Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2548: Bộ Phương bị Tiểu U cắn! (2)

Notice: Undefined offset: 129
Tất cả đều hét lên.
Sự biến hóa này khiến không ít người đều vô cùng hoảng sợ, mặt cắt không còn một giọt máu.
Bình Dương Vương, Thiên Long Vương và một số Thần Vương thực lực yếu ớt đều run lẩy bẩy, nhìn chằm chằm một màn trên bầu trời.
Nơi xa, bảo vật Thiên Thần đang tỏa ra ánh sáng chói mắt nhưng lại không có ai chú ý đến.
Miệng chó của Cẩu Gia cũng hơi mở ra.
- U nha đầu định làm thật à?
Thần Vương đứng thứ nhất bảng dưới làn khói mông lung cũng có chút hăng hái, trợn tròn hai mắt.
- Cắn đi… cắn đi!
Có vẻ nghe được âm thanh như nhảy cẫng lên kia, con mẹ nó rốt cuộc tên này là ai, Cẩu Gia liếc mắt chó nhìn một chút.
Phía xa, Thái Phi nhìn chằm chằm, tròng mắt hắn hiện lên tia máu. Hắn không quan tâm Bộ Phương có bị cắn hay không. Bây giờ hắn chỉ quan tâm làm sao có thể đoạt được thân thể của Thiên Nữ nguyền rủa!
Từng khí tức màu đen lan tràn ra từ thân thể hắn, chui vào trong lòng đất. Bảo vật Thiên Thần không có mấy tác dụng đối với tộc Hồn Ma bọn hắn. Bọn hắn cần người sống, không phải người chết.
Bộ Phương nhìn thấy Tiểu U nhe răng nanh, nhướng mày.
- Thật à?
Nữ thi này quá đáng rồi đấy!
Sợi tóc Tiểu U quấn nhanh, Bộ Phương không có cách phản kháng. Sau đó răng nanh của Tiểu U cắm xuống, sắp dừng lại trên cổ Bộ Phương. Nhưng ngay khi chạm vào cổ Bộ Phương thì hoa văn trên cổ nàng bỗng nhiên nóng hổi. Mi tâm Tiểu U nhíu lại, lộ ra vẻ khó chịu.
Đôi mắt Bộ Phương sáng lên, xem ra Tiểu U đang ngăn cản nữ thi kia.
Bộ Phương suy đoán không sai, truyền thừa của nữ thi kia quả nhiên không thể thu hoạch một cách dễ dàng được.
Dù sao thì sức mạnh của Tiểu U vẫn quá yếu, kém xa so với nữ thi. Nên linh hồn có thể bị áp chế, muốn trấn áp trở lại khá là khó.
Có lẽ sau này Tiểu U cũng không phải là Tiểu U nữa, chỉ là nữ thi kia thôi. Điều này không tốt…
Bộ Phương không có cảm giác tốt về nữ thi kia. Ai kêu nữ thi kia nói hắn không giống bình thường.
Hắn cao lãnh! Cao lãnh đấy!
- Tiểu U, để cho nàng ta cắn.
Bộ Phương nói.
Lời nói của Bộ Phương rất bình thản như nói chuyện phiếm thường ngày với Tiểu U vậy.
Hả?
Bộ Phương điên rồi sao?
Ai cũng không ngờ thế mà Bộ Phương lại nói như vậy?
Thật sự cắn xuống thì sợ là Bộ Phương sẽ chết mất.
Trong mắt Tiểu U có chút giãy giụa, cuối cùng thì ánh sáng xanh lục kia cũng chiếm thế thượng phong.
- Thú vị đấy… Ai cho ngươi dũng khí như vậy!
Tiểu U cười lạnh, giọng nói lạnh lùng đến cực hạn.
Đây không phải là giọng Tiểu U nữa, điều đó khiến Bộ Phương có chút khó chịu.
- Ta nói rồi… cắn ta, ngươi sẽ hối hận.
Bộ Phương nghiêm túc nói.
Tiểu U lại cười lạnh. Giờ phút này Tiểu U lại khiến Bộ Phương nhớ tới tình cảnh lần đầu gặp nàng. Tiểu U lúc đó vô cùng khủng bố. Đáng tiếc Bộ Phương bây giờ đã không còn là Bộ Phương trước kia nữa,
Phốc phốc!
Bộ Phương không nói gì nữa, răng nanh bén nhọn cắm xuống cổ Bộ Phương. Tất cả mọi người đều hét lên kinh ngạc.
Lạc Tam Nương kêu lên sợ hãi, che miệng, toàn thân phát run.
- Cắn thật rồi…
Thịt mỡ toàn thân Cẩu Gia khẽ run rẩy.
Thần Vương thứ nhất bảng trong làn khói mông lung cũng hít một hơi lạnh.
- Mẹ nó…
Không đau đớn, thậm chí còn có chút sảng nhẹ… không có máu tươi bắn tung tóe. Bộ Phương nhàn nhạt nhìn lấy Tiểu U… à không, nhìn nữ thi kia, ánh mắt vô cùng dịu dàng.
Nếu như Bộ Phương đoán không sai, một khi nữ thi cắn xuống linh hồn sẽ nhập vào Tinh Thần Hải, không thể chiếm cứ thân thể Tiểu U được nữa.
Mà nói về Tinh Thần Hải… Bộ Phương hắn đã từng sợ ai?
Uỳnh…
Tiểu U ngẩng đầu, sợi tóc màu xanh lục chậm rãi buông xuống.
Hả?
- Thế nào mà ngươi lại…
Nữ thi nheo mắt lại nói.
- Cắn đủ chưa?
Bộ Phương nói.
Chỗ cổ Bộ Phương vết thương nhanh chóng hồi phục, sau đó hóa thành hoa văn như của Tiểu U. Nhưng sắc mặt Bộ Phương lại không hề thay đổi, nhìn nữ thi kia.
Nữ thi hé miệng, lộ ra răng nanh, ngay sau đó tròng mắt trừng lớn.
Bởi vì trong tay Bộ Phương không biết đã xuất hiện một cái bánh tạo hóa nóng hổi từ lúc nào, chuẩn bị nhét vào miệng Tiểu U.
Nhưng lần này còn không chờ hắn nhét vào, chỗ cổ đã truyền đến cơn đau nhức kịch liệt!
Đôi mắt Tiểu U nổi lên tia xanh lục…
- Ngươi phải chết!
Trước mắt Bộ Phương nhất thời bị màu lục vô tận bao phủ. Ngay sau đó Tinh Thần Hải của hắn nhất thời cuồn cuộn nguyền rủa chi lực, giống như hóa thành đại dương mà trào tới.
Bộ Phương nhất thời hít một hơi lạnh.
Lần này… hình như chơi hơi lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận