánh mắt Lạc Cơ và Kim Giáp lại ngưng tụ nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp nắm lấy trường kích ở phía xa, trong đôi mắt toát ra vẻ sợ hãi và thán phục.
- Minh Vương kích…
Trên thân Minh Vương Nhĩ Cáp như muốn bốc cháy.
Trường kích vung lên.
Hư không nhất thời như vỡ nát.
Trời đất hoàn toàn không chịu một Minh Vương kích.
- Không ngờ là Minh Vương đại nhân còn có thể nắm giữ Minh Vương kích. Có vẻ phải dùng biện pháp kia rồi.
Kim Giáp hít sâu một hơi.
Trên mặt Lạc Cơ lộ ra vẻ không đành lòng.
- Minh Vương ca ca… thật xin lỗi!
Ngay sau đó hư không vỡ nát.
Một chưởng của Kim Giáp bỗng nhiên vươn vào trong đó. Một Đại Hồ Lô màu vàng phóng ra.
Lạc Cơ cũng như Kim Giáp, xé rách hư khoogn quất ra một Trọng Kiếm màu đen nhánh.
Mà cả hai đều hướng trên đỉnh đầu, đột nhiên vỡ ra lao tới.
Một cánh tay duỗi ra, một thanh quyền trượng đen nhánh nổi lên.
Uỳnh…
Thiết Phiến, Kim Hồ, Liêm Đao, Trọng Kiếm, Quyền Trượng.
Năm vũ khí phóng lên tận trời, vây quanh Minh Vương Nhĩ Cáp.
Xì xì xì…
Từng ánh sáng từ đó bắn ra, nhao nhao đánh vào thân thể Minh Vương Nhĩ Cáp.
Uỳnh!
Trận pháp lại một lần nữa hiện lên, Minh Vương kích bị năm vũ khí đánh phải quay lại trận pháp.
Minh Thần Giáp trên người Minh Vương Nhĩ Cáp cũng không ngừng tróc ra…
- Các ngươi…
Con mắt Minh Vương trừng lớn, hàm răng hung hăng cắn chặt vào nhau.
Uỳnh! Một tiếng vang lớn nổ ra.
Minh Vương kích biến mất, Minh Thần Giáp băng tán.
Minh Vương Nhĩ Cáp bị năm trùm sáng kia nện rơi xuống mắt đất.
Nơi xa, trên thuyền U Minh, thân thể Tiểu U run nhẹ.
- Thần khí của ngũ đại Ngục chủ, Hư không Chi Nhãn, Hỗn Độn Kim Hồ, Lưỡi Hái Tử Thần, Thi Quỷ Phong Hồn Phiến, Bá Giả Trọng Kiếm!
- Minh Vương đại nhân… quá phận rồi!
Gân xanh tràn ngập khóe mắt, thân thể Tiểu U run run.
Trong hư không, thân thể trần truồng nhìn chằm chằm ngũ đại thần khí.
Ánh mắt phản hồi, trở lại tầng cao nhất của Tiên Trù giới.
Bên ngoài nhà gỗ, nam tử tóc vàng vặn cái đầu, nhếch miệng…
- Chậc chậc chậc, cũng là lột y phục. Bọn nhóc con kia cũng hiểu được nghệ thuật trần trụi à?

Tầng một Tiên Trù giới.
Quán ăn Tiên Trù.
Cẩu Gia chậm chạp mở mắt ra, thở dài một hơi.
Thân thể Hắc Long Vương nhất thời lắc một cái, cảnh giác nhìn chằm chằm Cẩu Gia.
Thỉnh thoảng con chó đen kia không phải muốn hù chết mình sao, muốn hắn nấu thịt rồng xào chua ngọt à? Con chó này… tâm địa không tốt!
Nhưng mà, ngay sau đó, Cẩu Gia chậm rãi đứng lên liếc xéo Hắc Long Vương một cái.
Một chiêu vuốt chó, Hắc Long Vương cảm thấy trời đất quay cuồng.
Sau đó, hình ảnh trước mắt đột nhiên biến đổi.

Lạc Cơ và Kim Giáp thở dài một hơi.
Cả hai liếc nhau đều nhìn thấy sự sợ hãi trong ánh mắt của đối phương.
Không hổ là Minh Vương kích, tụ họp ngũ đại thần khí mới miễn cưỡng trấn áp được.
Đây là một chưởng không quen thuộc với Minh Vương Nhĩ Cáp.
Ầm ầm!
Phía trên quyền trượng màu đen đột nhiên có một tròng mắt đen nhánh.
- Kim Giáp, Lạc Cơ đừng lãng phí thời gian. Đưa Minh Vương về, U Minh Nữ cũng thế. Nếu có phản kháng, cho phép được đánh tàn phế.
Giọng nói già nua phát ra.
- Vâng, Ứng Long đại nhân.
Kim Giáp và Lạc Cơ đồng thanh đáp.
Ngay lúc bọn họ chuẩn bị ra tay thì một giọng ôn hòa ngập tràn từ tính vang lên.
- Dù sao cũng là Minh Vương… các ngươi đừng quá mức. Hơn nữa, con chó kia là phiền phức nhất.
Ngay sau đó, hư không vỡ ra.
Một con chó đen nện bước chân mèo chậm rãi đi ra từ đó.
Bên cạnh còn có một vị.
Chó đen vung móng vuốt.
Một móng chó ngưng tụ, trong nháy mắt đánh vỡ nát tròng mắt đen kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận