Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2271: Ngươi có muốn thử không? (1)

Cẩu Trảo rạch ngang qua bầu trời.
Cẩu Trảo của Đế Thính khác hoàn toàn với Cẩu Trảo của Cẩu Gia.
Uy lực đáng sợ lại lan ra trong bầu không khí, nó được ngưng tụ bởi thần thức, có uy lực lớn vô cùng.
Người bình thường có khi còn chẳng dám phản kháng.
Hư ảnh thần niệm của Bộ Phương lơ lửng phía sau hắn, mắt nó mở ra, con ngươi sáng rực.
Dường như có những tia sáng liên tục bắn ra từ đôi mắt nó, bắn về phía chiếc Cẩu Trảo đang phi đến kia.
Thần niệm đấu với thần thức… khác biệt về đẳng cấp lớn như vậy, có đấu được thật không?
Bán Thần, rất gần với thần, đều có thể ngưng tụ thần thức. Thần thức, là đẳng cấp cao nhất trong các cách tu luyện tinh thần.
Còn về những thứ cao hơn thì hệ thống chưa nhắc đến.
Thần thức cũng phân cấp đấy, cụ thể thì Bộ Phương cũng chưa tìm hiểu.
“Đùng!”
Dưới hư ảnh thần niệm màu vàng kim tự dưng có hai luồng khí trắng đen xuất hiện.
Đó là bóng dáng của hai con Thao Thiết, một con trắng một con đen, chúng bay giữa không trung, nhe nanh vuốt của chúng ra, trêu nhau.
Ban đầu là Thao Thiết Chi Hồn, bây giờ biến thành Hắc Bạch âm Dương chi khí.
Hai chúng nó xoay vòng, hình như có những năng lượng vô hình đang đi vào hư ảnh thần niệm của Bộ Phương, khiến hư ảnh thần niệm của hắn trở nên mạnh mẽ hơn, như Nhất Tôn Kim Nhân xuất hiện vậy, lộng lẫy vô cùng.
Hư ảnh của thần niệm giơ hai tay lên, hướng lên trời.
“Bùm” một phát, thần thức của Đế Thính là Cẩu Trảo đập xuống.
Tiếng “đùng đoàng” làm trấn động cả linh hồn.
Đó là thủ đoạn tấn công nhắm thẳng vào linh hồn.
Gió lớn rít lên từng cơn, khiến bộ quần áo lông chó trên người Đế Thính bay phấp phới.
“Đùng!”
Đột nhiên, Đế Thính híp mắt lại, nhìn về phía xa.
Hắn cứ tưởng chỉ cần Cẩu Trảo tấn công một phát thôi là đủ để khiến thần niệm của Bộ Phương bị đập tan tành, giết bằng sạch.
Thế nhưng không ngờ rằng thần niệm của Bộ Phương đã đỡ được thần thức của hắn!
- Sao, sao có thể chứ!
Đế Thính lẩm bẩm, hắn ta thấy rất khó tin.
Ở đằng xa, hư ảnh thần niệm của Bộ Phương hai tay hướng lên trời, đỡ được Cẩu Trảo của hắn ta.
Tuy rằng dưới sự tấn công của Cẩu Trảo, thần niệm của Bộ Phương đang rất mất sức, thế nhưng cho dù thế nào thì nó vẫn đỡ được rồi.
Thần thức đang đối kháng với thần niệm, đáng lẽ ra nó phải đè bẹp thần niệm mới đúng, đó là khoảng cách vốn có về đẳng cấp, nó như khoảng cách giữa thần và người vậy.
Tại sao Bộ Phương lại có thể vượt qua được khoảng cách này?
Cho dù là người đó thì cũng không làm được vậy.
Sự bất ngờ trong ánh mắt của Đế Thính dần tan biến, giờ thì có vẻ rất nghiêm trọng.
Khóe môi hắn ta cong lên, hai chiếc má lúm đồng tiền đáng yêu lộ ra.
- Thú vị đấy!
“Đùng!”
Đế Thính vừa nói một cái, thần thức của hắn ta lại ngưng tụ. Sau đó, một chú chó chân ngắn màu trắng chạy ra từ sau lưng hắn ta, gầm Bộ Phương một cái.
Lại là một phát tấn công nữa giáng xuống.
“Đùng!”
Sự trấn động vô hình như làm vỡ cả hư không.
Bộ Phương đứng nguyên tại chỗ, hai tay chắp ra sau, vẻ mặt trầm trọng hơn rất nhiều.
Hư ảnh thần niệm màu vàng kim rất lấp lánh, rực rỡ như mặt trời vậy.
Hai tay nó hướng lên trời, lại ngăn cú đánh đó lại.
Dưới sự hỗ trợ ổn định của hai luồng khí âm Dương dường như thần niệm của Bộ Phương lại trở nên mạnh mẽ hơn.
Cứ tiếp tục như vậy thì không được ổn lắm. Tuy rằng thần niệm của hắn có thể chống đỡ lại thần thức, thể nhưng sức mạnh bị tiêu hao quá lớn.
Bộ Phương nhất định phải dừng tình trạng này lại.
Bộ Phương nhìn Đế Thính rồi nắm lấy nồi Huyền Vũ, ném về phía Đế Thính.
Trong nồi Huyền Vũ, hai luồng khí âm Dương lưu chuyển, khiến nồi Huyền Vũ vốn đã rất nặng lại càng nặng thêm.
Ngày càng nặng thêm.
Tiếng lạch cạch vang lên, không khí vỡ vụn ra rồi, hư không nứt ra, những dòng khí đang chuyển động.
“Đùng!”
Đế Thính giơ bàn tay béo mẫm lên chạm vào nồi Huyền Vũ.
Khi chạm vào nồi Huyền Vũ, mặt Đế Thính biến sắc.
Chẳng trách Minh Khôi lão tổ lại bị đánh cho tan nát.
Trọng lượng của chiếc nồi này khó mà lường được, hắn là Bán Thần Cảnh mà còn thấy nặng nề.
Nhìn trong chiếc nồi đen đó khó hai con cá âm Dương Trắng Đen đang chuyển động, ánh mắt của Đế Thính ngàng càng nặng nề.
“Bùm” một phát, nồi Huyền Vũ bị đánh bay, nó bay về phía Bộ Phương đang đứng.
Hai chân Bộ Phương đang đứng trên hư không, hắn nắm lấy nồi Huyền Vũ, hư ảnh của thần niệm tản ra.
Hắn bước về Chiến Trường Tinh Không.
Thành Hoàng Tuyền đương nhiên không phải là nơi để chiến đấu, một khi hai bên chiến đấu hết sức thì sợ rằng cả thành Hoàng Tuyền đều bị hủy hoại.
Vậy nên Bộ Phương chuyển nơi chiến đấu đến Chiến Trường Tinh Không.
Lúc này Bộ Phương sốt ruột vô cùng, hắn thực sự muốn chiến đấu hết mình.
Tự dưng đột phá đến cảnh giới Đại Thánh Bộ Phương thấy có một luồng khí trong lồng ngực hắn.
Chiến Trường Tinh Không, có vô số những vì sao đang lấp lánh.
Có rất nhiều thiên thạch và luồng khí đang chuyển động trong hư không.
Bộ Phương bay đến, chân giẫm lên bầu trời sao, hắn từ từ bước đến.
Ở phía dưới, những tầng mây đang bị nổ ra, Đế Thính cũng chắp hai tay ở sau lưng, bay đến một cách chậm rãi.
Hắn ta bay đến đâu, những tầng mây nổ ra khắp trời, những đám mây cuồn cuộn.
Sức mạnh đáng sợ của thần thức đang chuyển động, dường như cả Tinh Không đều bị phong tỏa rồi vậy.
- Ngươi rất ngông cuồng đấy, vậy mà dám đấu với ta một trận.
Đế Thính nói.
Bộ Phương là Cửu Chuyển Đại Thánh, thậm chí là Đại Viên Mãn Cửu Chuyển Đại Thánh, tốc độ tăng trưởng của tu vi rất đáng gờm. Nhưng mà cho dù có đáng gờm nữa thì cũng chỉ là Đại Thánh thôi.
Đại Thánh thì làm sao mà đấu với Bán Thần được?
Chỉ riêng uy lực của thần thức thôi cũng đủ khiến Bộ Phương thấy tuyệt vọng rồi.
Trong Tinh Không, hai người họ lơ lửng trên không tủng, đối đầu với nhau.
Đế Thính không sốt ruột, thành thần không dễ thế đâu. Nếu con Khuyển địa ngục đó muốn thành thần thì còn cần lâu lắm.
Hắn ta chỉ cần giải quyết Bộ Phương là có thể dễ dàng phá hoại mọi sự nỗ lực của con Khuyển địa ngục kia rồi.
Vậy nên điều quan trọng lúc này là Bộ Phương kìa.
- Ngươi muốn thách đấu với thần sao?
Đế Thính cười.
Bộ Phương nhìn Đế Thính, hít một hơi thật sâu.
Sau đó, nồi Huyền Vũ đã biến mất.
Thứ xuất hiện là Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao.
Một tiếng gầm giòn tan của rồng vang lên tứ phía. Hình như sau Bộ Phương là một con Ngũ Trảo Kim Long đang chuyển động.
Hắn nắm lấy Thái Đao.
Bộ Phương chỉ vào Đế Thính, thần niệm bùng nổ, khiến khí tức của Bộ Phương được nâng cao liên tục, như đang bước đi trên Thiên Thê vậy.
Không lâu sau, hắn ta phá vỡ sự trói buộc, hư ảnh của thần niệm lơ lửng, trong tay nó cũng cầm Thái Đao.
Nó cũng học theo Bộ Phương, chỉ về phía Đế Thính.
Khí thế ấy bá đạo vô cùng.
- Nhất Đao… Trảm Tiên!
Bộ Phương nói.
Vừa nói xong thì giọng nói đó như sấm sét làm nổ cả Tinh Không vậy.
Vô số đao mang bay đến, tung hoành trong Tinh Không, cuối cùng, hàng vạn đao mang tụ lại thành một chiếc đao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận