Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1834: Bộ Phương trảm Bán Thánh! (2)

Notice: Undefined offset: 214
Minh Khí đen nhánh như hòa thành từng con trường xà phun ra tín tử, quấn về phía Địch Thái Giới Chủ.
Như muốn nuốt chửng Địch Thái Giới Chủ.
Sợi tóc Bộ Phương đều dựng thẳng lên. Bởi vì tinh thần lực gây nên khí lãng không ngừng thổi bay mái tóc của hắn.
Lúc này, thần cảm đột nhiên bạo phát.
Bộ Phương lật tay một cái, từng viên kim sắc lưu quang lập tức hiện lên.
Hai tôn Bán Thánh, không đáng để hắn thi triển Hủy Diệt Can Oa.
Hủy Diệt Can Oa rất đáng sợ, Bộ Phương cũng chỉ có thể sửng dụng một lần. Mỗi lần sử dụng xong đều khiến hắn suy yếu rất lâu.
Đối mặt với hai tôn Bán Thánh, có Bạo Liệt Ngưu Hoàn là đủ.
Nếu như một viên không đủ thì hai viên…
Dù sao, cũng phải đập chết đối phương!
Bùm…
Một viên hai viên ba viên…
Bộ Phương hạ quyết tâm, mười bốn viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn hiện ra.
Biến thành một vầng sáng màu vàng lấp lánh xoay tròn quanh người hắn.
Cùng lúc khống chế mười bốn viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn, đây cũng là cực hạn với Bộ Phương rồi. Đây là kết quả sau khi hoàn toàn huy động tinh thần lực.
Ở phía xa.
Hai tôn Tiểu Thánh cũng cảm nhận được khí lạnh đánh tới.
Nhưng bọn họ không hề lui bước.
Hai người dung hợp nhất đao Thiên Đạo Ý Chí, “ầm” một tiếng chém xuống.
Đao còn chưa đến mà đao khí đã đến trước.
Mặt đất đều bị trảm vỡ nát.
- Chết đi!
Đối với loại yêu nghiệt như Bộ Phương, nhất định phải chém chết, nếu không sẽ trở thành tai họa về sau.
Bộ Phương lơ lửng trong hư không, tước vũ bào màu đỏ thẫm phiêu đãng, đôi cánh lửa sau lưng vỗ vỗ, hỏa vũ bay tán loạn.
Bộ Phương giơ tay lên.
Bạo Liệt Ngưu Hoàn xoay quanh thân thể hắn lập tức được hắn vung tay bắn ra.
Xèo xèo xèo…
Mười bốn viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn, trong nháy mắt lập tức hóa thành một sợi tơ thẳng thắp bắn ra ngoài.
Đánh thẳng về phía đao khí khủng bố kia.
Tiểu Hồ đang nằm trên vai Bộ Phương híp mắt, che lỗ tai mình lại, cái đuôi hô ly co lại cuộn lại một chỗ.
Ầm!!!
Một tiếng nổ dữ dội, mang theo ánh sáng vàng rực rỡ và năng lượng khủng bố khuếch tán ra.
Khí lãng bay tán loạn.
Vô số cường giả xung quanh đang chiến đấu đều bị cơn khí lãng này hất bay.
Từng thân ảnh bị đánh bay ra ngoài, ngã xuống với vẻ mặt ngơ ngác.
Khi bọn họ thấy rõ sự va chạm đáng sợ kia lại không ngừng hít một hơi khí lạnh.
Ngưu thành chủ trợn mắt há mồm, trái tim như bị một bàn tay bóp chặt lấy.
Bộ Phương lơ lửng trước người hắn, lúc này như biến thành một vị thần, trở nên vô cùng sáng chói!
Quá mạnh!
Tiểu đầu bếp này… sao lại trở nên mạnh như vậy?!
Trong lòng hai vị Bán Thánh cũng cảm thấy lạnh lẽo.
Đây chính là công kích dung hợp Thiên Đạo Ý Chí.
Vậy mà lại bị tên gia hỏa này chặn lại dễ như trở bàn tay?
Kia chính là Ngưu Hoàn nổ tung à?
Ngưu Hoàn còn có loại uy lực này?
- Còn sáu viên…
Cánh tay Bộ Phương buông thõng hai bên, đôi mắt tựa hồ như nở rộ tinh quang, nhẹ giọng nói.
Ngay sau đó.
Cuồng phong tản đi.
Tiếng gió vang vọng bên tai.
Ở giữa trung tâm vụ nổ xảy ra có một đạo kim sắc lưu quang một lần nữa trùng kích ra.
- Làm sao có thể?!
Toàn thân hai vị Bán Thánh đều bao phủ khí lạnh, cảm thấy khó có thể tin được.
Phần phật một tiếng.
Kim sắc lưu quang trong nháy mắt bay đến, đồng tử của bọn họ mở to, nhìn viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn lơ lửng bên cạnh.
Sắc mặt đại biến.
- Đáng chết!
Hai vị Bán Thánh quát lớn.
Lập tức muốn bỏ chạy.
Nhưng suy nghĩ vừa xuất hiện trong đầu, sáu viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn đã nổ tung.
Lúc này bọn họ thi triển sát chiêu, đang vào thời điểm lực lượng cũ vừa đi, lực lượng mới chưa sinh ra.
Bây giờ nổ tung khiến bọn họ không có cách nào chống đỡ.
Hai tôn Bán Thánh lập tức bị hỏa quang nuốt chửng.
Thân hình vặn vẹo.
Hai người như biến thành đạn pháo bắn ngược ra, thân hình vô cùng hỗn độn.
Bộ Phương thở ra một hơi.
Tâm thần vừa động.
Nồi Huyền Vũ lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Một tay cầm nồi Huyền Vũ, chân Bộ Phương giẫm vào hư không, hư không cũng như muốn nổ tung.
Cả người biến thành một đường cong lưu quang bắn ra.
Hai vị Bán Thánh rơi xuống đất, khiến mặt đất bị đập thành một cái hố sâu rất lớn.
Hai người phun ra máu, ánh mắt đờ đẫn.
Bỗng nhiên.
Bộ Phương cầm theo nồi đen, từ trên trời giáng xuống.
Cái nồi đen không ngừng phóng đại trong mắt bọn họ.
Oanh!!
Một cái nồi nện xuống, liền đập vào đầu một vị Bán Thánh, khiến hắn ta bị đập sâu vào trong mặt đất.
Mặt đất lại bị đập nổ tung lần nữa, lần này xuất hiện vết lõm sâu xuống dưới.
Một vị Bán Thánh đã hoảng sợ đến mức cả thể xác lẫn tinh thần đều run rẩy.
Bộ Phương chậm rãi nghiêng đầu qua nhìn, mặt không có cảm xúc gì liếc nhìn vị Bán Thánh đang sợ hãi kia.
- Đừng vội, ai cũng có phần…
Ầm!
Vừa dứt lời.
Nồi Huyền Vũ được hắn vung lên, hung hăng đập vào trên đầu vị Bán Thánh kia.
“Bang” một tiếng, máu từ trong mũi và miệng bắn ra.
Bộ Phương đi đến trước mặt hắn ta.
Một tay cầm nồi Huyền Vũ.
Giơ cao lên trên đầu rồi buông tay ra…
Nồi Huyền Vũ nặng hơn ngàn cân “rầm” một tiếng rơi xuống đất, mặt đất nứt vụn… sụp xuống rất sâu.
Đầu vị Bán Thánh kia… cũng sụp xuống.
Một cái nồi, đập chết hai vị Bán Thánh…
Các cường giả Minh Ngục xung quanh đều cảm nhận được hàn khí bốc lên.
Xa xa, Ngưu thành chủ ngơ ngác, hắn nhìn nồi Huyền Vũ trong tay Bộ Phương, lại nhìn cái nồi đen trong tay mình.
Đều là nồi, sao lại có khác biệt lớn đến vậy?!
Hai tôn cùng ngã xuống.
Cũng gây chú ý cho Cự Ma ở phía xa.
Cự Ma không ngờ tới, trong Tiên Trù Giới, trừ GIới Chủ ra vậy mà còn có người có thể giết chết Bán Thánh tồn tại?!
Ánh mắt xoay chuyển, khóa chặt vào một thân tước vũ bào đỏ thẫm đang phiêu đãng theo gió của Bộ Phương.
Người nọ cầm theo nồi, nhàn nhạt nhìn Cự Ma.
Đôi mắt Cự Ma co rụt lại.
Cảm giác quen thuộc này…
Rống lên một tiếng.
- Là ngươi! Chính là ngươi đã làm nổ cánh tay ta!
- Đáng chết!
Cự Ma gầm lên.
Song quyền hung hăng nện vào, khí lãng khủng khiếp nhất thời trùng kích ra, Địch Thái Giới Chủ bị hất bay ngược ra.
Tiếng gầm hóa thành đạn pháo khủng bố, bắn về phía Bộ Phương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận