Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1900: Tất cả đều bị một chiếc nồi đánh ngã (2)

Notice: Undefined offset: 214
"Đây là chiêu thức quỷ quái gì thế!"
"Cái bánh sủi cảo kia... Là ám khí sao!"
Trong lòng vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh bắt đầu cảm thấy sợ hãi, toàn thân hắn không ngừng run rẩy.
Loại cảm giác này... Đơn giản chính là tuyệt vọng.
Hắn giãy giụa thoát khỏi cảm giác tuyệt vọng, nhưng rất nhanh đã có một cái nồi đen nhánh không ngừng phóng to ở trước mặt của hắn.
Bang!
Một chiếc nồi đập xuống đầu.
Vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh sau khi chịu sức nổ của sủi cảo Phong Thần , ngay lập tức bị một chiếc nồi đập xuống khiến hắn ngất xỉu trên mặt đất.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi.
Hắn tới trước mặt vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh giơ một tay lên tóm lấy người kia, rồi kéo vào trong chỗ tối.
Tuy rằng hành động của Bộ Phương rất nhỏ.
Nhưng mà...
Người của Chấp Pháp Sứ đã nhanh chóng đi đến đây ngay khi vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh bị đánh ngã.
Trên đỉnh núi, cát vàng xen lẫn với đá vụn.
Một vị Nhất Tôn Tiểu Thánh đang chiếm giữ bỗng nhiên mở mắt ra.
Giống như thiên địa vừa trải qua một hồi tối tăm.
Người kia há miệng giống như đang truyền âm đến một vị Nhất Tôn Bán Thánh ở phương xa.
- Trong đội đã bị một con rệp trà trộn vào, lập tức giết con rệp đó, đừng làm lỡ kế hoạch của Tài Quyết Sử.
Ngay sau đó.
Nhất Tôn Bán Thanh phi lên cao gật đầu với vị Tiểu Thánh kia, rồi lập tức bay về phía vị trí xảy ra sự cố.
Bộ Phương chắp tay.
Vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh kia thong thả tỉnh lại nhưng rất nhanh đôi mắt của vị Tài Quyết Sử đã trợn lên.
- Nói cho ta biết... Các ngươi ẩn nấp ở chỗ này với mục đích gì hả?
Bộ Phương đan hai tay vào nhau, hắn thản nhiên nhìn vị Chân Thân Cảnh kia hỏi.
- Ngươi đừng mơ tưởng biết được kế hoạch của bọn ta... Ngươi chết chắc rồi... Dám làm gián đoạn kế hoạch... Ngươi chết chắc rồi!
Vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh kia vừa nhìn thấy Bộ Phương đã bật ra tiếng cười lạnh, khóe miệng kéo căng giống như đang nhìn một người chết.
Bộ Phương nhíu mày.
- Được, vấn đề này không quan trọng, hỏi ngươi vấn đề khác...
Bộ Phương thở ra một hơi.
- Ngươi hỏi... Ta không nhất định sẽ trả lời.
Vị Chân Thần Cảnh kia nhếch mép.
Bang!
Một chiếc nồi đen bóng đập vào đầu hắn.
Vẻ mặt của vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh kia bỗng nhiên trở nên ngơ ngác.
- Đừng có nói chen vào lời của ta, nếu ta không cho ngươi nói thì câm miệng lại đi.
Một tay Bộ Phương cầm nồi Huyền Vũ, hắn lại liếc xéo tên Chấp Pháp Sứ này một cái.
Khuôn mặt vị Chấp Pháp Sứ ấy đã tức đến đỏ bừng.
- Muốn chém muốn giết thế nào thì tùy ngươi, đừng có mơ tưởng làm nhục ta, ta là Chấp Pháp Sứ!
Vị Chấp Pháp Sứ kia lại gào lên.
Bang!
Lại bị một chiếc nồi đập vào đầu.
- Đã bảo ngươi đừng nói chuyện rồi, sao ngươi lại không nghe lời nhỉ!
- Ta... Là Chấp Pháp Sứ...
Bang!
Một cái nồi lại đập xuống.
- Chấp Pháp Sứ thì giỏi lắm hả? Ngươi nói thêm câu nữa xem!
- Ta...
Bang!
Lại bị đập một cái nữa.
- Ngươi thật là có thể... Còn dám nói.
Bộ Phương rất bình tĩnh lại vung chiếc nồi lên một lần nữa, người sau lưng đã bị đập cho máu tươi bắn tung tóe ra ngoài.
Vẻ mặt hắn có sự tuyệt vọng xem lẫn phẫn nộ.
"Ta không nói lời nào còn không được sao? Chấp Pháp Sứ ta còn chưa gặp loại người nào như người này, nói một cái thì sao chứ? Lại còn dùng nồi đập vào người là sao?"
- Các ngươi ẩn nấp ở chỗ này chắc hẳn là kế hoạch của Tài Quyết Sử nhỉ, nói cho ta biết vị trí của Tài Quyết Sử đang ở đâu?
Bộ Phương thản nhiên hỏi.
Trên đầu của bị Chấp Pháp Sứ kia nổi lên mấy cục u, hắn trợn mắt nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
- Ngươi... Ngươi tìm Tài Quyết Sử để làm gì?
"Tên gia hỏa này bắt cóc mình không phải vì phá hư tiểu đội sao?"
"Mà là vì tìm kiếm Tài Quyết Sử hả?"
"Đây lại là thủ đoạn gì?"
- Giết hắn!
Trên tay Bộ Phương cầm một cái nồi nhìn Chấp Pháp Sứ kia trả lời.
"Giết ư?"
Vị Chấp Pháp Sứ bắt đầu kinh hãi sau đó đôi mắt co rút lại.
"Tài Quyết Sử... Người yếu nhất cũng là Nhị Chuyển Tiểu Thánh."
"Thanh niên trước mặt này cùng lắm chỉ đến Chân Thần Cảnh Cửu Tinh, lại ỷ vào bản thân có chút thủ đoạn mà muốn giết Tài Quyết Sử..."
"Chắc bị bệnh mà không biết."
Bộ Phương đã nói xong.
Chấp Pháp Sứ vẫn không trả lời.
Ở phía xa đang có một khí tức khủng bố bay cực nhanh đến gần chỗ này.
Bộ Phương nhướng mày.
Tâm thần vừa động.
Một trận pháp hiện ra.
Sau đó thân hình của Tiểu Bạch từ bên trong trận pháp hiện lên.
- Muốn giết Tài Quyết Sử đại nhân sao, ngươi nghĩ cái gì vậy?
Bên ngoài động có một âm thanh lạnh lùng, lại có thêm chút xem thường nói vọng vào bên trong.
Tiếng xé gió vang lên.
Nhất Tôn cường giả Bán Thánh trong nháy mắt đã tới, hắn cầm trường đao màu đen chém về phía Bộ Phương.
Tiếng thét điếc tai.
Vị Chấp Pháp Sứ kia bị Bộ Phương dùng một cái nồi đập từ nãy đến giờ, nhìn thấy cảnh này thì bỗng cảm thấy hưng phấn.
- Đại nhân... Cứu ta!
Bang!
Lại bị đập nồi vào đầu.
- Không phải ta đã bảo ngươi đừng nói à? Sao ngươi còn không nghe lời hả?
Bộ Phương liếc xéo vị Chấp Pháp Sứ này một cái rồi mắng.
Vẻ mặt người đằng sau giống như muốn nói "nhân sinh không còn gì luyến tiếc".
"Ngươi có nồi, lời ngươi nói mới tính."
"Nhưng mà cường giả Bán Thánh bay tới đây chứng tỏ tiểu tử này đã bị bại lộ."
"Sau đó những gì hắn phải chịu chính là lửa giận của tiểu đội Chấp Pháp Sứ!"
"Một khi để ta thoát ra được..."
"Ta nhất định sẽ dùng cái nồi kia đập tên tiểu tử này... Đến chết thì thôi!"
Ầm ầm!
Bên trong động, ánh chớp lóe ra còn phát ra cả sấm sét, một trận ba động khủng bố nổ ra.
Ngay sau đó...
bụi mù tan đi.
Đôi mắt của vị Chấp Pháp Sứ kia đột nhiên co rút lại.
Ở phía xa.
Một con khôi lỗi làm bằng sắt cầm một cây thiết côn có dây xích màu hồng, thiết côn vô cùng mảnh đã xuyên thủng đầu của Bán Thánh, phía sau đầu còn có một lỗ thủng.
Máu liên tục tuôn ra.
Nhất Tôn Bán Thánh bị con khôi lỗi bằng sắt do thanh niên này triệu hồi ra.
Dùng một côn xuyên thủng đầu!
Oành!
Trên đỉnh núi.
Ánh mắt của vị Tiểu Thánh đang chiếm giữ bỗng ngưng lại.
Ngay sau đó hắn đứng lên.
- Vậy mà dám giết Chấp Pháp Sứ trong tiểu đội Bán Thánh của ta... Muốn chết! Tất cả mọi người chú ý, toàn quân xuất kích!
Âm thanh lạnh như băng xé rách cả thiên địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận