Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1980: Bộ Phương xuất thủ! (2)

Notice: Undefined offset: 200
Thậm chí, Tiên Trù Giới có người không cam lòng mà hét lên. Tiên Trù Giới bọn họ cũng có Chân Thần Cảnh Cửu Tinh, đáng lẽ phải phái Chân Thần Cảnh Cửu Tinh đến thi đấu mới đúng!
Mộng Kỳ thành chủ và Ngưu thành chủ đều trầm mặc không nói gì.
Bọn họ nhìn trận pháp hình ảnh, trong lòng vừa khổ sở vừa uất ức.
Nhưng bọn họ cũng giật mình.
Đây chính là sự thật mà Địch Thái Giới Chủ muốn để bọn họ nhìn thấy.
Tiên Trù Giới so với các thế giới xung quanh Minh Khư cũng không tính là mạnh.
Tiên Trù Giới sớm đã không phải là một vùng đất an nhàn thoải mái, mọi người không thể tiếp tục sống thảnh thơi được nữa, họ cần phải hiểu được quy luật lấy mạnh hiếp yếu trên thế giới này.
Trận đấu này, càng có thể kích thích các cường giả Tiên Trù Giới đi tu luyện và tăng cường tu vi.
Đây chính là mục đích của Địch Thái Giới Chủ.
Nhưng mà, nhìn thấy những người của Tiên Trù Giới đang thi đấu bị ngược thê thảm, trong lòng hắn ta vẫn vô cùng nghẹn khuất.
- Thua…
Công Thâu Bạch Quang thở dài một hơi, ánh mắt phức tạp.
Trong quầng sáng.
Phương Ngọc bị cường giả Hắc Phong đại lục dùng thái đao cướp được từ Chu Ngạn, chém trúng người, đầu suýt nữa thì bị chém bay ra khỏi lôi đài.
Mọi người của Tiên Trù Giới đều im lặng.
Thua cuộc…
Phương Ngọc cũng thua.
Liên tiếp thua hai trận, chỉ cần thua thêm một trận nữa, hành trình thi đấu đoàn thể của Tiên Trù Giới sẽ kết thúc.
Điều này đối với mỗi người đều không phải chuyện tốt đẹp gì.
Thật ra, Phương Ngọc cũng đã rất nỗ lực, dùng hết sức thi triển ra tu vi cường đại, thế nhưng sự chênh lệch vẫn quá lớn.
Quan trọng nhất là kẻ địch có thực lực quá mạnh.
Chân Thần Cảnh Lục Tinh đối đầu với Chân Thần Cảnh Cửu Tinh, kém xa quá nhiều.
Phụt!
Trong miệng Phương Ngọc phun ra một ngụm máu tươi.
Sắc mặt tái nhợt.
Chỉ có đi ra ngoài mới thật sự hiểu rõ thế giới đáng sợ như thế nào. Trước đây ở trong Tiên Trù Giới chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng(2), nghĩ rằng mình rất mạnh, cho rằng mình là thiên chi kiêu tử(3).
(2)Ếch ngồi đáy giếng: những người có vốn hiểu biết hạn hẹp nhưng lúc nào cũng nghĩ ta đây tài giỏi.
(3)Thiên chi kiêu tử: con cưng của trời.
Hóa ra bọn họ chẳng là cái gì cả.
Trong lòng Phương Ngọc như tro tàn.
Bỗng nhiên.
Thân hình đang bay ngược ra của Phương Ngọc được một lực lượng vững chắc đỡ lấy, chậm rãi để xuống mặt đất.
Bộ Phương chắp hai tay sau lưng, thần niệm phóng ra, khống chế thân hình Phương Ngọc lại.
- Đừng nản chí, các ngươi vẫn còn trẻ… Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây(4).
(4)Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây: ngạn ngữ TQ, có nghĩa nói sự đời thay đổi, chưa biết trước được điều gì.
Bộ Phương nhàn nhạt nhìn Phương Ngọc đang ho ra máu, nói.
Phương Ngọc ngơ ngác nhìn Bộ Phương.
Đại… Đại Ma Vương?
Đúng rồi, bọn họ còn có Đại Ma Vương!
Nhớ tới truyền thuyết Đại Ma Vương tạo ra kỳ tích, không chừng thật sự còn có thể cứu vãn chút mặt mũi cho Tiên Trù Giới.
Nhưng mà, Phương Ngọc rất nhanh đã thất vọng.
Đoạn đường đến đây, ấn tượng Đại Ma Vương cho bọn họ đều quá kém.
Chỉ là một tiểu bạch kiểm ăn cơm mềm(5) mà thôi.
(5)Tiểu bạch kiểm ăn cơm mềm: chỉ đàn ông trắng trẻo xinh đẹp dựa dẫm, bám váy phụ nữ.
Loại người này sao có thể tạo ra kỳ tích được.
Ở phía xa.
Chu Ngạn đã tỉnh lại.
Sắc mặt hắn phức tạp, nước mắt rơi đầy mặt. Hắn đã làm mất mặt Tiên Trù Giới, bây giờ cảm thấy rất xấu hổ.
Mặc Yên mím môi, tâm trạng phức tạp.
Thần niệm của Bộ Phương chuyển động.
Thân hình Phương Ngọc liền được nâng lên, sau đó rơi vào bên cạnh Chu Ngạn.
Đôi mắt sưng to của Chu Ngạn nhìn chằm chằm vào Bộ Phương…
Bộ Phương liếc Chu Ngạn một cái, khóe miệng hơi nhếch lên.
Sau đó, chắp hai tay đi đến lôi đìa.
Tuyển thủ thứ ba của Tiên Trù Giới lên đài.
Trong trận pháp hình ảnh.
Nhìn thấy Bộ Phương chậm rãi bước lên lôi đài, toàn bộ Tiên Trù Giới đều yên tĩnh lại, sau đó liền sôi sục lên!
- Tuyệt vời! Là Đại Ma Vương! Là Bộ lão bản!
- Đại Ma Vương đã ra sân! Lấy lại uy nghiêm của Tiên Trù Giới chúng ta!
- Đại Ma Vương vô địch!

Tất cả mọi người trong Tiên Trù Giới vào lúc này đều đột nhiên sôi trào lên. Hiện tại, bọn họ chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Đại Ma Vương.
Cho dù các thế gia vẫn luôn nhìn Đại Ma Vương bằng ánh mắt khó chịu, nhưng cũng không khỏi siết chặt bàn tay, trong lòng khẩn trương cầu nguyện.
Trước vinh nhục của Tiên Trù Giới, ân oán cá nhân không tính là gì cả.
Đại Ma Vương… mau đánh gục bọn chúng!
Bộ Phương lên đài làm hấp dẫn ánh mắt của toàn trường.
Người xung quanh đều yên tĩnh mấy giây, sau đó, đột nhiên phát ra tiếng cười lớn ồn ào.
Người cười lên đầu tiên là cường giả Kim Cương giới.
- Ai nha, là tiểu bạch kiểm kia của Tiên Trù Giới à! Chỉ là kẻ chỉ biết dựa vào nữ nhân!
- Hóa ra vẫn còn có người của Tiên Trù Giới dám đứng ra à, ta còn tưởng bọn họ trực tiếp bỏ quyền thi đấu chứ!
- Lão bản à, đừng thi đấu làm gì, về nấu ăn cho tốt đi!

Xung quanh có tiếng xôn xao huyên náo vang vọng, càng lúc càng ồn ào.
Trên lôi đài.
Trên lưng U Cơ vác Bá Giả Trọng Kiếm, ánh mắt lạnh nhạt nhìn lôi đài.
Những tiếng vang xung quanh truyền vào tai nàng, khiến cho đôi mắt nàng càng thêm sắc bén.
Ngược lại, bây giờ nàng có chút tò mò, Bộ Phương lấy dũng khí ở đâu mà dám đứng ra…
Tu vi của Bộ Phương…
Hả?
Ánh mắt U Cơ ngưng tụ lại.
Cường giả Hắc Phong đại lục vuốt ve Băng Nguyên Thái Đao của Chu Ngạn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Bộ Phương, lộ ra vẻ đăm chiêu.
- Lại thêm một tên muốn chết nữa… Rác rưởi của Tiên Trù Giới đúng là nhiều vô số kể.
- Nhưng mà cũng tốt, ba trận đấu đều thất bại sẽ chặt đứt được ý nghĩ của các ngươi, lão tử cũng có thể trở thành tuyển thủ đầu tiên quét sạch đoàn đội của Tiên Trù Giới!
Cường giả Hắc Phong đại lục nhếch miệng cười một tiếng.
Ngay sau đó.
Ánh mắt của hắn ta đột nhiên ngưng tụ.
Băng Nguyên Thái Đao trong tay bỗng nhiên bị hắn ta chém ngang ra.
“Soạt” một tiếng.
Đao quang xé rách bầu trời, mang theo Băng Hàn Chi Khí, chém về phía Bộ Phương.
Dường như muốn dùng một đao trảm chết Bộ Phương!
Mà cường giả Hắc Phong đại lục cũng di chuyển, hắc bào tung bay như hóa thành Hắc Phong cuốn đến.
Toàn trường đều hét ầm lên.
Hưng phấn nhìn chằm chằm lôi đài.
Sắc mặt mấy người Chu Ngạn thì trắng bệch, Mặc Yên cũng nhắm mắt lại, không dám nhìn thẳng…
Sợ nhìn thấy Đại Ma Vương bị chém thành hai nửa, cả người thê thảm…
Bỗng nhiên.
Tiếng huyên náo xôn xao ngừng lại.
Hắc phong cuốn đến như bị một cỗ lực lượng đánh trúng, bay ngược trở về.
Mà thanh Băng Nguyên Thái Đao lại bị Bộ Phương bắt được.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, không thể tin nổi, toàn trường lặng ngắt như tờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận