Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1348: Tiểu U là một người rất có nguyên tắc (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đợi cho không còn động tĩnh, Văn Nhân Thượng lập tức xoay người một cái đứng lên, chân khí bắn ra xé rách chia năm xẻ bảy cái bao tải.
- Rốt cuộc là người nào dám đánh lén Văn Nhân đại gia? Có bản lĩnh đứng ra chúng ta solo 1 vs 1!
Trong ngõ nhỏ, không có vật gì, chỉ còn lại có âm thanh Văn Nhân Thượng quát lớn quanh quẩn.
Ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lẽo từ trên trời cao tràn xuống, chiếu vào thân thể Văn Nhân Thượng, có chút tiêu điều thê lương.
Giờ phút này Văn Nhân Thượng chật vật không chịu nổi, một bên con mắt sưng tấy... trên đó xuất hiện vết đen, mũi sưng đỏ, có chút máu chảy ra.
Văn Nhân Thượng mặt mũi bầm dập cảm giác được trong nội tâm bị đè nén một hồi.
Hắn ta chọc vào ai, gây sự với ai rồi cơ chứ...
Đến cửa nhà mình còn bị người khác đánh thành đầu heo...
Chủ yếu là hắn ta có thể cảm giác được người đánh hắn ta có tu vi khẳng định mạnh hơn hắn ta một ít, nếu không hắn ta sớm đã có thể giãy giụa ra khỏi cái bao tải kia rồi.
Tìm không thấy địch nhân, Văn Nhân Thượng đành phải kìm nén uất ức mở cửa phòng ra, đi vào trong nhà.
Xa xa, trên nóc nhà ngói đen.
Mộc Chanh đang ngồi yên lặng, nàng ta gỡ xuống khăn che mặt y phục dạ hành, thở dài một hơi.
...
Ngày thứ hai, thời điểm Văn Nhân Thượng đi vào trong tửu lâu, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên cực kỳ kỳ quái.
Nhìn xem bộ dạng mặt mũi bầm dập của Văn Nhân Thượng... tất cả đều nín cười.
Thời điểm Minh Vương Nhĩ Ha nhìn thấy Văn Nhân Thượng, vừa ngậm que cay vừa thoải mái cười to, âm thanh cười to kia phảng phất như muốn xốc lên nóc nhà vậy.
Văn Nhân Thượng nổi giận, nhìn chằm chằm vào Minh Vương Nhĩ Ha. Nhất định là người này làm, thằng này ghen ghét dung nhan đẹp đẽ của hắn ta nên hơn nửa đêm trùm bao tải đánh hắn ta!
Bộ Phương đi ra từ trong phòng bếp, mặt không biểu tình nhìn xem bộ dạng Văn Nhân Thượng, không cười, điều này lại khiến cho trong nội tâm Văn Nhân Thượng cảm thấy vài phần an ủi.
Chỉ là nhìn thấy khóe miệng Bộ Phương không ngừng giật giật, Văn Nhân Thượng lại cảm thấy như là có mũi tên vô hình thổi phù một tiếng đâm vào lồng ngực của hắn ta.
Còn có thể chơi đùa cùng nhau vui vẻ hay không đây?
Chỉ dạy Văn Nhân Thượng về cách nấu một số món ăn, Bộ Phương cũng có rất nhiều thời gian rảnh rỗi, dù sao thì Văn Nhân Thượng có nền tảng vững chắc hơn bọn người Tiếu Tiểu Long rất nhiều, cũng đã giảm bớt đi rất nhiều phiền toái.
Chắp hai tay ra sau lưng, Bộ Phương đi bộ tại trong tửu lâu, vừa đi vừa trầm tư về việc tiến về Vô Tận Hải.
Kéo qua một cái ghế, ngồi ở trước cửa tửu lâu, rảnh rỗi ngắm nhìn những bông hoa đang nở rộ bên ngoài.
Tiến về Vô Tận Hải, Bộ Phương nheo đôi mắt lại, nếu là xuống biển, tự nhiên là phải tìm một chiếc thuyền, nếu như không có thuyền... thì việc di chuyển trên biển sẽ rất khó khăn.
Đương nhiên với tu vi của Bộ Phương cũng có thể lướt sóng mà đi.
Nhưng là như vậy Bộ Phương cũng sẽ rất mệt mỏi, không có cách nào thư thái mà yên tĩnh nấu nướng đồ ăn hải sản được.
Một cái vấn đề nghiêm túc như thế...
Bỗng nhiên.
Thân hình Bộ Phương nằm co lại trên mặt ghế đột nhiên ngồi thẳng lên.
Hắn quay đầu nhìn sang phương hướng phía cây Ngộ Đạo, ở đằng kia, Tiểu U đang vui thích uống một phần nước ô mai ướp lạnh, con mắt nhắm lại, trên mặt trắng nõn có thêm một tia thỏa mãn.
Nàng ngồi ở trên thuyền U Minh, chân dài trắng nõn thẳng tắp đung đưa tới lui, sợi tóc đen thẳng dài tản ra.
Bộ Phương nhìn Tiểu U, con mắt càng ngày càng sáng.
Minh Vương Nhĩ Ha ngồi ở bên cạnh Bộ Phương chứng kiến bộ dạng Bộ Phương, lỗ mũi đều không khỏi mở lớn.
- Ta nói thiếu niên Bộ Phương này, ngươi không phải là đánh chủ ý đến U nha đầu đấy chứ? Ta cho ngươi biết... Sớm hết hy vọng đi, các ngươi là không có kết quả tốt đâu.
Minh Vương Nhĩ Ha ngậm que cay rất nghiêm túc nói ra.
Vẻ mặt của Bộ Phương đột nhiên ngưng trệ, quay đầu liếc nhìn Minh Vương Nhĩ Ha, dùng ánh mắt "Ngươi là đồ ngu ngốc" nhìn chăm chú đối phương trong chốc lát.
Về sau, Bộ Phương đứng lên, đi đến hướng phía Tiểu U.
Đi tới trước mặt Tiểu U, Bộ Phương nhìn Tiểu U uống nước ô mai ướp lạnh, quay người cũng ngồi ở trên boong thuyền U Minh.
Cẩu Gia cùng Tiểu Hoa dựa vào cây Ngộ Đạo cũng không khỏi mở mắt ra, một em bé một chó dùng ánh mắt chan chứa vẻ hóng chuyện nhìn xem.
- Tiểu U, nước ô mai ướp lạnh uống ngon sao?
Bộ Phương hỏi. Tiểu U sững sờ, lạnh lùng nghiêng đầu sang chỗ khác, liếc nhìn Bộ Phương:
- Không có ngon bằng cơm Long Huyết với Tôm Huyết Long Om Dầu...
Lời nói của Tiểu U khiến Bộ Phương lập tức ngây ngốc...
- Vậy Tôm Huyết Long Om Dầu với cơm Long Huyết có ăn ngon không nè?
Tiểu U lẩm bẩm nỉ non một mình, vừa nhấm nháp nước ô mai ướp lạnh vừa suy nghĩ rất nghiêm túc.
Khóe miệng Bộ Phương giật giật.
- Tiểu U à, Bộ lão bản ta đây sắp phải đi ra biển rồi, có thể cho ta mượn thuyền U Minh của muội một chút được không?
Bộ Phương hỏi.
Phụt!
Minh Vương Nhĩ Ha ở phía xa xa đang uống một ngụm rượu, nghe xong lời này của Bộ Phương lập tức phun ra toàn bộ rượu trong miệng.
Thiếu niên Bộ Phương thực biết chơi nha... Thế mà lại mượn thuyền U Minh của U nha đầu để ra biển.
Thuyền U Minh chỉ dùng để chạy trên biển sao?
Thuyền U Minh chính là chạy trong Bí Cảnh Hư Không, không phải trên biển đâu!
Quả nhiên, lời nói Bộ Phương vừa ra khỏi miệng, ánh mắt Tiểu U lập tức trở nên cực kỳ sắc bén.
Ánh mắt sắc bén kia lại khiến cho Bộ Phương cảm thấy trong lòng có vài phần sợ hãi.
- Thuyền U Minh chỉ ra vào Bí Cảnh Hư Không, không đi vào biển lớn mênh mông.
Tiểu U trịnh trọng nói, lại ực ực một ngụm uống cạn nước ô mai ướp lạnh trong chén.
Nhìn xem dáng vẻ Tiểu U trịnh trọng lạ thường, Bộ Phương tiếc nuối lắc đầu.
- Không thể xuống biển à, vậy quên đi... Vốn còn muốn cùng muội đi vào trong biển rộng bao la bát ngát bắt Tôm Đại Long ăn mà, nghe nói Tôm Đại Long hấp cũng không chênh lệch chút nào so với Tôm Huyết Long Om Dầu đó, muội đã không đi, vậy ta đi tìm người khác đây.
Bộ Phương cực kỳ tiếc nuối nói thầm.
Thân hình Tiểu U cứng đờ, về sau lập tức phun ra một ngụm nước ô mai.
Lau lau nước ô mai đọng trên mép, Tiểu U mặt không biểu tình nhìn về phía Bộ Phương.
- Thuyền U Minh không có việc gì là làm không được, lên trời xuống biển... Cũng có thể, ta đáp ứng huynh rồi đây, lúc nào chúng ta xuất phát?
Minh Vương Nhĩ Ha ở phía xa xa đang chuẩn bị xem náo nhiệt thiếu chút nữa bị một ngụm que cay nghẹn chết...
Bạn cần đăng nhập để bình luận