Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1240: Tiểu U và Tiểu Bì đến Thanh Phong (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Cái quái gì thế?
Ngao Bạch lạnh lùng hỏi.
Đối phương từ trên trời giáng xuống, chắc chắn là cũng đến đây tìm kiếm cơ duyên, nhưng vừa thấy không vừa ý đã lập tức tấn công hắn như vậy.
Bị thần kinh hả!
Khí tức trên người Ngao Bạch cũng bắt đầu tuôn ra, ánh sáng màu vàng tỏa ra rực rỡ.
Một tiếng nổ vang.
Hư không bất ngờ rung chuyển.
Thân hình của Ngao Bạch nhanh chóng bắn ra, trực tiếp xé rách không khí, tạo ra những tiếng nổ liên hoàn.
Nó đâm thẳng vào con Ma Hạt khổng lồ đang lao ra từ khói bụi!
Sóng khí kinh khủng lan ra khắp nơi, khiến cho cát đá trên mặt đất bay tứ tung.
Hai mắt của Bộ Phương ngưng tụ, để mặc cho sóng gió hắt lên trên người hắn.
Một vầng sáng màu vàng lao vào giao chiến với Ma Hạt, một người là Đại Hư, còn người kia là Đại Năng.
Cả hai đều ngang tài ngang sức, không thể phân thắng bài trong tích tắc được.
Ánh sáng vàng biến mất.
Ngao Bạch ngã nhào trên mặt đất.
Mặt đất nứt ra, rung lắc dữ dội không thôi.
Hắn ngẩng đầu, ánh mắt co rụt lại, sau một khắc, trên hai tay hắn xuất hiện hai thanh trường đao màu vàng.
Đao khí ngang dọc...
Bộ Phương theo dõi trận chiến giữa hai người, giật giật khóe miệng.
Xoay người đi về phía cung điện bằng đồng ở phía xa kia.
Sau khi rơi vào trong thung lũng này, mùi đồ ăn đang lan tỏa trong không khí càng ngày càng đậm, nồng nàn đến mức khiến cho hắn cảm thấy cũng có chút rung động.
Hắn có thể cảm giác được dường như có thể nhìn thấy món ăn bí ẩn này ngay lập tức.
Bỏ qua trận chiến sau lưng, Bộ Phương đi sâu vào khu rừng rậm.
Chẳng mấy chốc, bước ra khỏi khu rừng rậm được bao quanh bởi những thân cây to lớn.
Trước mặt hắn là một khoảng không gian trống trải, một đầm nước khổng lồ hiện ra phía trước Bộ Phương.
Giữa đầm nước có hai chiếc Cổ Thuyền tối màu phong cách cổ xưa đang kéo một tòa cung điện bằng đồng, chòng chành giữa đầm nước.
Đây là những gì mà Bộ Phương đã nhìn thấy qua tấm Ngọc Bài.
Hai chiếc Cổ Thuyền đen kịt.
Cung điện bằng đồng cổ kính đó...
Tất cả đều quen thuộc như vậy.
Đây rõ ràng là tòa cung điện và con thuyền xuất hiện trên sông Hoàng Tuyền ở Khư Ngục, nhưng tại sao lại xuất hiện ở Tiềm Long Đại Lục vậy chứ?
Hơn nữa lại còn là xuất hiện ở Nam Cương, một nơi có linh khí mỏng manh nhất trên Tiềm Long Đại Lục này.
Thế giới này nằm dưới đáy của Nam Cương, nồng độ linh khí ở đây cao hơn rất nhiều so với Nam Cương, chuyện này thật là kỳ lạ.
Bộ Phương đứng trên bờ hồ, nhìn hồ nước mênh mông bát ngát, ầm ầm sóng dậy, hít một hơi thật sâu.
Hồ nước hiện ra máu tươi, nhưng lại không có mùi tanh của máu, có chút tương tự với sông Hoàng Tuyền.
Ở đằng xa, trận chiến giữa Ma Hạt và Ngao Bạch cũng đã kết thúc.
Cả hai người vẫn chưa thể phân thắng bại, nhưng đều quyết định dừng lại để tìm kiếm cơ duyên.
- Sao lại còn có một tên nhân loại ở đây vậy?
Ma Hạt to lớn mở miệng, giọng nói cực kỳ vang vọng.
Bộ Phương nhìn tên Ma Hạt này một cái, cũng không còn hứng thú, tên này mạnh hơn Hạt Hà lúc trước bị hắn đập một nồi làm nát đôi càng kia một chút, nhưng cũng chỉ như vậy.
Bộ Phương đã ăn thịt của Ma Hạt rồi, vì vậy cũng không còn chút hứng thú nào với Ma Hạt nữa.
- Thực lực của gã nhân loại này yếu như vậy, rốt cuộc ngươi đang sợ cái gì chứ?
Ngao Bạch cười lạnh, không hề che giấu vẻ xem thường trong lời nói của hắn một chút nào.
Chẳng qua chỉ là một tên nhân loại Thần Hồn Cảnh nhất đẳng, thế mà một con Ma Hạt cấp bậc Đại Hư lại còn phải để tâm sao?
- Bổn tôn sợ sao? Một cái càng của bổn tôn đã có thể kẹp chết con tôm thối như ngươi rồi!
Ma Hạt quát lớn.
Có điều là đúng như những lời mà Ngao Bạch dã nói, thực lực của Bộ Phương thật sự quá yếu, Ma Hạt cũng nhanh chóng bỏ qua Bộ Phương.
Chẳng lẽ, hai người bọn họ, một người cấp bậc Đại Hư, một người cấp bậc Đại Năng mà lại không thể tranh đoạt được cơ duyên với một con kiến hôi sao?
Ngao Bạch đi đến ven hồ, nhìn hồ nước màu máu tươi đang gợn sóng, sắc mặt trở nên hết sức ngưng trọng.
- Nước này không có độc, cũng không có tính ăn mòn, nhưng trong nước lại ẩn chứa một khí tức nguy hiểm cực kỳ đáng sợ... Dưới đáy hồ nước này có một sự tồn tại kinh khủng!
Ngao Bạch nói.
Cường giả Ma Hạt Tộc nở nụ cười lạnh.
Hắn không hề để ý một chút nào đến lời nói của con tôm thối này.
Bộ Phương phớt lờ hai người, hắn đi thẳng về phía một cái bến tàu nhỏ ở phía xa.
Một chiếc thuyền con đang đậu trên bến tàu đó.
Hiển nhiên là, chiếc thuyền con này dùng để cho bọn họ qua hồ.
- Quả nhiên là cái đồ nhân loại giống con kiến hôi, qua hồ thì cần gì phải ngồi thuyền chứ...
Cường giả Ma Hạt Tộc cười lạnh.
Hắn hóa thành hình người, là một đại hán thô kệch với xăm bọ cạp trên người, khiến hắn trông có vẻ hơi dữ tợn.
Tuy rằng ở chỗ này cấm bay, nhưng muốn qua hồ, còn không phải là rất đơn giản sao...
Cường giả Đại Hư của Ma Hạt Tộc bước ra một bước, định dùng tu vi của mình để bước đi trên nước, cưỡng ép qua hồ.
Thế nhưng...
Bõm!
Hai mắt của Ngao Bạch co rụt lại, hắn nhìn thấy cường giả Ma Hạt Tộc kia còn chưa kịp đứng vững trên mặt hồ thì đã bị rơi tõm vào trong hồ nước.
Chỉ trong tích tắc, những bóng đen dày đặc và đen kịt ngay lập tức xuất hiện trong hồ nước, những bóng đen này nhanh chóng bơi tới chỗ mã cường giả Ma Hạt Tộc đã rơi xuống.
Rầm rầm! !
Cường giả Ma Hạt Tộc vội vàng hóa thành chân thân, càng bò cạp vỗ vào bờ hồ, toàn thân từ trong đó bật tung bay lên, hồ nước màu máu chảy xuôi rầm rầm.
- Cái hồ lớn này không chỉ cấm bay mà còn... Giam cầm tu vi?
Cường giả Ma Hạt Tộc sợ hãi không thôi.
Lúc nãy, khi vừa rơi vào hồ nước, hắn cảm thấy một mối nguy hiểm đáng sợ khóa chặt hắn lại, khắp nơi đều có sát khí lao tới.
Dọa cho hắn phải hóa ra chân thân, sau đó nhờ sự giúp đỡ của chân thân khổng lồ để ra khỏi hồ nước.
Thảo nào hồ nước này sẽ để lại cho bọn họ một bến tàu nhỏ, và có một con thuyền trên bến tàu đó.
Ngao Bạch nhìn kết cục của Ma Hạt Tộc, không nói hai lời, vội vàng chạy về phía chiếc thuyền nhỏ của Bộ Phương ở phía xa xa.
Ngao Bạch nhảy vọt lên một cái, đáp xuống chiếc thuyền nhỏ.
Lúc này, Bộ Phương đã ngồi xếp bằng trước mũi thuyền, lặng im không nói.
Cường giả Ma Hạt cũng hóa thành hình người, nhanh chóng chạy lên thuyền nhỏ.
Cả ba người bước vào thuyền.
Chiếc thuyền nhỏ đang đứng im, đột nhiên bắt đầu chậm rãi trôi lênh đênh chạy về phía xa xa kia.
Trên thuyền nhỏ, sắc mặt của cường giả Ma Hạt Tộc và Ngao Bạch có chút trắng bệch.
Bởi vì chân khí của bọn họ đã bị khóa lại, không thể dùng được, chỉ còn lại có sức mạnh của thân thể.
Hồ nước màu máu này... thật sự có chút kỳ quái..
Thuyền nhỏ từ từ trôi, tốc độ không nhanh, mà lại chậm rãi đi về phía hai chiếc Cổ Thuyền màu đen khổng lồ ở nơi xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận