Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 974: Huyết Tinh mì Thiên Táng và Nguyệt Lạc Ô Đề (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sắc mặt u Dương Trầm Phong lạnh lùng, trong đôi mắt không có một chút tình cảm nào, giống như đang ngâm một khúc ca bi ai.
Tất cả mọi người đều quên thở, trong đôi mắt mỗi người đều hiện ra vẻ hoảng sợ.
Không ai ngờ tới, u Dương Trầm Phong vẫn luôn là bộ mặt hiền lành, thế mà bây giờ lại thể hiện sát khí như vậy.
Đôi mắt Bộ Phương cũng co rụt lại, hít sâu một hơi.
Nhìn mưa máu không ngừng bay loạn xung quanh u Dương Trầm Phong, còn có tiếng kêu rên của Điểu Loại Linh Thú, những tiếng kêu rên này như hợp thành khúc ca khiến đầu óc run rẩy.
Mì Thiên Táng… Quả nhiên bất phàm!
Thiên Dực đao về trong tay, mỏng như cánh ve, giống như dao thái đao trong suốt xoay tròn trong tay u Dương Trầm Phong, tay hắn ta nhanh đến mức khiến người ta gần như không nhìn thấy rõ.
Mỗi một Điểu Loại Linh Thú rơi xuống đều được hắn ta xử lý nhanh chóng, nhổ lông, lấy nội tạng ra… các loại!
Ở bên cạnh hắn ta, có một cái nồi lớn, bếp đun lửa, nước trong nồi đang sôi, những con linh thú xử lý xong bị hắn ta ném vào nồi lớn.
Ùng ục…
Một con, hai con, ba con… rất nhanh, tất cả Điểu Loại Linh Thú đều bị hắn ta ném vào trong nồi.
Những điểu thú đó cũng không lớn, nhưng cũng nhồi đầy một cái nồi.
u Dương Trầm Phong đậy nắm nồi lại, bắt đầu nấu chín.
Một bên khác, hắn ta cũng không ngừng tay.
Mì trắng đã chuẩn bị kĩ càng được hắn ta lấy ra, đây mì trắng đặc trưng của Thao Thiết Cốc, được làm từ loại gạo đặc biệt, hiện ra màu sắc óng ánh, vô cùng thơm.
Ầm ầm!
Một chén huyết sôi trào được u Dương Trầm Phong lấy ra, sắc mặt lạnh lùng đổ vào bột mì.
Bột mì màu trắng ngay sau đó bị nhuộm dần thành huyết sắc…
Tâm thần mọi người đều rung động… u Dương Trầm Phong này, vậy mà hắn ta lại dùng máu để nhào bột!
Mì này có thể ăn à?
Sắc mặt của không ít người trở nên khó coi… Hóa ra mì Thiên Táng được làm như vậy.
Ngược lại Bộ Phương rất bình tĩnh, nhưng trong mắt cũng hiện lên kinh ngạc, hắn biết… mì Thiên Táng này có chút bất phàm.
- Ngươi cũng đừng chỉ chú ý u Dương Trầm Phong… Tại hạ Toái Ngọc Đao Vương Thông cũng muốn lĩnh giáo trù nghệ của các hạ một chút.
Vương Thông lấy cái sọt trên lưng xuống, lấy mũ rộng vành xuống, từ tốn nói.
Đôi mắt hắn ta lạnh nhạt, sợi tóc đen trắng xen kẽ, mang đến cho người ta cảm giác phí hoài năm tháng.
- Món ăn này của tại hạ… tên là Nguyệt Lạc Ô Đề, hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng…
Vương Thông chậm rãi nói.
Ngay sau đó, Toái Ngọc Đao màu trắng được hắn ta nắm chặt trong tay, lấy ra măng Lưu Ly đã được chuẩn bị kỹ.
Đặt măng Lưu Ly lên bếp, Toái Ngọc Đao bắt đầu cắt xuống từ mọi hướng, lá xanh bên ngoài măng Lưu Ly được cắt ra, lộ ra măng xanh biếc từ bên trong.
Vương Thông liếc Bộ Phương một cái, cẩn thận lấy một bình rượu dính bùn đất từ trong sọt ra.
Hắn ta thở dài một tiếng, nhớ lại một chút, mở nắp ra.
Ngay lập tức, một mùi thơm tràn ngập…
Tất cả mọi người không khỏi hít sâu một hơi.
Đây không phải rượu, nhưng càng làm người ta say hơn mùi rượu.
- Nước Thần Lộ ảm đạm trong trân tàng của Vương Thông…
Ánh mắt Sở Trường Sinh ngưng tụ, kinh ngạc nhìn về phía vò rượu trong tay Vương Thông.
Ông ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Vương Thông lấy vò rượu này ra.
Nếu không phải là trù đấu, thật đúng là khó có thể nhìn thấy những món ngon sở trường của những vị đầu bếp trong top 10 kia.
Nói đến điểm này, Sở Trường Sinh không thể không nói, Bộ Phương quả thật đã gây áp lực cho mấy tên trong top 10 bảng Thiết Bia Trù kia.
Vương Thông không nói gì, hắn ta lấy một cái thìa được chế tạo từ Tử Trúc ra, chậm rãi múc một giọt Ngũ Sắc Quang Hoa, đồng thời nhỏ giọt Ngũ Sắc Quang Hoa này lên măng.
Dịch giọt vừa dính vào thịt măng, trong nháy mắt đã hòa tan.
Thịt măng ban đầu là màu xanh biếc trong nháy mắt đã bắn ra Ngũ Sắc Quang Hoa…
Nguyệt Lạc Ô Đề… Đó là món ăn cho lễ tế người vợ đã mất đi của Vương Thông, hàm ý tràn đầy bi thương.
Những thủ đoạn của nhóm đầu bếp này đã sớm nhóm lửa nhiệt tình của mọi người xung quanh.
Đây mới thực sự là top 10 bảng Thiết Bia Trù, nếu bọn họ nghiêm túc… Tuyệt đối có thể ngược đầu bếp nhỏ kia… thành bã!
Mộng Huyễn Đao Lục Đào cũng không có làm gì, hắn ta chỉ cười lạnh nhìn Bộ Phương, giống như không vội động thủ, hắn ta muốn cùng Bộ Phương so đao công, cho nên hắn ta không vội.
Có lẽ, thời điểm so đao công với hắn ta, Bộ Phương căn bản không chống đỡ được.
Ánh mắt Bộ Phương hơi ngưng tụ, bắp thịt toàn thân đều khẽ run lên, có lẽ vì hưng phấn…
Loại cảm giác hưng phấn này, khiến khuôn mặt vốn không có cảm xúc gì Bộ Phương, khóe miệng nhẹ nhàng kéo lên một cái.
Há miệng thở ra một hơi.
Bộ Phương ngẩng đầu lên, ánh mắt hừng hực!
- Đến đây đi… để cho ta cảm thấy căng thẳng đi!
Rầm!
Chân khí tràn đầy, Long Cốt Thái Đao lập tức nở rộ muôn vàn sắc quang hoa, một tiếng Long ngâm vang vọng chín ngày!
Mọi người đều hoảng hốt, giống như nhìn thấy một đạo kim sắc Trường Long xoay quanh!

Bên ngoài Thao Thiết Cốc, Chiến Thuyền lướt ngang, phát ra tiếng đinh tai nhức óc ầm ầm.
Chiến Thuyền chưa từng ngừng lại, triệt để nghiền ép lên Thao Thiết Cốc.
Phía trên Thiết Tiên Thanh, những thủ vệ kia đột nhiên phát ra tiếng quát lớn, nhao nhao bộc phát chân khí trên cơ thể ra.
Lão giả vác Thí Thần Cự Phủ đắng lặng phía trước Chiến Thuyền, thản nhiên nói:
- Giết đi, ai ngăn cản… Giết không hỏi!
Phốc phốc!!
Kim Giáp vệ phía sau ông ta phản ứng rất nhanh, nhao nhao bắn ra, sau một khắc, trên tường thành Thiết Tiên Thành, huyết quang ngút trời!
Sát khí… tràn ngập!
Bạn cần đăng nhập để bình luận