Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3184: Ngưu Hán Tam ta, vô địch! (2)

Ầm ầm…
Bên ngoài Đại Thế Giới Thiên Nguyên, hư không bắt đầu chậm rãi vặn vẹo. Tiếng bước chân vang vọng. Một bóng người trùm hắc bào từ bên trong đi ra. Mà bên cạnh hắn là bảy hắc khí quanh quẩn. Bảy khí tức kia quá mạnh, khuôn mặt lại giống hệt nhau.
Hắc bào lơ lửng trên trời cao, bên trong lộ ra đôi mắt đỏ.
- Tìm được rồi…
Giọng nói khàn khàn vang lên. Trong giọng Hồn Thần lộ ra vẻ hưng phấn khó mà kiềm chế được.
Bị Trù Thần phong ấn, hắn không từ bỏ.
Bị Bộ Phương phong ấn, hắn cũng không từ bỏ.
Bây giờ rốt cuộc hắn cũng đã tìm được!
Nhìn từ xa, Đại Thế Giới Thiên Nguyên mỹ lệ như hoa, Hồn Thần chậm rãi dang rộng cánh tay. Hắn cứ tưởng rằng trái tim của hắn bị phong ấn ở trái đất, nhưng mà hắn đã sai! Trù Thần đã lừa hắn.
Hắn tìm kiếm ở trái đất rất lâu vốn dĩ không tìm được. Hắn giận đùng đùng mắng chửi lão già Trù Thần kia một lúc dù cho đối phương đã chết. Nhưng cho dù chết đi rồi, sao còn lừa hắn một vố thế này.
Sau đó hắn bắt đầu vắt óc suy nghĩ, hắn nghĩ tới thảo nguyên, gian nhà gỗ, nghĩ tới trời xanh mây trắng, Linh Thú lười biếng vui đùa. Hắn như cảm nhận được hắn là Trù Thần, mà Trù Thần cũng là hắn.
Hồn Thần nhếch miệng, lộ ra nụ cười hưng phấn. Lão già kia muốn chôn giấu trái tim của hắn. Nhưng chẳng phải đó cũng chính là hắn sao?

Ngưu Hán Tam nằm trước nhà gỗ, ngáy khò khò đột nhiên bị dọa, cảm giác toàn thân rét run. Hắn ngẩng đầu nhìn bốn phía, chỉ cảm thấy đất trời đen thui.
- Gì thế này…
Ngưu Hán Tam giật mình, xảy ra chuyện gì?
Hắn nhìn lên trời cao, mây đen cuồn cuộn khiến tinh thần hắn căng cứng, thít chặt. Sức mạnh kia khiến hắn không có chút tâm tư kháng cự nào cả.
Mẹ nó? Có đại ma đầu xâm lấn?
Ngưu Hán Tam giật mình, xoay người đứng lên phi tốc phóng vào trong nhà gỗ. Đám Linh Thú cũng nhao nhao trốn đi.
Ầm ầm…
Trên trời cao, tám bóng người chậm rãi đáp xuống. Gió xuân ấm áp trở nên sắc bén như dao, xé trên gương mặt bọn hắn.
Hồn Thần hít sâu một hơi, giang hai tay ra.
- Khí tức này… còn có cảm giác quen thuộc từ tận sâu trong cốt tủy kia.
Hồn Thần tham lam hít lấy.
Trong nhà gỗ, Ngưu Hán Tam kinh hãi nhìn chằm chằm Hồn Thần ở bên ngoài, không biết nên nói gì.
Tên kia là Hồn Thần?
Khí tức quá đáng sợ, thậm chí còn đáng sợ hơn đám lão đại ở Vũ Trụ Hồng Hoang!
Ngưu Hán Tam không phát ra bất kỳ âm thanh nào. Tiểu Bát thì chạy vào nằm co ro trong ngực hắn, một cử động nhỏ cũng không dám.
Ngưu Hán Tam loạn cào cào, nhưng trong lòng thì lại kiên định, mắt hắn sáng lên, tinh thần nhất động. Bây giờ hắn nắm Ý Chí Thiên Đạo ở Điền Viên, hắn sợ cái gì?
- Xâm lấn Điền Viên sẽ bị Ý Chí Thiên Đạo trục xuất!
Ngưu Hán Tam hưng phấn nói. Sau đó hắn khống chế Ý Chí Thiên Đạo của Điền Viên, đánh thẳng về phía Hồn Thần.
Ầm ầm!
Hồn Thần đứng lặng trên đồng cỏ, hắc bào bay phấp phới.
Hả?
Đột nhiên hắn nhướng lông mày, ngẩng đầu nhìn lên trời cao. Toàn bộ bầu trời như biến đổi lớn. Một Ngưu Ma hiển hiện trong hư không, phẫn nộ gào thét! Sau đó, cặp sừng đột nhiên rơi xuống phóng thẳng về phía bọn hắn.
Đây là Ý Chí Thiên Đạo của Đại Thế Giới Thiên Nguyên, vô cùng đáng sợ.
Trong nhà gỗ, ánh mắt Ngưu Hán Tam phát ra tia sáng!
Ngưu Hán Tam hắn… thiên hạ vô địch!
Rống!
Cặp sừng phóng xuống, toàn bộ mặt đất nổ tung!
Nhưng mà sau khi bụi mù tán đi, hình ảnh Hồn Thần hiện lên, nhẹ nhàng bắt lấy cặp sừng trâu kia.
- Ý Chí Thiên Đạo? Nực cười…
Hắn nhếch khóe miệng lên, sau đó đột nhiên dùng lực.
Xoạt xoạt!
Cặp sừng được Ý Chí Thiên Đạo biến thành đột nhiên bị bóp nát.
Ngưu Hán Tam trong nhà gỗ nhất thời hét thảm một tiếng.
Vô địch cái em gái nhà ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận