Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3122: Cá hấp nấm hương (2)

Notice: Undefined offset: 81
Kiếm như xé nát hoa tuyết, kiếm khí ầm vang, thân kiếm uốn lượn, lực bắn ra vô cùng lớn. Mấy thích khách lùi lại về phía sau mấy bước…
Kiếm xuất không dấu vết, tu vi cũng những thích khác này cũng khá cao. Dù sao nam tử kia cũng trọng thương, càng thôi động thì khí tức càng uể oải.
Thích khách tới gần, đại chiến kinh thiên động địa trong núi sau. Mặt đất tràn đầy vết máu, vô số cây bị chém đổ. Rừng sâu đều bị chấn động! Kiếm với kiếm va chạm, không ngừng có tiếng leng keng vang lên.
Sau một lúc, đại chiến kết thúc, chỉ còn lại thi thể của số thích khách kia. Dấu chân trên tuyết dần dần tán đi. Gió tuyết thổi bay khiến cho những dấu chân bị vùi lấp sâu trong tuyết.

Lộc cộc.
Bộ Phương điều chỉnh ngọn lửa, mở lồng hấp ra, hơi nóng cuồn cuộn bốc lên.
- Rất thơm.
Bộ Phương ngửi mùi thơm trong không khí. Cá với nấm hương tạo ra một hỗn hợp thơm nức mũi. Thịt cá mềm mại dưới da cá nhẵn mịn, vô cùng ngon miệng. Trừ món cá này Bộ Phương còn xào một số nấm hương. Nước sốt sền sệt, nấm hương như trở nên lóe ánh sáng.
Nấm hương tươi với nấm hương phơi khô có mùi vị hoàn toàn khác.
Bộ Phương bày những món ăn này lên bàn, quay người trở lại trong nhà gỗ. Lấy một vò rượu từ trong hầm ngầm lên, đây là rượu mà Bộ Phương đã ủ nhiều năm. Rượu này khiến hắn phải say mê. Hắn đã ủ chế rất nhiều rượu, có thể nói hắn rất tâm đắc.
Nhưng mà trước kia hắn ủ rượu đều chú ý đến thủ pháp, trên thực tế cất rượu cần tình cảm lót đường. Loại tình cảm này có mãnh liệt không quyết định bởi người cất rượu.
Trước kia hắn không hề để ý đến loại tình cảm này. Đương nhiên cho dù chỉ là thủ pháp thôi thì rượu của Bộ Phương cũng vô cùng bất phàm.
Một vò rượu không lớn, chỉ nhỏ cỡ nắm tay. Bộ Phương vui sướng hài lòng đẩy ra, mùi rượu nồng đậm từ từ khuếch tán.

Độc Cô Vô Song rất mệt mỏi, hắn cảm thấy mình mất quá nhiều máu, như muốn ngất đi.
Tầm Tiên Lộ, Đạp Ca Hành…
Độc Cô Vô Song hắn cũng tới lúc đối diện với cái chết.
Thời dài một hơi, đệ nhất Kiếm Thần chẳng lẽ lại chết ở nơi núi hoang không dấu chân người này ư?
Độc Cô Vô Song cười khổ, có lẽ nhiều năm về sau hậu nhân sẽ đặt cho ngọn núi sâu này cái tên Vô Song… Dù sao thì ở đây cũng có thi thể Kiếm Thần Vô Song hắn.
Phía xa, có ánh lửa bùng lên, chậm rãi đốt cháy. Ngọn lửa dần khuếch tán trong mắt hắn, khiến hắn có chút choáng váng. Độc Cô Vô Song ho ra máu tươi, nhuộm trên nền tuyết trắng nõn như hoa nở.
Bịch.
Hắn quỳ rạp dưới đất, cả khuôn mặt chôn vùi trong tuyết, sợi tóc tán lòa xòa trên mặt, hắn chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc và tiếng tim mình đang đập loạn.
Phải chết rồi sao…
Độc Cô Vô Song thở dài một hơi. Đột nhiên, một con gà béo khỏe đạp tuyết mà đến, con gà này hiếu kỳ quan sát hắn một lúc, đi xung quanh thân thể hắn một vòng.
Độc Cô Vô Song không thể động đậy, nhưng có thể cảm giác được con gà đang nhảy tưng tửng kia.
Đột nhiên, còn gà béo giẫm một chân lên đầu hắn, rồi nhảy loạn lên. Độc Cô Vô Song suýt chút nữa tức chết. Con mắt đảo một vòng, rốt cuộc cũng không nhịn được.
- Tiểu Bát, đừng nghịch…
Một bóng người gầy gò, như từ chỗ ngọn lửa mà đi ra.
Âm thanh nhàn nhạt vang vọng. Ý thức của Độc Cô Vô Song trở nên mơ hồ, cuối cùng hắn chỉ cảm nhận được một bàn tay lạnh lẽo bằng sắt, xách cả thân thể hắn lẫn con gà kia lên.
Khi đã tỉnh táo, Độc Cô Vô Song mở mắt ra.
Nhất thời, một cục sắt phóng đại trước mặt hắn. Hắn bị giật mình rồi trực tiếp ngất đi.

- Tiểu Bạch, ngươi lại dọa người rồi.
Khóe miệng Bộ Phương giật một cái. Đêm hôm khuya khoắt ở nơi rừng sâu mà lại có người chạy tới. Nhìn cái người bị thương toàn thân này, Bộ Phương không thể thấy chết mà không cứu được. Bảo Tiểu Bạch đưa hắn về nhà, ném trong sân.
Bộ Phương ngồi trên ghế, xoa xoa tay.
Chuẩn bị bắt đầu ăn cơm, mùi cá với nấm hương thơm nức mũi. Bộ Phương cầm đũa gắp một miếng cá. Một miếng thịt cá, một ngụm rượu. Rượu vào trong bụng như một đám lửa khiến lỗ chân lông toàn thân Bộ Phương như thư giãn ra.
Tiểu Bát đi tới đi lui bên cạnh Bộ Phương đòi ăn.
Sau khi Bộ Phương ném cho Tiểu Bát một miếng cá thì rót một ly rượu, đi tới bên cạnh nam nhân đang bị thương kia. Nhìn bộ dạng thê thảm của đối phương, thở dài một hơi. Đổ đầy rượu vào trong miệng người này…
Bạn cần đăng nhập để bình luận